A Chiêu Nhặt Được Một Gia Đình - Chương 308: Thân thế thật sự của Thập Tam Hạc
Cập nhật lúc: 2025-10-09 11:01:25
Lượt xem: 160
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiểu Bạch liếc cô bé:
“Ngươi hỏi chuyện nào?”
A Chiêu ngạc nhiên:
“Có nhiều chuyện ?”
Tiểu Bạch:
“Không nhiều, chỉ vài chuyện thôi.”
A Chiêu nghĩ nghĩ, đó :
“Ta hết.”
Tiểu Bạch: …
Thần thú Bạch Trạch liếc mắt tiểu cô nương:
“Ta từng với yêu hoàng là sẽ chuyện liên quan đến ông cho khác .”
A Chiêu ôm lấy nó:
“Ta khác.”
Tiểu Bạch:
Nghe cũng lý.
Tiểu Bạch suy nghĩ một lúc, thẳng:
“Giữa yêu hoàng và Thập Tam Hạc mối liên hệ huyết thống.”
A Chiêu: “Ể?”
Cô bé hỏi:
“Ý là ?”
Tiểu Bạch cô bé:
“Mối liên hệ huyết thống của bọn họ quá sâu.
Trong khoảnh khắc đó, thấy quá khứ và tương lai của Thập Tam Hạc, phát hiện nó là ngoại tôn của yêu hoàng.”
A Chiêu ngẩn , hồi lâu mới phản ứng :
“Vậy Tiểu Hôi và Thập Tam là ruột?”
“Không .”
Tiểu Bạch lắc đầu.
A Chiêu:
“ Tiểu Hôi là ngoại tôn của yêu hoàng, Thập Tam cũng là ngoại tôn…
Hừm, chẳng lẽ yêu hoàng hai nhi nữ?”
Tiểu Bạch:
“Chuyện thì thể tiết lộ.”
Gương mặt nhỏ của A Chiêu sụ xuống:
“A từng , chuyện mà nửa chừng sẽ sét đ.á.n.h đấy.”
Tiểu Bạch chẳng để tâm:
“Bổn tọa thường xuyên sét đánh.”
A Chiêu: …
Sao cảm giác như ngươi còn thấy tự hào ?
“Ngươi thể chỉ lời khác mà động não, tự suy nghĩ một chút chứ.”
Tiểu Bạch chút bất lực .
Nghe , mắt A Chiêu đảo đảo, cô bé hỏi:
“Yêu hoàng Thập Tam quan hệ với ông ?”
“Biết.”
Tiểu Bạch đáp dứt khoát.
“Ông là nhận ngay.”
A Chiêu bất ngờ. Ông ?
Cũng đúng, hôm nay ở đại điện tông môn, cô bé cảm thấy thái độ của yêu hoàng đối với Thập Tam chút vi diệu và kỳ lạ.
Hừm, nhưng tại ông nhận Thập Tam?
Lông mày cô bé nhíu chặt, gương mặt nhỏ căng lên, cô bé đang vắt óc suy nghĩ.
Thấy , Tiểu Bạch cũng thúc giục, để mặc cô bé từ từ nghĩ.
Bộ não nhỏ của A Chiêu hoạt động hết công suất.
Tiểu Bạch thấy sợi dây huyết thống giữa Thập Tam và yêu hoàng, mà yêu hoàng cũng nhận Thập Tam ngay từ cái đầu tiên, tại ông nhận?
Chẳng lẽ là... thể nhận?
Thế thì vì thể nhận?
Đột nhiên, trong đầu A Chiêu lóe lên một tia sáng, cô bé hỏi Tiểu Bạch:
“Có là ai đó thế phận của Thập Tam ?”
Tiểu Bạch mỉm đầy bí ẩn:
“Ngươi tự đoán xem.”
Thấy nó phủ nhận, tư duy của A Chiêu càng bay xa:
“Tiểu Hôi ngoại tôn của ông ?”
Tiểu Bạch cô bé, gì, tất nhiên cũng phủ nhận.
Mắt A Chiêu trừng lớn:
“Vậy Tiểu Hôi là ai?”
“Ai mà , tóm , nó là một con Kim Ô.”
Tiểu Bạch vu vơ.
“Ầm!”
Trên bầu trời đêm yên tĩnh bỗng lóe lên một tia sét bạc trắng, tiếng nổ vang rền, ánh sáng sét rực rỡ chiếu sáng cả bầu trời đêm như ban ngày.
Tiểu Bạch:
Muốn mắng quá.
A Chiêu giật đầu ngoài cửa sổ, bên ngoài trở đen kịt.
Lông mày A Chiêu nhíu chặt:
“Như là công bằng với Thập Tam.”
Tiểu Bạch:
“Yêu hoàng chắc chắn sẽ sắp xếp.
Một khi gặp Thập Tam, ông chắc chắn sẽ tạo cho nó một phận mới và để sư điệt của ngươi chăm sóc nó.”
