70 Người Đẹp Làm Tinh Ôm Lấy Đại Lão - Chương 355: A

Cập nhật lúc: 2025-12-13 09:32:28
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thanh Thanh giường bệnh, nỡ buông tay , trong mắt tràn đầy hoang mang và sợ hãi. Diễn Hành đỏ hoe mắt, siết c.h.ặ.t t.a.y cô, giọng nghẹn ngào:

“Thanh Thanh , ở ngay đây.”

Lời của tuy chẳng giúp gì thực tế, nhưng khiến cô thấy bớt đau, thậm chí còn chút sức để mấp máy môi:

“Anh hứa với em… khi em ngoài, đầu tiên em thấy .”

“Được.”

Dù lưu luyến đến mấy, nhưng đến thời khắc then chốt , Diễn Hành vẫn cứng rắn buông tay cô. Bác sĩ và y tá lập tức tiến lên, cánh cửa phòng phẫu thuật sập — ngăn cách hai thế giới bên trong và bên ngoài.

Diễn Hành chôn chân cửa, mắt rời cánh cửa đóng chặt.

Thỉnh thoảng, cúi đầu xem đồng hồ, để ý từng giây trôi qua. Ai khuyên nghỉ một lát cũng đều vô ích.

“Để chị với thím báo tin cho , em ở đây chứ?”

Nhã Quân lo lắng mím môi. Diễn Hành mới nghiêng đầu, khẽ gật với hai :

“Cứ , em ở đây .”

“Được.”

Bốt điện thoại của bệnh viện ở gần đó. Sau khi hai báo tin xong, họ về cửa phòng phẫu thuật tiếp tục chờ đợi.

Thời gian trôi từng phút từng giây, qua bao lâu, ánh đèn đỏ đầu cuối cùng cũng tắt. Ba gần như đồng loạt bước lên một bước, suýt nữa đụng cô y tá mở cửa .

“Mẹ tròn con vuông ạ. Người nhà ký tên đây là .”

Cô y tá giật một phen, nhưng hiểu tâm trạng nhà sản phụ lúc nên cũng chấp nhặt, ngược còn mỉm , đưa giấy và bút cho họ.

Nghe , sắc mặt luôn căng thẳng của Phạm Diễn Hành mới dần thả lỏng. Sau khi ký tên xong, lập tức hỏi đầy sốt ruột:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-355-a.html.]

“Khi nào gặp vợ con?”

“Lát nữa là . Nhớ kỹ giữ ấm cho sản phụ, tuyệt đối để nhiễm gió…”

Y tá dặn dò một loạt những điều cần chú ý. Lời còn dứt, giường bệnh hai cô y tá đẩy từ bên trong.

“Thanh Thanh!”

Phạm Diễn Hành gọi tên cô, nhưng phát hiện Lương Thanh Thanh vì kiệt sức. Tóc mái lòa xòa ướt đẫm mồ hôi, cả như vớt từ nước, mệt mỏi rã rời. Bên cạnh gối là một chiếc tã lót, tiểu bảo bảo bên trong, tay chân bé xíu ngọ nguậy, oe oe a a rõ đang gọi gì.

Trước cảnh tượng , Phạm Diễn Hành chỉ thấy trong lòng trào dâng một dòng ấm áp, tựa như một dấu ấn khắc sâu tim, cả đời thể nào quên. Anh chỉ liếc đứa bé một cái, lập tức dời mắt về phía Thanh Thanh. Tận mắt thấy cô bình an, tảng đá đè nặng trong lòng mới thực sự rơi xuống.

Sản phụ cần tránh lạnh, dừng dù chỉ một giây, lập tức đẩy giường bệnh đến phòng chuẩn .

Cho đến khi trời tối hẳn, Lương Thanh Thanh mới dần dần tỉnh từ giấc ngủ mê man. Cô khẽ run hàng mi, mở mắt liền bắt gặp ánh mắt quen thuộc chứa đầy quan tâm. Người đối diện lập tức dậy, tiến sát , nhẹ nhàng gọi:

“Thanh Thanh.”

Người bước từ “cửa quỷ” khi thấy quen thì khóe mắt lập tức đỏ hoe, khàn giọng gọi tên :

“Diễn Hành…”

“Anh đây, luôn ở đây. Em thấy chỗ nào thoải mái ?”

Phạm Diễn Hành nắm lấy tay cô, cau mày lo lắng.

Nghe , lúc Lương Thanh Thanh mới cảm nhận cơn đau từ phía . Cô dám động đậy, sợ đụng vết thương, nhưng theo bản năng đưa tay sờ bụng — nơi giờ trống rỗng.

“Con ?”

Hành động vô thức khiến cô đau đến mức sắc mặt tái nhợt, thở dồn dập, đầu óc choáng váng, như xé rách. Mồ hôi to như hạt đậu lăn dài trán.

Loading...