“Bằng , đầu  chắc  bạc trắng vì lo mất .”
 
Ta   bà lo, bèn gật đầu:
“Mẫu  yên tâm, con nhất định trông phu quân cho thật kỹ!”
 
Bà lúc  mới yên lòng thở phào.
 
12
 
Tối đến,  nhớ  chuyện ban chiều,
   khúc khích mãi  thôi.
 
Thôi Lan Chương thấy , liền hỏi:
“Sao nàng   thế?”
 
Ta  đến nghiêng ngả, trêu :
“Mẫu  … bà từng tưởng  với Lục hoàng tử là một đôi,
tóc sắp bạc vì lo  đấy!
Còn dặn  nhất định  canh chừng  cho kỹ!”
 
Thôi Lan Chương  , cau mày, nghiêm túc đáp:
“Ta  thích nam nhân.”
 
Ta ngẩng đầu  , cố ý hỏi :
“Thật ?”
 
Câu tiếp theo   thể thốt   nữa.
Một lúc ,  thở dốc  gọn trong lòng ,
giận dỗi:
 
“Chàng hôn đến sưng cả môi  , mai son môi đ.á.n.h lên còn  gì nữa…”
 
Chàng bật , nâng cằm :
“Để  xem thử…”
 
Nói   cúi đầu hôn xuống.
Giọng khàn khàn bên tai:
 
“Vậy…   giống  thích nam nhân ?”
 
Ta vội che miệng, đỏ mặt lắc đầu:
 
“Không…  giống…”
 
Ta rảnh rỗi  nghịch, liền chọc :
 
“Hôm đó trong yến tiệc  bao nhiêu tiểu thư khuê các,
vì    chọn ?”
 
Chàng nghĩ một lát, đáp:
 
“Hôm đó nàng  , mặt đỏ bừng, mắt long lanh mơ màng,
 nghĩ chắc là nàng thích .”
 
Ta chớp mắt,  chột .
Thật  mặt đỏ là do đ.á.n.h phấn  đậm,
còn mắt mơ màng… là vì tối hôm  thức khuya  thoại bản,
hôm  buồn ngủ đến  mở nổi mắt.
 
Ta đành ngẩng đầu,
hôn lên mặt  một cái,  bộ nịnh nọt:
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/a-chi-a-chi/7.html.]
“Phu quân thông minh quá,
ngay cả việc  thích  mà cũng nhận  !”
 
Thôi Lan Chương  dịu dàng,
mà trong lòng như ngâm mật ngọt.
 
“Vậy… phu quân thích  điểm nào?”
 
Chàng trầm ngâm một lát, giọng nhẹ nhàng vang lên:
 
“Thật …    nàng từ lâu.”
 
“Ta từng thấy nàng giữa phố lên tiếng giúp đỡ ăn mày.”
 
“Cũng từng thấy nàng xế chiều mua hết kẹo hồ lô của bà lão,  chia hết cho lũ trẻ ven đường.”
 
“Lại từng thấy nàng đấu dế với một nam tử ở góc phố,
con dế  hình như nàng gọi là Đại Tướng Quân…”
 
“  đó  con gà trống nhà ông lão ở góc Đông chợ ăn mất,
nàng còn  suốt cả đoạn đường.”
 
“Ta còn thấy…”
 
Thấy  sắp kể  thêm chuyện  hổ nào nữa,
 vội vàng che miệng  :
 
“Thôi đủ ! Mất mặt lắm! Đừng kể nữa!”
 
Chàng bật , kéo tay  xuống, nắm chặt lấy.
 
“Ta từ nhỏ sống trong quy củ, cuộc sống cũng thật nhàm chán.”
 
“Mỗi  tuần tra phố phường đều thấy nàng tung tăng chạy nhảy,
 thật sự ngưỡng mộ sự tự do và sôi nổi của nàng.”
 
“Cho nên hôm đó trong yến tiệc,
khi mẫu  ép  chọn một vị cô nương,
 chỉ  liếc mắt  chọn nàng.”
 
“Sách , nữ tử thích ai thì sẽ đỏ mặt.
Thấy nàng   mà đỏ mặt, tim  cứ đập thình thịch mãi  thôi.”
 
“Ta  đó là rung động.
Rung động chính là thích.”
 
“Mẫu   cũng từng :
‘Hữu tình nhân, chung thành quyến thuộc.’
Chúng  yêu ,
thì nên  ở bên .”
 
Chàng    ôm   lòng.
 
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Mà —  nhịn , nước mắt lặng lẽ rơi.
 
Cuối cùng quyết định:
Cả đời  cũng   thật với .
 
Dù …
hiện tại,  thực sự  yêu  .
 
-HẾT-