70 Người Đẹp Làm Tinh Ôm Lấy Đại Lão - Chương 369: A

Cập nhật lúc: 2025-12-13 09:32:42
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Về thành phố mấy hôm, Gia Dục trắng như cũ. Hơn nữa, càng lớn, nét mặt càng rõ ràng, càng ngày càng xinh , đúng là một “tiểu bảo bối”.

Mỗi ngày, Thanh Thanh đều ôm con trai hôn mấy cái, cảm giác chỉ cần thêm một chút thôi, tâm trạng cô lập tức lên.

...

Cuối tháng, giấy báo trúng tuyển đại học cũng gửi đến, điều đó đồng nghĩa với việc thời gian rời khỏi tỉnh Thương Bắc cận kề.

Cảm giác thế nào khi một nhà đến hai cùng đỗ Đại học Thanh Hoa?

Phạm Gia Dục tỏ vẻ: cảm giác ... thật là sướng!

Cậu bé sofa, mỗi tay cầm một tờ giấy báo trúng tuyển, lắc qua lắc thích thú. Hàng mi dài đen nhánh khẽ chớp, đôi mắt tròn xoe long lanh đầy tò mò, dường như khám phá “hai món đồ chơi” trong tay.

“Ôi chao, cục cưng của bà! Đây thứ con thể nghịch thế nào thì nghịch nha!”

Tú Chi từ bếp , thấy cảnh đó suýt nữa thì hồn vía lên mây, vội lao tới giật lấy hai tờ giấy báo từ tay Gia Dục, đó cẩn thận cất tủ.

Bé Gia Dục hiểu món gì chơi , món gì , chỉ là món đồ chơi yêu thích bà ngoại cướp mất, liền mếu máo, cái miệng nhỏ xíu bắt đầu trề chuẩn òa.

“Nào, uống sữa nào con.”

Chăm bé Gia Dụ bao lâu nay, Mã Tú Chi ngay chuyện . Bà nhanh chóng nhét bình sữa tay nhóc, quả nhiên, đến một giây , đứa bé sắp to ngoan ngoãn ngậm miệng , đôi mắt tròn xoe cong thành hình trăng lưỡi liềm, khúc khích.

Chứng kiến cảnh , Thanh Thanh gặm quả hồng giòn bật .

“Con thấy giờ đưa bé Dụ học lớp diễn xuất chắc vẫn kịp đấy.”

“Học diễn xuất gì cơ?”

Mã Tú Chi hiểu, tò mò hỏi . Thấy Thanh Thanh lắc đầu , bà lập tức trừng mắt, đổi giọng mắng:

“Con còn ? Thứ quan trọng như mà để nó lấy chơi, lát nữa mà rách thì cũng chẳng kịp!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-369-a.html.]

Nghe , Thanh Thanh lập tức chột , rụt cổ, vội vàng đổ tội:

“Từ bưu điện về là Diễn Hành để ở đó mà.”

Phạm Diễn Hành phơi đồ xong : “...”

“Con cũng trẻ con nữa, mau cất tủ khóa cho chắc. Sau còn mang thủ tục nhập học đấy.”

Mã Tú Chi bực bội đưa giấy báo nhập học cho . Thấy im lặng cầm lấy theo lời bà, bà mới hài lòng gật đầu.

Chuyện quan trọng thế lơ là ?

Nếu giấy báo nhập học mà hỏng mất, đến lúc thủ tục thì đúng là... cũng chẳng ích gì!

Nhà bà cúng tổ tiên đàng hoàng, ba cây nhang một lúc mà ba đứa cháu đều đỗ đại học. Giờ bà cũng thể ngẩng cao đầu, chỉ cần thấy bà là tấm tắc ngợi khen.

Chuyện liên quan đến tương lai con cháu, tuyệt đối phép sai sót.

Thấy Phạm Diễn Hành mắng, Thanh Thanh chút hả hê, lén trộm hai tiếng. Ai ngờ cong môi Mã Tú Chi liếc xéo, bà chỉ tay mũi cô:

“Con cũng thế đấy. Ở ngay bên cạnh mà cũng canh chừng thằng bé cẩn thận!”

“Ơ... con đang ăn mà?”

Thanh Thanh gượng, giơ quả hồng giòn trong tay lên bằng chứng.

Mã Tú Chi trừng mắt cô, gì thêm. Ngẩng đầu đồng hồ treo tường, thấy còn sớm, trông bé Dụ , bà quyết định ngoài dạo một vòng. Bà sống ở đây lâu, cũng quen ít bạn già, rảnh rỗi thường rủ chuyện trò.

“Mẹ cứ , con trông thằng bé .”

“Tối nay ông bà nội thằng bé qua ăn cơm, lát nữa về hầm thịt bò. Con nhớ ngâm mộc nhĩ nhé...”

Loading...