70 Người Đẹp Làm Tinh Ôm Lấy Đại Lão - Chương 265: A

Cập nhật lúc: 2025-12-13 04:14:19
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Hồ Bội Vân, bản lĩnh thì đ.á.n.h . Đài phát thanh quy định rõ ràng, ai gây gổ ẩu đả sẽ đuổi việc ngay lập tức. Cô ở đây bao nhiêu năm , chẳng lẽ ?"

Lương Thanh Thanh giơ cao chiếc thau trong tay, ánh mắt lạnh lùng, như thể chỉ cần Hồ Bội Vân dám bước tới, cô sẽ hắt thêm chậu nữa ngay.

Chiếc thau men sứ đáy đỏ hoa trắng nắng chói loá, cùng giọng đầy uy lực của Lương Thanh Thanh khiến Hồ Bội Vân khựng . Cô nghiến răng, n.g.ự.c phập phồng vì tức, chiếc váy liền bó sát lúc dính nước, càng nổi bật đường cong cơ thể.

Tầng là khu ký túc xá nam, động tĩnh lớn thế thu hút ít kẻ nhiều chuyện nhảy lên xem.

Hồ Bội Vân vội đưa tay che ngực, dám lâu, khi còn hung hăng trừng mắt với Lương Thanh Thanh, nghiến giọng:

"Lương Thanh Thanh, nhớ kỹ cô ."

"Làm như nhớ kỹ là vinh hạnh lắm , ngượng."

Lương Thanh Thanh lườm theo bóng lưng cô , nhấn mạnh:

“Lần còn dám giở trò, thì đừng trách khách sáo.”

Hồ Bội Vân khựng một giây, lập tức bước nhanh hơn, tiếng giày giậm nặng nề xuống nền đất.

"Nhìn cái gì mà ? Muốn móc mắt hết hả?"

quát thì lặng lẽ , bực lên c.h.ử.i . Một Hồ Bội Vân địch cả đám, cuối cùng đành bực bội đóng sầm cửa phòng, coi như thấy thì khỏi tức.

Lương Thanh Thanh đặt chiếc thau xuống, cúi nhặt chiếc chân đưa cho bên cạnh, mỉm dịu dàng:

“Cảm ơn nhé.”

"Không... gì."

Cô gái nhận cái thau, nuốt nước bọt, Lương Thanh Thanh đang nhẹ nhàng mỉm , trong lòng khỏi thấy kinh ngạc — rõ ràng là một , thể hiền lành dịu dàng mạnh mẽ dứt khoát đến ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-265-a.html.]

Vừa nãy cô còn đang lấy nước ở phòng nước, thấy cô gái nhỏ nhẹ lễ phép mượn thau, thấy dễ thương nên đồng ý, còn chủ động giúp bưng qua. Ai ngờ cái thau dùng để tạt nước thẳng !

Lương Thanh Thanh giả vờ thấy sự hoang mang trong mắt cô gái , nhẹ nhàng kéo cô về phòng ký túc xá của , dúi cho cô một nắm lớn thịt lợn khô mới để cô rời .

Chu Lệ Lan thấy cô trở về trong bộ dạng ướt sũng, hốt hoảng chạy hỏi han. Lương Thanh Thanh tìm quần áo khô kể đầu đuôi chuyện.

“Thật quá quắt! Đi, Thanh Thanh, chúng tìm thầy cô!”

Chu Lệ Lan tức đến mặt tái mét, từng thấy ai ngang ngược như .

Lương Thanh Thanh lắc đầu:

“Mình dội hai thau , chuyện coi như huề.”

Nghe , Chu Lệ Lan mím môi, tuy phục nhưng cũng gì thêm.

“Mình dội hai thau, cô mới dội một, tính còn lời.”

Lương Thanh Thanh đồ lau tóc, còn tâm trạng khiến Chu Lệ Lan buồn bực, cuối cùng chỉ thở dài:

“Mình thấy Hồ Bội Vân chắc chắn sẽ để yên .”

“Dĩ nhiên cô sẽ để yên. là giang hồ hiểm ác cũng đề phòng. Cô dám giở trò, sẽ tiếp chiêu, chỉ cần đừng để cô nắm nhược điểm.”

Lương Thanh Thanh nheo mắt, trong ánh hiện rõ một tia lạnh lùng.

 

Dọn dẹp xong, mấy tranh thủ tới điểm tập hợp. Lương Thanh Thanh vững thì lập tức cảm nhận một ánh mắt oán độc đang chằm chằm từ xa. Cô thản nhiên liếc qua, quả nhiên là Hồ Bội Vân.

Hồ Bội Vân lúc cũng để tóc ướt, sang một bộ đồ khác. Không còn là chiếc váy hoa rực rỡ như ban ngày, cô giờ mặc áo sơ mi trắng và váy dài màu đen, tóc dài xõa ngang hông, cộng thêm gương mặt vặn vẹo, từ xa khác gì... một con ma nữ.

Loading...