“Vâng.”
Lương Thanh Thanh mỉm , cầm quần áo phòng . Bộ đồ chuẩn là áo sơ mi trắng và quần tây đen, chất liệu vải và đường cắt may đều chỉnh chu, chỉ là rộng, nên cô lấy kim băng chỉnh một chút.
Thời buổi chẳng mấy ai mỹ phẩm, càng chuyên viên trang điểm chuyên nghiệp. Các chị em xếp hàng dài chờ trang điểm. Lương Thanh Thanh thì thời gian chờ, bèn tranh thủ thương lượng với chuyên viên trang điểm – nhân lúc cô đang bận với khác, mượn dụng cụ dùng đến để nhanh chóng tự trang điểm cho .
Dù mỹ phẩm khá đơn sơ, nhưng tay nghề của cô rèn luyện từ thời hiện đại, nên kết quả cũng tệ.
“Đồng chí , cô trang điểm khéo quá!”
“Không trang điểm , mà là vốn sẵn chứ!”
“Không thể phiền cô trang điểm giúp một chút ?”
Được khen thì vui thật, nhưng cô thực sự thời gian, mà nhận thứ nhất thì thể nào cũng thứ hai. Lương Thanh Thanh đành khéo léo từ chối. May mà hiểu cô bận nên cũng khó.
Búi tóc gọn gàng xong, Lương Thanh Thanh tìm Lý Trường Quốc. Anh đang cạnh sân khấu trao đổi công việc với các nhân viên. Vừa thấy cô, liền gọi:
“Đồng chí Lý!”
Lý Trường Quốc đầu , mắt khỏi sáng lên:
“Chậc chậc, bảo vợ cứ cô như tiên nữ.”
“Anh đừng trêu em nữa, bắt đầu tổng duyệt thôi.”
“Thêm một ? Nhân vật lớn nào mà đột ngột xuất hiện ?”
Lương Thanh Thanh ngạc nhiên, tròn mắt hỏi.
Lý Trường Quốc bật , chỉ tờ danh sách:
“Thật đấy, là nhân vật lớn. Nghe từ thủ đô đến thị sát công tác. Cụ thể chức vụ thế nào thì rõ, cấp chỉ bảo đúng tên là .”
“Bí mật thế cơ ...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-308-a.html.]
Lương Thanh Thanh lẩm bẩm khi thấy ba chữ “Phạm Phương Minh” giấy. cũng nghĩ nhiều, giờ điều quan trọng nhất là tập trung tổng duyệt.
Đứng sân khấu rộng lớn xuống hàng ghế còn trống, chân cô run, nhưng vài lượt mắc , cô dần lấy bình tĩnh.
Thời gian trôi qua từng phút, từng chỗ dần lấp đầy. Buổi liên hoan chính thức bắt đầu.
Vì tò mò, khi thành phần dẫn của , ánh mắt Lương Thanh Thanh kìm liếc xuống hàng ghế đầu. So với ánh đèn rực rỡ sân khấu, ánh sáng khán đài khá mờ nhạt.
Người thẳng lưng, dáng vẻ nghiêm trang. Tuy cách xa nên cô rõ mặt, nhưng chỉ qua đường nét đại khái cũng thể đoán – đối phương chắc chắn là ngoại hình nổi bật, dáng cao gầy, chỉ thôi mà cũng cao hơn các vị lãnh đạo bên cạnh nửa cái đầu.
Lúc , Lý Trường Quốc đến tên , lập tức dậy, khẽ gật đầu chào . Không kiêu ngạo, cũng tự ti, từng cử chỉ, động tác đều toát lên khí chất của ở vị thế cao, khiến khác vô thức cảm thấy áp lực.
Cao quý, tao nhã, nắm trong tay quyền lực.
Một như nhất định là kiểu khó gần.
Lương Thanh Thanh âm thầm gán cho một cái mác như thế. Sau đó nhanh chóng hồn, mỉm giới thiệu tên tiết mục mở màn của buổi hôm nay. Đợi Lý Trường Quốc xoay bước , cô lập tức bước theo, rời khỏi sân khấu với những bước uyển chuyển, mượt mà như nước chảy mây trôi, cực kỳ thu hút ánh .
Chỉ là cô hề , ngay khi cô xoay , một ánh mắt sắc bén rơi lên cô.
Phạm Phương Minh vốn nhạy cảm với ánh mắt của khác. Vừa ánh mắt cô chạm trong chốc lát, nhận . Vì khi cô âm thầm quan sát , thì cũng đang dùng khóe mắt để quan sát cô.
Xinh – đó là ấn tượng đầu tiên Phạm Phương Minh về cô.
Điềm tĩnh – là ấn tượng thứ hai.
Còn trẻ mà hề rụt rè, thể là một nữ đồng chí bản lĩnh, gan . Đất nước cần những dòng m.á.u mới như thì tương lai mới thể thêm phần phồn vinh, hưng thịnh.
Nghĩ đến đây, Phạm Phương Minh khỏi liên tưởng đến con trai – đang cố gắng tự lập nghiệp. Nghe nó phê duyệt việc tại Cục Tài chính huyện, hai ngày nữa sẽ chính thức nhậm chức.
Đây là chuyện , nên nhân dịp chúc mừng một tiếng.
Hơn nữa, cũng khá lâu hai bố con gặp mặt. Nhân cơ hội , gặp một chút cũng , tiện thể bàn luôn chuyện cuối năm về kinh thăm .
Quyết định xong, Phạm Phương Minh liền thu dòng suy nghĩ. Từ đầu đến cuối, nét mặt ông vẫn hề để lộ bất kỳ cảm xúc nào, khiến ngoài chỉ nghĩ rằng ông đang tập trung theo dõi chương trình biểu diễn.