70 Người Đẹp Làm Tinh Ôm Lấy Đại Lão - Chương 77: A

Cập nhật lúc: 2025-12-12 03:20:25
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cổ chẳng cổ, eo chẳng eo, chân cũng ê ẩm – đau nhừ!

“Thật hổ.”

Giọng the thé vang lên bên tai, Lương Thanh Thanh chẳng cần mở mắt cũng là ai. Cô lạnh nhạt đáp trả: “Im lặng chút , ai bảo cô câm . Giỏi thì gọi trai cô đến mà giúp.”

Đinh Ái Hà nghiến răng hừ một tiếng, thêm gì nữa.

Có Lương Quân Cường – một lao động chính hiệu tham gia, tốc độ trồng bí đỏ nhanh lên thấy rõ. Ai nấy đều mừng mặt, chẳng ai còn sức mà so đo.

Không chỉ vui, mà Lương Thanh Thanh cũng vui kém. Sau khi tan ca, cô và hai tán chuyện bờ ruộng. Thi thoảng, ánh mắt cô liếc về phía mương nước – nơi Phạm Diễn Hành đang sửa lúc nãy – nhưng thấy , chắc .

lát nữa cũng gặp, Thanh Thanh bèn thu ánh mắt , nhún vai theo về kho trả đồ.

Về đến nhà, bước qua cửa, Lương Thanh Thanh gọi: “Mẹ ơi, lọ t.h.u.ố.c mỡ bôi cho bố ạ?”

“Hỏi cái gì? Con thương ?” Mã Tú Chi hoảng hốt, lập tức đ.á.n.h giá con gái từ đầu đến chân. Lương Thanh Thanh vội xua tay: “Con . Chỉ là hôm nay Phạm Diễn Hành ăn một cái tát con, con đưa cho chút thuốc.”

“À, là thế.” Mã Tú Chi thở phào. Bà định vết thương nhỏ thôi, bôi thì cũng lành, với ở nông thôn, là đàn ông, cần câu nệ.

nghĩ – dù gì cũng là vì con gái bà nên mới đánh, đưa thì cũng kì.

Mã Tú Chi liền vỗ tay một cái: “Vẫn là con gái chu đáo. Mẹ còn nghĩ tới. Đợi lấy cho.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-77-a.html.]

Lọ t.h.u.ố.c là do hồi nguyên chủ từng trộm xe đạp nhà trưởng thôn, ngã trầy đầu gối, lóc cả tuần sợ để sẹo. Mã Tú Chi xót con, đành nghiến răng bỏ tiền lớn mua t.h.u.ố.c từ bệnh viện huyện, chứ bình thường chẳng bao giờ nỡ.

Hiệu quả thì đúng là xứng với giá tiền – tác dụng nhanh, lành vết thương cực , hơn hẳn mấy loại t.h.u.ố.c thông thường.

Thế nhưng, t.h.u.ố.c còn kịp đưa thì bất ngờ xảy chuyện. Vừa định cửa thì thấy tiếng đội trưởng cầm loa lớn dọc đường làng thông báo:

“Khẩn cấp! Một tuần tới sẽ mưa to! Toàn thôn tập trung ở đầu thôn chuẩn thu hoạch!”

Tin như sét đ.á.n.h ngang tai. Trời nắng chang chang thế mà mưa to cả tuần thì lúa ngoài đồng chẳng hỏng hết ? Bao nhiêu công sức cày cuốc mấy tháng trời đều đổ sông đổ bể, nửa năm còn lấy gì ăn, lấy gì nộp cho cấp ?

Hiểu rõ tình hình nghiêm trọng, ai dám chậm trễ thêm nữa, tất cả vội vã chạy đầu làng.

“Cơm còn kịp ăn đây .” Hoàng Thục Mẫn mâm cơm mới dọn, mặt mày nhăn nhó như đ.í.t khỉ. Cả buổi chiều lụng mệt bã , bụng đói cồn cào, kịp gắp miếng nào chạy tập trung, còn cái thể thống gì nữa!

“Chia bánh ngô , mỗi hai cái, hôm nay chắc đến tối mịt mới xong.” Mùa hè trời tối muộn, ít nhất thêm hai tiếng mới nghỉ, ăn gì thì lấy sức mà trụ nổi. Mã Tú Chi dứt khoát quyết định, cùng Vương Hiểu Mai chia bánh cho .

Lương Thanh Thanh tiện tay nhét tuýp t.h.u.ố.c mỡ túi, bước tới giúp một tay, nghiêng đầu nắng chiều rực rỡ ngoài cửa, nhịn lẩm bẩm: “Trời nắng thế mà thật sự sắp mưa ?”

Lời dứt, trong đầu cô chợt lóe lên một tình tiết quan trọng trong truyện.

Trận mưa … chẳng lẽ chính là trận mưa lớn khiến nam nữ chính kẹt ở trường tiểu học xã mấy ngày liền?

Loading...