70 Người Đẹp Làm Tinh Ôm Lấy Đại Lão - Chương 54: A

Cập nhật lúc: 2025-12-12 02:36:56
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Công việc liên quan tới lương thực của cả thôn, thể qua loa.

Thời gian trôi chậm chạp, trời bắt đầu oi bức ngột ngạt. Cánh đồng chẳng lấy một cơn gió, lá bí ngô cũng nắng thiêu đến mức quắt , huống chi là những việc từ sáng tới giờ.

Lương Thanh Thanh đưa tay quệt mồ hôi trán, đang định vặn nắp chai nước uống thì bỗng cúi đầu mặt cô, một con rắn đen to tướng đang chầm chậm bò ngang.

Sắc mặt cô lập tức trắng bệch.

“Á á á! Rắn! Rắn! Cứu mạng!!!”

Tiếng hét x.é to.ạc gian yên tĩnh oi nồng. Gần đó là con gái, chẳng ai sợ loại động vật da trơn lạnh ngắt . Trong tích tắc, tiếng hét thất thanh nổi lên khắp ruộng.

“Rắn ? Đừng sợ, ở đây!”

“Tránh , túm rắn chắc? Vẫn là tay mới yên tâm!”

“Ở đây ! Lấy cuốc đập c.h.ế.t nó ! Đánh đầu, đừng đ.á.n.h lệch!”

Tình hình rối loạn. Nhân cơ hội một màn hùng cứu mỹ nhân, đám trai trẻ từ ruộng bên cạnh liền ùa qua. Kẻ nhanh chân thì nhào tìm rắn, kẻ lanh mồm thì ngay cạnh cô gái để ý mà vỗ về an ủi.

con rắn đen lanh lẹ vô cùng, đầy vài giây luồn bụi lá bí ngô rậm rạp, biến mất còn tăm tích.

“Chạy hả? Biến ?”

“Tìm tiếp , bắt thì tối nay món ngon!”

Lương Thanh Thanh thấy rắn biến mất thì càng thêm hoảng, mặt mày tái mét, tay chân run rẩy lùi . Ai ngờ mới bước vài bước đụng một bức tường thịt cứng như đá. Trong tình huống thế , đụng bất ngờ thật sự dễ phát hoảng, cô suýt nữa hét lên nữa—may mà phía lên tiếng kịp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-54-a.html.]

“Không chứ?”

Là giọng Phạm Diễn Hành!

Lương Thanh Thanh nhanh chóng nuốt hai chữ “Không ” sắp bật , đôi mắt lập tức rưng rưng. Cô đầu , nắm chặt lấy vạt áo , thút thít run rẩy:

“Có , mà! Đồng chí Phạm, sợ lắm, hu hu hu…”

Đôi mắt long lanh đẫm lệ, giọt nước chực rơi lấp lánh hàng mi cong vút. Chóp mũi ửng đỏ khiến gương mặt cô càng thêm xinh xắn, dễ thương.

Dưới ruộng đầy dây leo chằng chịt, chỉ cần cẩn thận là thể vấp ngã. Nhìn thấy chân cô là đất đá lồi lõm, Phạm Diễn Hành theo bản năng đưa tay đỡ lấy vai cô. Dù cách một lớp vải, lòng bàn tay vẫn cảm nhận rõ ràng độ mềm mại, ấm từ cơ thể cô truyền tới.

Không hiểu , lòng bàn tay nóng bừng, cả cứng đờ, nên rút tay về cứ để . Cuối cùng đành bất đắc dĩ mở miệng:

“Không còn rắn nữa .”

Ngay khi Lương Thanh Thanh kêu cứu, lập tức chạy đến. quá đông, con rắn trốn mất, để tránh gây hiểu lầm, vẫn luôn giữ cách với cô. Chỉ đến khi cô hoảng sợ lùi suýt ngã, mới bước tới.

Vừa dứt lời, con rắn như cố tình gây sự, bất ngờ xuất hiện một quả bí ngô to tướng gần đó, cuộn tròn, lè lưỡi về phía hai .

“Á á á!” Người đầu tiên phát hiện là Lương Thanh Thanh. Lần cô thật sự dọa sợ, chẳng còn tâm trí mà giả vờ yếu đuối mặt Phạm Diễn Hành nữa, gần như theo phản xạ liền túm chặt lấy vạt áo , kéo mạnh một cái khiến hai đổi chỗ.

Bị ép đối mặt với con rắn, Phạm Diễn Hành: “...”

sợ, hu hu hu.” Cảm nhận sự im lặng của , Lương Thanh Thanh lập tức chữa cháy, giọng run run bổ sung: “Anh... là đàn ông mà.”

Thấy cô mặt mày hoảng loạn, thể mềm nhũn dựa sát , xem đúng là sợ thật, Phạm Diễn Hành đành tạm gác cảm xúc cô đẩy chút do dự ban nãy.

Loading...