70 Người Đẹp Làm Tinh Ôm Lấy Đại Lão - Chương 281: A

Cập nhật lúc: 2025-12-13 04:14:36
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

những chuyện tồi tệ đó cũng là nguyên chủ gây . Thời đại mới , mà "cô " vẫn coi khác như nha để sai khiến.

Lương Thanh Thanh khẽ thở dài. Dù thiết, nhưng lặn lội đến tận đây tìm, cô vẫn nên gặp một chút.

Hơn nữa hôm nay cuối tuần. Khâu Tiểu Yến đến huyện, chắc chắn là xin nghỉ, hoặc tệ hơn là trốn ngoài. là vì chuyện gì mà mạo hiểm như ? Không thể nào chỉ vì nhớ cô nên đến thăm, đúng ?

Nghĩ đến đây, cô sang với Hoàng Nhã Lệ và :

“Mọi về , lát nữa .”

“Được .”

Hoàng Nhã Lệ gật đầu nghĩ ngợi gì, còn Chu Lệ Lan thì liếc Khâu Tiểu Yến một cái, mới thu ánh mắt , nhỏ:

nhà cô đang tìm đối tượng cho cô đấy.”

Dừng một lúc mới bổ sung, giọng hạ thấp rõ rệt:

... cũng t.ử tế gì.”

Lông mày Lương Thanh Thanh nhíu . Nhà Chu Lệ Lan và nhà Khâu Tiểu Yến ở gần , chuyện cũng chẳng lạ.

Lẽ nào Khâu Tiểu Yến đến vì chuyện đó? tìm cô thì ích gì?

Chưa kịp nghĩ thêm, Lương Thanh Thanh vội vàng chạy về phía Khâu Tiểu Yến:

“Tiểu Yến, đến đây? Tìm ?”

“Thanh Thanh.”

Thấy cô bước gần, Khâu Tiểu Yến rõ ràng nhẹ nhõm hẳn. Vừa gật đầu lia lịa, nước mắt tuôn lộp bộp. Giọng cô nghẹn ngào, sợ hãi:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-281-a.html.]

chuyện hỏi ý kiến … Cậu thể giúp ?”

“Sao thế? Đừng nữa, chuyện gì cứ từ từ . Nếu giúp , nhất định sẽ giúp.”

Lương Thanh Thanh ngờ cô xúc động đến thế, vội vàng an ủi. Xung quanh nhiều ánh mắt sang, cô nơi tiện để chuyện, liền kéo Khâu Tiểu Yến tìm chỗ yên tĩnh, quan tâm mặt đất bẩn , xuống cùng cô . Cô lấy khăn giấy mang theo trong túi đưa.

Lúc , khăn giấy vẫn phổ biến, phần lớn thói quen dùng. Người kỹ tính thì mang theo khăn tay, vệ sinh dùng giấy báo. Người kỹ tính thì dùng lá cây, cành lau... miễn là lau sạch .

Lương Thanh Thanh đến từ thời hiện đại, khăn giấy đúng là bất tiện đủ đường. Cô quen dùng khăn tay, nên đặc biệt đến cửa hàng bách hóa mua bằng cả phiếu và tiền mấy cuộn khăn giấy, tuy đắt nhưng mềm.

“Cái chắc là đắt lắm nhỉ?”

Khâu Tiểu Yến cầm tờ giấy, mân mê mãi nỡ dùng. Một lúc lâu mới lên tiếng.

Lương Thanh Thanh ngờ cô đột nhiên , sững mới nhẹ giọng:

“Cậu lau , mắt sưng cả lên kìa.”

Sợ Lương Thanh Thanh mất kiên nhẫn, Khâu Tiểu Yến vội lau sạch nước mắt nước mũi. Lúc còn ai xung quanh, cảm xúc cũng dần định . Cô hít mũi một cái, ngập ngừng mở miệng:

“Nhà định gả cho một đàn ông.”

Chuyện , Lương Thanh Thanh Chu Lệ Lan qua nên ngạc nhiên, chỉ im lặng chờ cô kể tiếp.

lấy. Người đó là đàn ông góa vợ, con riêng .”

“Nghe còn nghiện rượu, đ.á.n.h . sợ lắm... hức hức...”

Khâu Tiểu Yến nấc, nước mắt rơi. Cô thật ngờ bố thể tàn nhẫn đến — chỉ vì vài đồng tiền thách cưới mà đem cô gả cho loại như thế.

Gọi là “gả”, thẳng là “bán con”.

Rõ ràng bao năm qua cô đều cam chịu, đ.á.n.h dám phản kháng, mắng dám cãi , việc nặng nhọc trong nhà đều giành . ngoan ngoãn, hiểu chuyện đến , gia đình vẫn coi đó là chuyện đương nhiên.

Loading...