Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Chiều cuối tuần, trời  đổ mưa. Loại mưa  đủ để khiến   ngại  đường, nhưng  đủ để  dịu  cảm giác bồn chồn trong lòng.
 
   bàn học,  email thông báo từ trường về kỳ thực tập bắt buộc  học kỳ . Ánh sáng từ màn hình phản chiếu lên khuôn mặt đầy suy tư.
 
Thẩm Ngôn  trong bếp, mắt vẫn dõi theo từng cử chỉ nhỏ của  qua khe cửa.
 
Hợp đồng giữa họ – đúng  – chỉ còn vài ngày là hết hạn.
 
 vẫn   gì về việc gia hạn.
 
Và ... cũng  dám hỏi.
 
Bữa cơm tối hôm đó, Thẩm Ngôn nấu canh cá, món  từng khen “ăn  đầu thấy giống vị nhà”.
 
 tối nay,  ăn lặng lẽ,  buông một lời nhận xét nào.
 
Anh hỏi: “Cá  tanh ?”
 
“Không. Ngon.”
 
“Sao trông   vẻ… đang lo?”
 
 lưỡng lự,  đặt đũa xuống.
 
“Thật ... kỳ thực tập của  sẽ  chuyển lên khu ký túc xá trường trong ba tháng. Không  mang   theo.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/99-te-mua-duoc-mot-ma-dau-bep/c8.html.]
 
Anh im lặng. Cảm giác... như  thứ gì đó nhỏ nhẹ tan  trong  khí – một tiếng "ừ"  thốt nên lời.
 
 ngẩng đầu: “ đang tìm cách để chuyển hợp đồng của  theo. Có vẻ  rối. Vì  là dạng ‘cư trú cố định’. Mỗi căn nhà chỉ gắn  một khế ước ma –  thể mang   chỗ khác mà   phép.”
 
Thẩm Ngôn vẫn   gì. Một lúc ,   khẽ, nụ   hẳn là buồn, chỉ như thể...  đoán .
 
“Cậu  cần  gượng ép.”
 
“  ép.     theo.”
 
“… Có thể   hợp với thế giới  sống. Ở trong căn phòng nhỏ ,    là gì,  nên  gì.  bước  ngoài , nơi  từng chết, nơi con  vẫn vội vã,   thấy  lạc lõng.”
🐳 Các bạn đang đọc truyện do Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) dịch. Xin vui lòng không mang truyện của tôi đi nơi khác 🐳
 
“Anh   vật thể  nhốt ở đây.”  ngắt lời.
 
“Anh là… một phần cuộc sống của .      tương lai thế nào, nhưng      ở trong đó.”
 
Im lặng.
 
Thẩm Ngôn  dậy, rửa bát, như thường lệ.  hôm nay, từng tiếng nước chảy  như nặng nề hơn  khi.
 
Đêm hôm đó,  thức trắng.
 
Anh ma thì…   phòng, cũng  lên tiếng.
 
Chỉ để  một dòng chữ  tay  tờ phiếu đánh giá kỳ hạn cuối: "   liệu  ba tháng ,    ở .  nếu  đồng ý...  sẵn lòng trở thành điều   trong  bản hợp đồng."