“ vẫn là công bằng. Hơn nữa…”
Gương mặt nhỏ của cô bé đầy lo lắng.
“Sau khi nó lớn lên, nếu chuyện , nó sẽ nghĩ là Tiểu Hôi cướp vị trí của nó, nó hận Tiểu Hôi ?”
“…”
Tiểu Bạch cô bé với ánh mắt phức tạp.
Nói thế nào nhỉ?
Theo vận mệnh ban đầu, Thập Tam Hạc sẽ trở thành một yêu quái trầm mặc đáng sợ, để đoạt thứ vốn thuộc về mà gây vô m.á.u tanh mưa gió trong Yêu tộc.
nó gặp biến , vận mệnh cũng đổi.
Tiểu Bạch bắt đầu hoài nghi liệu tiểu cô nương mắt cũng giống như nó, thể thấy quá khứ và tương lai của khác ?
mà…
Tiểu Bạch nhớ những hình ảnh đột nhiên xuất hiện đột nhiên đổi , nó ngắn gọn:
“Ngươi gì thì .”
Nghe lời nó, A Chiêu suy nghĩ một chút :
“Ta .”
Lông mày đang nhíu chặt của cô bé giãn :
“Ta cho Thập Tam sự thật .”
Quan hệ giữa Thập Tam và Tiểu Hôi như , cô bé bọn chúng vì chuyện mà xảy mâu thuẫn, hoặc thậm chí thể biến thành kẻ địch.
“ mà, rốt cuộc Tiểu Hôi là thế nào nhỉ?”
A Chiêu nghĩ mãi vẫn hiểu, cuối cùng quyết định nghĩ nữa.
Như thường :
Thuyền đến đầu cầu tự nhiên sẽ thẳng.
Cô bé “hì” một tiếng, dậy, nhanh nhẹn chạy đến giá treo quần áo, khoác áo choàng ngoài lên .
Mi mắt Tiểu Bạch giật giật:
“Ngươi mặc áo choàng gì?”
A Chiêu:
“Ta sự thật cho Thập Tam .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/a-chieu-nhat-duoc-mot-gia-dinh/chuong-308-than-the-that-su-cua-thap-tam-hac.html.]
Tiểu Bạch:
“Giữa đêm hôm khuya khoắt, ngươi thể ngủ một giấc mai dậy ?”
A Chiêu khoác xong áo choàng, đeo Thu Ý kiếm lên lưng, ôm lấy Tiểu Bạch đang bất mãn:
“Chẳng là do sợ ngủ dậy sẽ quên mất chuyện .”
Tiểu Bạch:
Hừm, chuyện đúng là khả năng lắm.
A Chiêu ôm Tiểu Bạch, rón rén mở cửa phòng, cẩn thận thò đầu nhỏ , xác định bên ngoài ai mới lén lút bước ngoài.
Rời khỏi tiểu viện, một đoạn khá xa, cô bé mới thở phào nhẹ nhõm.
Tiểu Bạch hiểu:
“Ngươi bỏ nhà , căng thẳng như ?”
A Chiêu mới sực nhớ:
“Ờ nhỉ.”
Cô bé chỉ là nửa đêm ngoài tìm Thập Tam thôi, chuyện mà lén lút như ?
Hiểu , cô bé lập tức đổi thái độ, ưỡn ngực, đường hoàng tìm Thập Tam Hạc.
A Chiêu ổ của Thập Tam Hạc, gương mặt nhỏ đầy kinh ngạc:
“Cái …”
Cô bé quanh ổ của Thập Tam Hạc từ xuống cúi đầu hỏi Tiểu Bạch:
“Ổ của Thập Tam gì đó giống đúng ?”
Thập Tam Hạc sống mấy hòa thuận với các tiên hạc khác, nên tử chăm sóc sắp xếp ổ của nó ở nơi cách xa bầy đàn để tránh bọn chúng đ.á.n.h giữa đêm.
Ổ của Thập Tam Hạc vốn là một cái lán gỗ đơn sơ che nắng che mưa, bốn cột gỗ trụ, đỉnh phủ một lớp rơm, bên cạnh còn một lu nước nhỏ.
bây giờ, cái lán gỗ đó biến mất, đó là một căn nhà nhỏ thanh nhã bằng trúc, cửa , cửa sổ, thậm chí còn treo cả rèm trúc.
Vì tiên hạc ngủ nên phần căn nhà rỗng, bên một hồ nước đào sẵn, nước dẫn từ suối núi qua ống trúc.
Bên hồ trải đầy đá to nhỏ đều, trong hồ mọc lá sen xanh mướt và những búp sen khép kín.
“Bõm!”
Một con cá xinh từ đáy hồ nhảy lên rơi xuống, nước b.ắ.n tung tóe.
Xung quanh căn nhà và hồ còn trồng một vòng hoa cỏ cây cối tươi .
Khóe miệng Tiểu Bạch giật giật:
“Rõ ràng là khác .”
