70 Người Đẹp Làm Tinh Ôm Lấy Đại Lão - Chương 58: A

Cập nhật lúc: 2025-12-12 02:37:00
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Đi, chúng về nhà nấu món ngon. Hôm nay bảo bố con lên suối nhỏ núi mò ít cá bống cát, chiên sơ qua dầu một cái là thơm lắm luôn.”

Vừa , nghĩ đến việc sắp dùng gần nửa bát dầu để món ngon, trong lòng bà thấy đau xót. nghĩ đến hôm nay là ngày đầu tiên Thanh Thanh , chút đồ mặn để bồi bổ cơ thể cho con bé, thì dù dùng hết cả bát dầu cũng đáng. Miễn là con gái ăn uống vui vẻ là .

“Có cá bống cát ăn ạ?” Vừa xong câu , mắt Lương Thanh Thanh lập tức sáng rực. Đã lâu lắm ăn đồ mặn, giờ chỉ mới thấy tên thôi mà nước bọt dâng lên tận miệng.

Chỉ là...

“Sáng sớm thế bố dậy xa như để bắt cá trơn, chắc là vất vả lắm.”

Bắt đồ ăn ở suối khó, huống chi là cá trơn — loài thích chui rúc trong hang hốc. Dù Mã Tú Chi , Lương Thanh Thanh cũng đoán Lương Học Dũng tốn nhiều công sức. Vừa nghĩ tới đó, cô khỏi xúc động, khóe mắt bỗng chốc đỏ hoe.

Thấy con như , Mã Tú Chi cũng giơ tay lau khóe mắt. Con bé đúng là thương , bọn họ cha cực nhọc một chút cũng xứng đáng.

“Ôi chao, ? Nín con, thời buổi thứ gì thì chịu khổ một chút. Hơn nữa, bố con khỏe như trâu , con cần lo .”

Nghe , Lương Thanh Thanh bật , mím môi đáp: “Đó là hai chuyện khác mà! Dù con vẫn thấy lo!”

“Được , , sẽ với bố con, chắc chắn ông sẽ vui lắm.”

Lương Thanh Thanh , đưa tay ôm lấy cánh tay của Mã Tú Chi. Bà bất ngờ hành động thiết , nhưng đó cũng mỉm , siết c.h.ặ.t t.a.y con gái hơn.

Do quanh năm việc đồng áng nên dù rửa tay sạch đến , bàn tay Mã Tú Chi vẫn thô ráp, đầy chai sạn, sờ cứng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-58-a.html.]

trong cảm nhận của Lương Thanh Thanh, đây là đôi bàn tay ấm áp và đẽ nhất đời.

Hai con trò chuyện, khí thật đỗi ấm áp.

Mọi xa vẫn về. Vừa đến nhà, Mã Tú Chi lập tức bếp chuẩn bữa trưa.

Lương Thanh Thanh thì lấy một chậu nước sạch, đưa khăn cho Mã Tú Chi lau mồ hôi, bưng chậu hiên rửa mặt. Nước giếng mát lạnh khiến cái nóng oi ả và mệt mỏi buổi sáng nhanh chóng tiêu tan. Những giọt nước đọng tóc theo gò má trắng nõn lăn xuống, càng gương mặt cô thêm rạng rỡ, trong trẻo.

Hái bí là công việc tốn sức, thêm cô lười biếng, chăm chỉ việc nên cả giờ đây như rã rời, lưng đau chân mỏi, thật chiều nay sẽ chống đỡ kiểu gì.

Cô thở dài, vắt khô khăn mặt, đang định lau thì từ xa thấy Lương Quân Cường chạy về nhà. Anh chẳng thèm chào ai, phóng thẳng trong như thể thấy cô đang ở hiên nhà.

“Vội thế, gì mà gấp nhỉ?” Lương Thanh Thanh lẩm bẩm, nhún vai tiện tay hắt nước trong chậu sân. Trời đang nắng, chẳng mấy mà nước sẽ khô thôi.

“Cọt kẹt” — tiếng cửa mở. Lương Quân Cường bước . Nghe tiếng động, Lương Thanh Thanh liền đầu , tinh mắt thấy trong tay đang cầm một chiếc phong bì màu vàng — trông giống hệt cái hồi sáng mà Phạm Diễn Hành cầm.

“Anh hai!” — cô vội gọi.

Lương Quân Cường đầu , thấy là em gái liền híp mắt: “Em gái, hôm nay thế nào? Có mệt ? Nếu mệt thì lát nữa hai xong sẽ giúp em.”

“Cảm ơn hai, em , mệt lắm, em tự .” Lương Quân Cường là lao động chính trong nhà, ngày nào cũng kiếm đủ công điểm, vốn vất vả, cô thật lòng nỡ để cực thêm.

Lương Thanh Thanh chớp mắt, ánh mắt lướt qua tay , tò mò hỏi: “Anh ngoài ?”

Nghe cô bảo cần giúp, Lương Quân Cường gãi gãi đầu, thật chỉ đang mạnh miệng. Anh sợ em gái cố chấp quá sức mà ốm đấy, bèn âm thầm quyết định chiều nay...

Loading...