70 Người Đẹp Làm Tinh Ôm Lấy Đại Lão - Chương 317: A

Cập nhật lúc: 2025-12-13 09:31:17
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

nhớ hôm đó ở buổi liên hoan văn nghệ, phó cục trưởng đài phát thanh mời chúng cùng ăn một bữa cơm?”

Nghe đến bốn chữ "liên hoan văn nghệ", tim Chu Vĩ Khánh khẽ khựng . Thấy Phạm Phương Minh nhắc đến cô phát thanh viên , ông vô cớ thở phào một nhưng đó thấy bất an. Suy nghĩ một lúc, ông đáp:

.”

vị phó cục trưởng lẽ cũng chỉ khách sáo mời một câu. Dù cũng chắc chắn sẽ đồng ý. đời khó đoán, ai chuyện gì sẽ xảy ?

đồng ý.”

Nghe , Chu Vĩ Khánh kinh ngạc ngẩng đầu, định khuyên can vài câu thì ông tiếp:

gặp cô .”

“Ai” ở đây thì chẳng cần cũng .

là “rượu mời uống uống rượu phạt”, khuyên nữa cũng vô ích.

...

“Cái gì? Vâng, sẽ sắp xếp ngay, lát nữa gọi cho ngài.”

Điền Phong Xuân dập máy, nụ mặt từ từ biến mất. Đây là trò gì ? Tự dưng ăn với bà ?

Còn khen buổi biểu diễn hôm đó hết lời mấy .

Điền Phong Xuân ngu, ngược còn tinh ý. Chưa hai câu đoán ý đối phương: ăn cơm , dẫn theo hai MC của buổi biểu diễn.

Lương Thanh Thanh, Lý Trường Quốc.

Không là ai lọt mắt xanh của quý nhân đây?

Điền Phong Xuân qua trong phòng việc, suy đoán một hồi, vẫn nghiêng về phía Lý Trường Quốc hơn. dù là ai, thì tiền đồ của hai cũng thể xem thường.

Ngồi ở vị trí lãnh đạo, ai mà cáo già ngàn năm? Quý nhân ai , ông dám ?

Người , chẳng đề bạt ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-317-a.html.]

Tóm , mục đích thực sự của bữa cơm , đến đó mới !

Lương Thanh Thanh nhận tin nhắn từ Điền Phong Xuân cũng sững … Không chứ?

Chuyện ăn cơm xong sắp xếp nhanh ?

Không hiểu , trong lòng cô thấy chút bất an. lãnh đạo mời cơm thì thể , đành thấp thỏm đồng ý.

Địa điểm là một nhà hàng quốc doanh nổi tiếng trong tỉnh, cách đài phát thanh xa. Lương Thanh Thanh ba bến xe buýt là tới. Sau khi báo tên Điền Phong Xuân với nhân viên phục vụ, cô dẫn lên phòng riêng tầng hai.

Cô cứ tưởng tới sớm, ngờ cửa thấy ba sẵn, hóa đến trễ nhất.

“Xin , đến muộn.”

“Không , vẫn tới giờ, cũng đủ, mau đây .”

Điền Phong Xuân vẫy tay với Lương Thanh Thanh, hiệu bảo cô bên cạnh.

Nghe , Lương Thanh Thanh để ý thấy vị trí chủ tọa còn trống hai chỗ. Người thể Điền Phong Xuân, phận chắc chắn đơn giản. Chẳng lẽ là vị bạn của bà vẫn đến?

Mang theo một bụng nghi ngờ, cô mỉm xuống vị trí của Điền Phong Xuân.

“Để giới thiệu với hai , đây là bạn nhiều năm của – Đinh Vân Khôn, Cục trưởng Cục Giáo dục.”

Điền Phong Xuân dậy giới thiệu hai với .

Nghe , Lương Thanh Thanh mở to mắt. Vậy là bạn của Điền Phong Xuân tới , còn hai là ai? Cô còn kịp nghĩ kỹ, cơ thể phản ứng, cùng lúc với Lý Trường Quốc dậy bắt tay Đinh Vân Khôn, khóe miệng nở nụ :

“Chào Cục trưởng Đinh, là Lương Thanh Thanh.”

“Chào các cháu.”

Đinh Vân Khôn ánh mắt ôn hòa, đôi mắt , trông thiện, hề chút vẻ quan liêu. Không khí trở nên dễ chịu:

“Tre già măng mọc, thanh niên bây giờ đều lý tưởng, tiền đồ, các cháu vui.”

Loading...