70 Người Đẹp Làm Tinh Ôm Lấy Đại Lão - Chương 293: A

Cập nhật lúc: 2025-12-13 04:15:08
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"...Sao chuyện ?"

Sắc mặt Sở Kỳ đổi, cũng tranh cãi thêm với Phạm Diễn Hành, mà bước nhanh tới mặt, lo lắng hỏi:

“Không chứ?”

“Bà cụ tuổi cao, mấy bệnh vặt là chuyện thường, nhưng yên tâm, gì đáng ngại.”

Phạm Diễn Hành thành thật :

“Không cho là vì sợ lo lắng. Nước xa cứu lửa gần, đạo lý còn hiểu ?”

Không khí chững , qua một lúc lâu, Sở Kỳ mới phá tan sự yên lặng:

“Bao giờ thì cưới?”

“Nhanh nhất cũng cuối năm.”

Nhà mới xây xong còn để một thời gian mới dọn . Hơn nữa Thanh Thanh sắp tới tỉnh nhận chức, một hai tháng đều bận, bản cũng còn vài việc giải quyết, theo kịp bước chân của cô. Tính tính , cuối năm là thời điểm hợp lý nhất.

“Vậy thì kịp về dự đám cưới . Lần dẫn chị dâu về Kinh Thị, mời cơm.”

Sở Kỳ Phạm Diễn Hành bằng ánh mắt phức tạp, cuối cùng chỉ thở dài.

thì, sớm muộn gì cũng trở về Kinh Thị. Phạm Diễn Hành chẳng qua chỉ khiến việc đó xảy sớm hơn một chút mà thôi. Thêm chuyện bà cụ sức khỏe , lúc càng về sớm. Nghĩ nghĩ , cũng cảm ơn Phạm Diễn Hành "xía ", giúp kịp thời về thăm bà.

Một câu “đám cưới”, một tiếng “chị dâu”, xem như là chủ động hóa giải hiềm khích giữa hai .

Phạm Diễn Hành cầm ly nước lên, Sở Kỳ cũng , hai ly khẽ chạm , vang lên tiếng "keng" trong trẻo. Lấy nước rượu, uống xong coi như giảng hòa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-293-a.html.]

Chỉ là Sở Kỳ vẫn đ.á.n.h giá quá cao sự rộng lượng của Phạm Diễn Hành. Anh còn kịp đặt ly xuống, bên tai vang lên một câu đầy ẩn ý:

“Sớm tìm cho một cô em dâu , đừng nhớ nhung nên nhớ.”

“...”

“À đúng , bát sườn xào chua ngọt ăn hộ chị dâu . Làm phiền ‘chạy một chuyến’.”

Hai chữ “chạy một chuyến” cố tình nhấn mạnh, kết hợp với ánh mắt như , khiến cảm thấy lạnh cả sống lưng.

Nhìn dáng vẻ đắc ý , Sở Kỳ bỗng thấy hối hận vì để tên khốn toại nguyện.

Quân khu quy định tự ý qua đêm bên ngoài. Sở Kỳ còn kịp ăn cơm rời . Trước khi , đặc biệt tìm Lương Thanh Thanh xin chuyện , đồng thời chúc phúc cho hai sống bên đến đầu bạc răng long, tu thành chính quả.

Đánh kẻ chạy chứ ai đ.á.n.h chạy . Tuy rõ giữa Phạm Diễn Hành và Sở Kỳ hóa giải thế nào, nhưng lúc Sở Kỳ chủ động đến xin , cô cũng thể cứ lạnh lùng mãi.

Hơn nữa, xuất và tiền đồ của Sở Kỳ đều , xem như kết một mối nhân duyên cho tương lai.

Tiễn Sở Kỳ xong, Lương Thanh Thanh mới tìm Phạm Diễn Hành hỏi chuyện hai đ.á.n.h . Người ban đầu còn ấp a ấp úng, dám thật, đến khi thấy cô giả vờ giận, mới chịu thừa nhận.

Lương Thanh Thanh im lặng, nữa cảm nhận sâu sắc độ ghen của Phạm Diễn Hành — chỉ thể hiện mặt, mà còn âm thầm giở thủ đoạn nữa!

“Lúc đó thái độ em rõ ràng, sợ... cho nên mới...”

Phạm Diễn Hành cụp mắt, hàng mi dài run rẩy, cả to cao mét tám mấy lúc như một chú cún ngoan ngoãn, trông đáng thương khiến mềm lòng.

Lương Thanh Thanh vốn là dễ xiêu lòng. Nhìn thấy dáng vẻ đó, cô đưa tay vỗ nhẹ eo , dịu giọng an ủi:

“Em , bản Sở Kỳ còn ngại, em ngại gì?”

Loading...