Ăn xong, ai nấy về phòng nghỉ. Hoàng Thục Mẫn theo Lương Quân Cường phòng, nhịn bèn thì thầm: “Quân Cường, học em gái chút , ngọt ngào với cha một tí? Nhìn cha vui kìa! Cha mà vui thì cái gì cũng !”
“Anh là đàn ông con trai, ngọt ngào cái gì?” Lương Quân Cường chẳng mấy quan tâm, nhún vai ngả xuống giường, chiếc giường gỗ lập tức kêu “kẽo kẹt” chói tai.
“Anh nhẹ chút , hỏng giường thì tối nay ngủ ?” Hoàng Thục Mẫn bĩu môi, cũng xuống. Như nhớ chuyện gì, cô liền đổi giọng dè dặt: “Mẹ em hôm qua nhờ gửi thư bảo em về nhà một chuyến, chuyện bàn. Em tính mai xin nghỉ về xem .”
Đây là đầu khi về nhà chồng cô nhắc đến chuyện về nhà đẻ. Dù bình thường trong nhà chuyện gì cô cũng là quyết, nhưng chuyện khác, cô chắc Lương Quân Cường nghĩ , đành mang bàn bạc.
“Được chứ, cùng em.” Giọng Lương Quân Cường ngái ngủ, “Lần đội sản xuất chia một bao đậu nành to, còn dư nhiều lắm, để với mang một ít về biếu bố vợ.”
Nghe chồng chỉ đồng ý mà còn mang quà về, tâm trạng vốn đang rối ren của Hoàng Thục Mẫn lập tức dịu .
Đa đàn ông nông thôn thích vợ về nhà đẻ, sợ họ đem của nhà chồng về biếu bên ngoại. Bảo đồng ý cùng còn khó, chứ về một .
Nên lúc chồng , lòng cô như sưởi ấm – cô lấy nhầm !
Nghĩ , cô chủ động nhích gần, hạ giọng dò hỏi: “Mang đậu nành về, đồng ý ?”
“Sao ? Mẹ nhỏ nhen như . Với , em gả cho , mỗi về bên ngoại chắc chắn thoải mái như . Mang chút đồ về biếu ông bà cũng là tấm lòng của vợ chồng mà.” Lương Quân Cường xong liền đưa tay ôm vợ, Hoàng Thục Mẫn cũng vòng tay ôm .
Chỉ là bao lâu cô thấy nóng, rời . Còn định thêm vài câu, ngẩng đầu lên thấy Lương Quân Cường ngủ say như c.h.ế.t.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-66-a.html.]
Anh đối xử với cô như , cô cũng với chứ.
Hoàng Thục Mẫn xoa xoa bụng, thầm nghĩ: Con , con cố lên, mà là con trai thì mấy...
Không, nghĩ đến cách cả nhà đối xử với Lương Thanh Thanh – ngay cả cháu trai cưng như Tùng T.ử còn chẳng cưng bằng – cô lập tức lắc đầu: vẫn là sinh con gái thì hơn!
Phải , sinh con gái!
Trong đầu còn đang nghĩ ngợi linh tinh, từ lúc nào ngủ gật, mơ màng tỉnh hẳn thì tiếng chuông đồng của đội trưởng đ.á.n.h thức.
“Đi thôi, thôi, ai đến muộn là trừ điểm công tác!”
Câu xong còn sức đ.á.n.h thức hơn bất kỳ thứ gì, lập tức vội vã xoa mặt tỉnh ngủ, lục tục dậy rời khỏi giường, chạy đầu làng. Tổ trưởng các tổ bắt đầu điểm danh, đủ thì tổ chức đồng việc.
Lương Thanh Thanh đội mũ rơm, lững thững cùng, thỉnh thoảng ngáp một cái, trông như còn tỉnh ngủ. Bộ dạng lọt mắt đội trưởng, ông liền lắc đầu bảo Lương Thanh Thanh đúng là chẳng hợp việc nặng nhọc!
Cả buổi sáng bận bịu lúc rảnh để hỏi tổ trưởng xem cô ăn thế nào, giờ thấy bộ dạng , ông lập tức kết luận rằng cô đang lười biếng ngoài đồng. Thật hôm nay là ngày đầu tiên cô , ông còn " bụng" sắp xếp cho cô việc nhẹ, mà giờ thế !
Trong lòng ông khỏi bực bội, cau mày quát lớn:
“Đồng chí Lương Thanh Thanh! Còn tỉnh ngủ thì giếng rửa mặt ! Nhìn cái bộ dạng uể oải đó xem, cũng , đúng là mất tinh thần cầu tiến của cả đội! Ai cũng như cô thì ăn gì nữa?!”