Lương Thanh Thanh thì khác. Tuy tiếng nổi như cồn, đến mức ai dám lấy, nhưng gương mặt thì vẫn là hàng cực phẩm, quanh cô lúc nào cũng đám trai trẻ dòm ngó. Nếu lớn cản, chắc khối thanh niên nhào tranh rước cô về !
Đinh Ái Hà hít sâu mấy để nén cơn giận đang sôi lên. Cô chỉ Lương Thanh Thanh mắng:
“Lương Thanh Thanh! Con gái mà mồm miệng ác độc thế ? Mày dám nguyền tao ế chồng?!”
“Cảm ơn khen. Mồm cô cũng sạch sẽ gì cho cam.”
Lương Thanh Thanh thật sự hiểu tại Đinh Ái Hà cứ nhằm , nhưng “ phạm , phạm ”, còn nếu chọc tới tận mặt thì cô cũng chẳng ngại trả đủ. Chẳng từng câu “nhịn một lúc thì c.ắ.n răng ken két, lùi một bước thì tức ách” đó ? Cô dễ bắt nạt!
“Lấy chồng chẳng liên quan gì đến lời thiên hạ, mà là do bản cả.”
Nói xong, cô dừng một chút, ánh mắt từ xuống đ.á.n.h giá Đinh Ái Hà một lượt, chậm rãi hỏi :
“Đồng chí Đinh, cô thấy cô lấy chồng ?”
Không lời gì quá nặng, nhưng như vả thẳng mặt đối phương.
Câu hỏi ai trả lời, nhưng đáp án thì hiện rõ rành rành.
Đinh Ái Hà… lấy chồng.
Bị Lương Thanh Thanh chằm chằm, Đinh Ái Hà nổi hết da gà. Liếc mắt thấy đang bịt miệng trộm, cô như trò giữa đám đông. Đến nước , rút lui cũng chẳng còn đường.
Nghĩ tới nghĩ lui, càng nghĩ càng thấy uất ức, cuối cùng cô hét lên một tiếng, lao về phía Lương Thanh Thanh:
“Ai khen mày hả? Con tiện nhân hổ ! Hôm nay tao sẽ bố mày dạy dỗ mày!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-68-a.html.]
Thái độ mỉa mai thẳng thừng của Lương Thanh Thanh chọc giận Đinh Ái Hà. Cô sải bước tới, móng tay sắp giáng xuống mặt đối phương thì…
Một bóng bất ngờ lao đến với tốc độ cực nhanh, chắn giữa hai .
Biến cố bất ngờ khiến cả đám đang hóng chuyện giật .
“Sao đ.á.n.h ?”
“Đinh Ái Hà chơi tí nào, rõ ràng là cô mở miệng , mắng thì sang động tay động chân, thật quá đáng!”
“ thấy Lương Thanh Thanh cũng gì, dù gì nữa cũng nên lôi chuyện ế chồng mắng c.h.ử.i . Thôi thôi, đừng xem nữa, mau tách họ .”
Cái tát của Đinh Ái Hà giáng thẳng cổ xuất hiện, cô hề nương tay, còn cố tình dùng móng tay cào mạnh, lập tức để mấy vết đỏ hằn làn da màu lúa mì.
“Phạm tri thức! Anh ?”
Lương Thanh Thanh hét lên, lập tức đẩy Đinh Ái Hà đang còn ngây sang một bên, lo lắng kiểm tra vết thương cổ Phạm Diễn Hành. Những ngón tay trắng muốt lướt nhẹ qua làn da , kiểm tra cẩn thận nhưng dè dặt, sợ chạm mạnh đau.
“… .” Bị một phụ nữ cào một cái, thể ? Ngược thì...
Xác định Đinh Ái Hà còn ý định gây chuyện nữa, Phạm Diễn Hành mới thu ánh mắt cảnh giác, sang Lương Thanh Thanh, nhanh chóng quan sát một lượt, thấy cô dấu hiệu thương mới nhẹ nhõm thở phào. cảm giác ngứa ngáy cổ khiến tai đỏ bừng, luống cuống đưa tay ngăn động tác của cô.
Lương Thanh Thanh đương nhiên , tất cả hành động đều là cố ý. Cô chỉ nhân cơ hội trêu một chút, mà hiệu quả rõ ràng . Nhìn xem, chỉ đỏ mặt mà còn bắt đầu liếc ngang liếc dọc.
Lần vì ch.ó đuổi, cô tức quá nhảy bổ lên , cũng đỏ mặt như thế…