A Chiêu thò đầu trong căn nhà nhỏ, liếc mắt thấy Thập Tam Hạc đang một chân ngủ trong hồ nước, cô bé khẽ gọi:
“Thập Tam~”
Thập Tam Hạc nhúc nhích một chút, còn kịp đáp thì từ đám hoa cỏ bên cạnh truyền đến tiếng động “chíp chíp”.
A Chiêu và Tiểu Bạch đầu qua, trong đám hoa cỏ phát tiếng sột soạt, Tiểu Hôi đang ngủ ở đó thấy cô bé, liền dậy, đôi mắt tròn sáng rực:
“Chíp chíp~”
A tỷ, ngươi đến tìm ?
“Ta đến chuyện với Thập Tam.”
A Chiêu mơ hồ hiểu ý tiếng kêu của nó, xoa đầu nó hỏi:
“Ổ của Thập Tam là ?”
“Chíp chíp.”
Không nữa, lúc chạng vạng một nhóm kiếm tu đến đây, "leng keng" nửa canh giờ là biến thành thế .
A Chiêu theo phản xạ sang Tiểu Bạch.
Cô bé nhớ đến lời nó đó:
Yêu hoàng sẽ sắp xếp cho Thập Tam một phận mới và để Kiếm Tông chăm sóc nó.
“Cạc cạc!”
Con hạc với bộ lông trắng muốt, dáng vẻ thanh nhã bước từ căn nhà trúc thanh nhã, vỗ cánh chào A Chiêu.
A Chiêu:
“Thập Tam~”
Cô bé sang với Tiểu Hôi:
“Tiểu Hôi, ngươi về , chuyện riêng với Thập Tam.”
Cô bé kể chuyện với Thập Tam mới kể cho Tiểu Hôi , từng đứa một.
Nếu , cô bé sợ Tiểu Hôi sẽ khi xong chuyện, Thập Tam cũng sẽ theo.
A Chiêu cảm thấy nghĩ quá nhiều, chỉ là cảm thấy nhà ai cũng dễ .
Tiểu Hôi tuy từng nhiều, nhưng cô bé cảm thấy nó cũng là đứa mít ướt.
Cho nên, "cắt đứt vấn đề từ gốc":.
Đôi mắt to tròn của Tiểu Hôi hiện lên vẻ mơ hồ, nó cô bé Hạc Thập Tam, ánh mắt cảnh giác.
Hạc Thập Tam kêu hai tiếng.
Sự cảnh giác trong mắt Tiểu Hôi biến mất, nó dụi đầu A Chiêu rời .
A Chiêu khó hiểu Tiểu Bạch:
“Thập Tam gì ?”
Tiểu Bạch: …
“Nó a tỷ, để Tiểu Hôi yên tâm.”
A Chiêu: …
“Ngươi chê ?”
Cô bé lập tức con tiên hạc mặt với ánh mắt tố cáo.
Hạc Thập Tam:
“Cạc cạc.”
A Chiêu tiếp tục sang Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch:
“Nó ngươi và nó là bằng hữu .”
A Chiêu lập tức tươi, thế thì .
“Thập Tam.”
Cô bé gọi tên nó, vẻ như định gì đó, nhưng khi lời đến miệng nên bắt đầu từ .
Nên thế nào đây?
Cô bé bối rối, Thập Tam Hạc cũng thúc giục, yên lặng chờ đợi.
“Cái đó… hôm nay ngươi gặp yêu hoàng , ngươi thấy ông thế nào?”
A Chiêu hỏi.
Thập Tam Hạc:
“Cạc cạc!”
Tiểu Bạch:
“Không gì đặc biệt.”
A Chiêu: “…”
“Ta một chuyện, suy nghĩ lâu mới quyết định vẫn nên cho ngươi .”
A Chiêu Thập Tam Hạc, :
“Ngươi mới là ngoại tôn của Yêu Hoàng.”
Nói xong, cô bé hồi hộp Thập Tam Hạc.
Nó chỉ “cạc” một tiếng điềm nhiên, như thể A Chiêu rằng đêm nay cô bé ăn gì .
Tiểu Bạch dịch:
“Ồ.”
Mắt A Chiêu tròn lên:
“Ngươi bất ngờ ?”
Thập Tam Hạc:
“Cạc cạc!”
Tiểu Bạch:
“Thật luôn điều đó.
Năm năm , một trận bệnh nặng, trong đầu bỗng xuất hiện một phần ký ức.”
Những ký ức đó bao gồm cả ký ức của mẫu nó, và cả ký ức của tộc Kim Ô.
A Chiêu kinh ngạc:
“Ngươi đều ?”
“Cạc cạc cạc!”
Phải, đều cả.
Khi mẫu trôi dạt bên ngoài, bà gặp phụ . Hai quen , yêu .
Sau đó của yêu hoàng tìm đến, cưỡng ép chia cắt hai , còn g.i.ế.c phụ .
Mẫu dùng tính mạng để uy hiếp, mới chịu tha cho phụ và .
Khi đó vẫn còn là một quả trứng.