70 Người Đẹp Làm Tinh Ôm Lấy Đại Lão - Chương 329: A

Cập nhật lúc: 2025-12-13 09:31:29
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Chuyện đó vội , con còn ăn gì từ sáng, giờ đói , nấu gì cho con ăn ạ?”

Câu lập tức khiến Mã Tú Chi dừng bước.

Bà gật đầu bếp:

“Được, nấu cho con bát mì trứng ăn tạm nhé. Để bảo cha con bưu điện xem còn thịt , lát nữa nấu thêm món ngon.”

“Con là tuyệt nhất mà, hì hì.”

Thanh Thanh ôm lấy tay , lẽo đẽo theo. Vừa liếc cánh cửa phòng đóng chặt, thầm thở phào nhẹ nhõm.

“Thế còn cha? Cha với con ?”

Lương Học Dũng hừ lạnh một tiếng, nhưng vẫn theo hai con.

“Ôi, cha cũng ! Ai cũng hết!”

ôm luôn tay cha, mỗi bên một , công bằng rõ ràng. Lúc , mặt Lương Học Dũng mới hiện lên nụ .

Ngay khi cả nhà , hai cánh cửa phòng đồng thời mở . Hai lặng lẽ bước , bốn mắt vội vã rời mắt, giả bộ như chuyện gì xảy , mỗi một hướng.

Tối hôm đó, cả nhà quây quần ăn cơm. Thanh Thanh lấy những món quà chuẩn sẵn:

Một chiếc áo khoác màu tím đậm cho Mã Tú Chi, một đôi giày da cho Học Dũng, một bộ sách của tác giả Lương Thư Cường thích, áo len trắng sữa cho Hiểu Mai, hộp bút màu nước cho Tùng tử, mô hình xe tăng màu xanh cho Quân Cường, và chiếc mũ lông xinh xắn cho Nhã Lệ.

Ai nấy đều vui vẻ cầm quà tay, nỡ rời mắt.

Sau bữa cơm, cả nhà trò chuyện. Tự nhiên chuyển sang về hôn lễ sắp tới.

“Hôm đó cỗ ở nhà mới của hai đứa, các bác, các chú đến phụ nấu và tiếp khách. Bàn ghế, bát đũa thì mượn hàng xóm, ai cũng thế cả.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-329-a.html.]

“Danh sách khách mời để cả ghi , hai đứa xem thêm bớt. Còn nhà trai, ai mời ?”

Mọi ánh mắt đều đồng loạt chuyển sang Diễn Hành. Anh ít nhắc đến gia đình , bình thường liên lạc, nên cũng hỏi. giờ hai sắp cưới, ít cũng nên chút biểu hiện, dù chỉ là lời nhắn từ xa.

“Ông bà ngoại sẽ đến. Còn ba thì vì công việc bận rộn, chắc thu xếp thời gian... hiện tại vẫn chắc chắn.”

Diễn Hành dường như hiểu rõ tâm tư , nên hết những gì thể .

Còn điều thể ... thì là thái độ của .

Từ Phạm Phương Minh từ Xương Bắc về Kinh Thị, đến giờ hề lấy một chút tin tức. Gọi điện thì ai bắt máy, Phạm Diễn Hành rốt cuộc Khúc Thanh Anh nghĩ gì — là thuận theo ý bố Phương Minh mà đồng ý, vẫn cố chấp phản đối?

Không ai đoán .

“Ồ ồ.”

Nghe đến đây, Mã Tú Chi cuối cùng cũng coi như thở phào.

Cùng thời điểm đó ở Kinh Thị, cổng lớn nhà họ Khúc gõ ầm ầm, âm thanh vang đến mức hàng xóm xung quanh đều tò mò ló đầu xem. Vừa thấy cô con gái nhà họ Khúc, ai nấy vội vàng đóng cửa, chỉ dám hé một khe nhỏ, sợ xui xẻo vạ lây từ vị đại tiểu thư .

“Bố ! Mở cửa! Con hai đang ở trong mà!”

Khúc Thanh Anh kìm nén cả quãng đường, giờ nhịn nổi nữa, bực đến mức gầm lên. Đợi một hồi thấy ai đáp , cô tức giận đá mạnh một cước cánh cửa lớn.

Cảnh tượng đó trái ngược với vẻ ngoài thanh lịch của cô, đủ để thấy cơn giận dữ bùng đến đỉnh điểm.

“Nếu còn mở, con sẽ gọi đến tháo cả cái cửa xuống!”

Cô gằn từng chữ. Thấy bên trong vẫn im lìm, Thanh Anh lạnh một tiếng, định thật sự gọi . mấy bước thì lưng vang lên tiếng “lạch cạch” — cửa mở.

Loading...