70 Người Đẹp Làm Tinh Ôm Lấy Đại Lão - Chương 36: A

Cập nhật lúc: 2025-12-12 02:36:38
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoặc là tuyển, hoặc đủ . Tóm , chẳng lấy một vị trí nào dành cho cô.

“Vậy cháu thể nghỉ ở đây một lát ạ?” Trời nắng nóng như đổ lửa, chạy khắp nửa huyện, Lương Thanh Thanh mệt rã rời. Nhìn thấy gốc cây còn một chiếc ghế trống, cô liền mở miệng hỏi.

“Ngồi .” Bác bảo vệ ngẩng đầu cô một cái, gật đầu.

Mùa hè oi ả, hai bên đường, cây cối héo rũ ánh nắng gắt, cũng giống như tâm trạng rã rời của Lương Thanh Thanh lúc .

Cô chống cằm, từng giọt mồ hôi lướt qua da thịt, để vệt ẩm mờ mờ. Ánh mắt cô xa xăm, mà chẳng rõ rơi .

Hoang mang, choáng váng, đủ loại cảm xúc lẫn lộn, cuối cùng gom thành một chữ: bực bội.

Tìm việc mà khó thế! Thà ở nhà một giấc cho sướng! cứ mãi chẳng gì cũng . Hôm , nửa đêm cô tỉnh dậy lấy nước uống, vô tình thấy chị dâu hai đang cãi với hai.

Chủ đề tranh cãi chính là... cô em chồng lớn mà còn ở nhà ăn bám.

Chị dâu hai đề xuất: hoặc là gả cô , hoặc là đồng kiếm công điểm. Tóm thể cứ tiếp tục ăn như thế .

Anh hai đáp: đồ ăn thức uống cô dùng đều do cha mua, cha hối thúc cô lấy chồng đồng, chị chỉ là chị em, lấy gì quyền mà can thiệp?

Hơn nữa, sẵn sàng nuôi em gái, nên cũng chẳng đồng tình với vợ.

Chị dâu hai phản bác: giờ cả nhà tách riêng, chi tiêu đều dồn chung, phân biệt ăn phần của chị .

Cứ thế, hai to tiếng. Đến cuối cùng, Lương Thanh Thanh cũng chẳng buồn tiếp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-36-a.html.]

Thật là cay nghiệt.

Kiếp cô sinh trong gia đình giàu , là con một, mỗi tháng bố đều chuyển tài khoản cô một khoản tiền khổng lồ. Vì , cô từng cảm thấy việc sống thong dong gì là đáng hổ, càng từng lo nghĩ đến tiền bạc.

Cô luôn cho rằng, bổn phận của bản , học hành t.ử tế theo định hướng bố đặt , là một cách báo đáp tình cảm .

giờ, xuyên trong sách, ở đây lâu như , cô bắt đầu hiểu một điều: nếu gia cảnh , dù cha chị em thương đến , thì từng đồng từng hào tiêu xài cũng dễ âm ỉ trở thành ngòi nổ.

Chị dâu hai , gả đây thì cũng coi là nhà họ Lương, nhưng dù cũng tận mắt chứng kiến cô lớn lên, thể nuông chiều cô vô điều kiện như cha Thanh Thanh , điều đó cũng dễ hiểu.

Thanh Thanh cho rằng suy nghĩ của gì sai, thậm chí còn đồng tình.

trưởng thành, còn là học sinh, quả thật nên tiếp tục ăn bám bố , tự kiếm công điểm nuôi .

Chỉ là lý trí , còn cơ thể thì phản đối việc đội nắng đồng giữa mùa hè. Dù là cô nguyên chủ, từ nhỏ đến lớn đều là tiểu thư sống trong nhung lụa, đừng nông, đến việc nhà còn hiếm khi đụng tay.

“Muốn c.h.ế.t, c.h.ế.t, c.h.ế.t!” mấy câu chỉ là miệng để xả giận, chứ thật sự c.h.ế.t.

Không ngờ câu lẩm bẩm đó bác bảo vệ bên cạnh thấy. Ông vội vàng mở lời an ủi:

“Này cô gái, còn trẻ thế , gì mà nghĩ quẩn chứ? Nhà máy bọn bác đúng là tuyển thật, bác lừa cháu !”

...” Chỉ đùa thôi mà...

“Dù tuyển thì cũng ưu tiên nội bộ, cháu đừng phí thời gian ở đây nữa, qua chỗ khác thử xem.” Bác bảo vệ sợ cô nghĩ quẩn đ.â.m đầu cổng nhà máy, bất chợt nhớ điều gì, liền : “Hay cháu qua Cục Văn hóa ở phố mặt thử xem? Bác mấy hôm họ còn đang tuyển phát thanh viên đấy.”

Loading...