Chậc chậc, cao gần mét chín mà vẫn ngây thơ như , mới đụng chạm chút xíu lúng túng hết cả lên. Nếu mà hôn một cái, thêm chút gì nữa thì...
Nghĩ đến đây, khóe môi Lương Thanh Thanh khẽ cong lên. Thấy tay chân luống cuống chẳng để , cô quyết định tạm tha cho . Bây giờ còn chuyện quan trọng hơn cần xử lý!
Nghĩ , cô đột ngột trừng mắt Đinh Ái Hà: “Đinh Ái Hà, cô thần kinh ? Có chuyện gì thì nhắm đây , đ.á.n.h khác là hả?”
“...” Cô vốn định đ.á.n.h cô đấy chứ! Ai mà ngờ Phạm Diễn Hành đột nhiên xông cản chứ!
Nghĩ đến chuyện Phạm Diễn Hành bình thường quan hệ với lãnh đạo thôn và xã, hình như còn lai lịch nhỏ, tay đang định vung lên của Đinh Ái Hà cũng run run, lắp bắp xin : “Xin, xin … cố ý. đ.á.n.h con tiện… , đ.á.n.h Lương Thanh Thanh , ai ngờ... á!”
Còn dứt câu, Đinh Ái Hà thấy da đầu căng lên, cả kéo giật tóc lùi mấy bước. Vừa đầu đối diện với ánh mắt giận dữ bừng bừng của Mã Tú Chi, lập tức hoảng loạn cúi đầu.
“Cô mắng ai là tiện nhân đấy hả? Con gái từ bao giờ đến lượt ngoài như cô dạy dỗ?” Mã Tú Chi tức đến nỗi n.g.ự.c phập phồng, trừng mắt Đinh Ái Hà như thể giây tiếp theo sẽ nhào tới nuốt sống cô .
Bà ngờ ngày dám động tay với Thanh Thanh ngay mặt bà!
“Con bé còn từng mắng một câu, cô động thủ là động thủ ? Nghĩ nhà họ Lương chúng ai chắc?” Vừa , bà đẩy Đinh Ái Hà ngã nhào xuống đất, đó đè lên cô , rằng, giơ tay tát hai cái nảy lửa mặt.
Phụ nữ nông thôn từ nhỏ ruộng, sức lực hơn . Đinh Ái Hà chống , hai cái tát khiến mặt cô sưng đỏ rát buốt.
“Mẹ!” Vương Hiểu Mai và Hoàng Thục Mẫn tin chạy tới, chứng kiến cảnh tượng mắt thì ngơ ngác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-69-a.html.]
Đây còn là chồng thường ngày hiền hậu nữa ?
“Đến đúng lúc, mau đến xé rách cái miệng con cho ! Nó dám bắt nạt em chồng các con!” Mã Tú Chi kéo tóc Đinh Ái Hà, đầu gọi hai con dâu.
Nghe , Vương Hiểu Mai chút do dự. Cô vốn tính hiền lành, ít khi tranh cãi với ai, bây giờ bảo cô đ.á.n.h , thật sự xuống tay nổi. lúc , Hoàng Thục Mẫn bên cạnh xắn tay áo lao , cấu, véo, đạp, dùng chiêu trò đ.á.n.h của đám phụ nữ.
“Khụ khụ, dám bắt nạt nhà , đúng là chán sống.” Đây là cơ hội để lấy lòng nhà, Hoàng Thục Mẫn kẻ ngốc, nên tay thì nhất định chậm trễ!
Thấy , Vương Hiểu Mai c.ắ.n răng, cũng lao hỗ trợ.
“A! Cứu mạng với! Đại đội trưởng, đ.á.n.h , g.i.ế.c !”
Trong lòng Đinh Ái Hà rõ, nếu cứ đ.á.n.h như , với kiểu bênh nhà của nhà họ Lương, cô c.h.ế.t thì cũng lột da. Người trong thôn ai với ai cũng quen , họ hàng chằng chịt, ai rảnh mà bênh một tri thức từ nơi khác như cô .
Chỉ đại đội trưởng mới là chỗ dựa.
Lúc đầu óc Đinh Ái Hà hoạt động cực nhanh, cố hết sức che mặt, hoảng loạn kêu cứu, trong lòng hối hận c.h.ế.t vì dám dây Lương Thanh Thanh – cái con nhỏ nuôi ch.ó điên trong nhà!
“Làm gì thế hả? Đánh là vi phạm pháp luật đấy, dừng tay ngay!” Tạ Khánh Bảo – đại đội trưởng – ngờ chỉ vì một câu mắng Lương Thanh Thanh mà dẫn đến cảnh hỗn chiến thế . Ông cảm thấy đầu như nổ tung.