70 Người Đẹp Làm Tinh Ôm Lấy Đại Lão - Chương 288: A

Cập nhật lúc: 2025-12-13 04:15:03
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vì hôm nay, con gái rượu bà thương nhất sẽ trở về!

Tất nhiên, tin tức ai cũng . Trên đường, ít trêu chọc, Mã Tú Chi cũng chỉ , hề tức giận.

Về đến nhà họ Lương, thấy Lương Thanh Thanh đang trong nhà chính, trái tim bà mới thực sự yên . Bà cong môi, rạng rỡ:

“Thanh Thanh, con về ?”

“Mẹ~~~!”

Vừa thấy bóng dáng Mã Tú Chi xuất hiện trong sân, Lương Thanh Thanh bật dậy lao ôm lấy , buông:

“Con nhớ lắm!”

“Mẹ cũng nhớ con. Nếu còn vướng việc đồng áng, theo Diễn Hành lên thăm con từ lâu .”

Nhắc đến Diễn Hành, Mã Tú Chi đảo mắt quanh, thấy , nghi hoặc hỏi:

“Người ? Sao nó về cùng con?”

“Anh đưa con về xong thì sang nhà mới giúp một tay .”

“Sao con theo xem?”

Mã Tú Chi tin con gái tò mò chuyện sửa nhà mới .

“Con đang chờ mà. Sợ về thấy con lo.”

Lời đầy chân thành khiến Mã Tú Chi cảm động suýt rơi nước mắt. May mà bà vẫn giữ bình tĩnh, để con gái thấy yếu lòng.

“Đi thôi, cùng con sang xem.”

“Vâng.”

Hai con tay trong tay về phía nhà mới. Hai nhà cũng cách xa, chỉ một lát là đến. Từ xa thấy một đám thanh niên cởi trần việc nắng, ai nấy mồ hôi nhễ nhại, áo quần ướt sũng.

Ngôi nhà đang trong giai đoạn đào móng, khắp nơi là đất cát và hố sâu. Vật liệu xây dựng chất đầy một bên.

Khung cảnh khiến đường khỏi ngoái .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-288-a.html.]

Lương Thanh Thanh bụi bay mặt, vội đưa tay che mũi, ho khan mấy tiếng mới đỡ. Cô nhanh chóng đảo mắt quanh, một lúc thì thấy Phạm Diễn Hành ở góc xa. Anh cũng đang cởi trần, chỉ mặc một chiếc quần đùi đen, hình rắn chắc giữa đám đông nổi bật vô cùng.

Cơ thể săn chắc, vai rộng eo thon, cơ bắp hiện rõ từng đường nét làn da rám nắng, càng toát lên khí chất nam tính, mê hoặc lòng .

Ánh mắt cô dời xuống cổ tay , dừng nơi sợi dây buộc tóc hồng phấn nổi bật giữa làn da nâu. Khó mà chú ý. Cô theo bản năng sờ lên cổ tay , nơi sợi dây đôi còn đó, khóe môi bất giác cong lên.

Lần cô tiện tay đưa cho , ngờ đeo đến giờ. Cũng xem như tâm.

Có lẽ ánh mắt cô quá lâu, Phạm Diễn Hành như cảm nhận gì đó liền ngẩng đầu về phía cô. Lương Thanh Thanh còn tưởng sẽ vui vẻ, ai ngờ lông mày nhíu .

Phạm Diễn Hành vui? Không vui vì điều gì?

Cô còn kịp nghĩ thì mặc áo , nhanh chóng về phía họ.

Anh chào Mã Tú Chi , mới sang cô. Sắc mặt bình tĩnh, giọng cũng chút bất mãn nào:

“Sao em tới đây?”

Nói xong, dịch bước chân, rõ là vô tình cố ý, nhưng chắn ngay mặt cô, che mất tầm về phía ngôi nhà đang thi công.

“Qua xem chút thôi.”

Lương Thanh Thanh lờ mờ đoán lý do, cố ý dịch sang bên nửa bước, rướn cổ :

“Sao nhiều …”

Chưa kịp xong, Phạm Diễn Hành nhích sang, tiếp tục che chắn:

“Muốn đẩy nhanh tiến độ nên gọi thêm .”

Lúc hiểu rõ vì vui.

Người đàn ông nhỏ nhen , đến việc cô mấy thanh niên cởi trần cũng ghen! Chậc chậc... chỉ là cởi trần thôi mà.

Dáng mấy thì cũng hơn , mặt mũi càng bằng. Không lo gì.

Cô liếc đầy ẩn ý, Phạm Diễn Hành khẽ ho một tiếng, ngay tâm tư đoán trúng, đành thành thật :

Loading...