A Chiêu Nhặt Được Một Gia Đình - Chương 309: Tiểu Hôi là tổ tiên của Kim Ô??

Cập nhật lúc: 2025-10-12 11:01:46
Lượt xem: 125

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phụ của Thập Tam Hạc yêu lực mạnh mẽ.

Khi đưa Thập Tam Hạc nơi khác sinh sống, ông may gặp t.a.i n.ạ.n và c.h.ế.t.

Khi , Thập Tam Hạc vẫn còn là một quả trứng, nhặt mang chợ bán như trứng linh thú.

 

Sau đó, Thập Tam Hạc cùng với những quả trứng tiên hạc khác Kiếm Tông mua và đem về tông môn để ấp.

 

Vì là huyết mạch lai giữa Kim Ô và yêu hạc, nó thừa hưởng sức mạnh từ mẫu , nhưng thể cường đại như bà.

Cơ thể yếu ớt thể chịu nổi sức mạnh Kim Ô, Thập Tam Hạc là con hạc nhỏ bé và yếu nhất trong cả ổ.

 

Nó luôn ốm yếu bệnh tật, tử chăm sóc nó thấy liền tìm của Ngự Thú Tông đến xem.

Đệ tử Ngự Thú Tông chỉ một cái lắc đầu, rằng nó sinh yếu ớt như thì sẽ sống nổi.

 

Ngay khi tử chăm sóc chuẩn bỏ cuộc, Lý Kinh Tuyết tình cờ ngang qua.

Nhìn thấy tình trạng của Thập Tam Hạc, lời khẩn cầu của tử , nàng ôm tâm lý “đem ngựa c.h.ế.t chữa như ngựa sống”, mỗi ngày đều trị thương và cho nó uống đan dược.

 

Vốn tưởng rằng Thập Tam Hạc sẽ sống nổi, thế mà sự chăm sóc của Lý Kinh Tuyết, nó  dần dần hồi phục, trở nên hoạt bát hơn, cuối cùng còn lớn hơn các tiên hạc khác một bậc.

 

Do dần dần hấp thu sức mạnh Kim Ô trong cơ thể, Thập Tam Hạc mơ hồ rằng một tiên hạc bình thường, nhưng nguồn gốc của thứ sức mạnh thần bí từ , chính nó cũng rõ.

 

Tóm , nó bản lợi hại.

 

Sau đó, khi Thập Tam Hạc khỏe mạnh, Lý Kinh Tuyết m.a.n.g t.h.a.i nên còn chăm sóc nó nữa.

Lần gặp tiếp theo là khi Lý Kinh Tuyết đưa A Chiêu về Kiếm Tông, Thập Tam Hạc chở nàng đến Thanh Phong phong.

 

Năm năm , khi Thập Tam Hạc thấy vỏ trứng của Tiểu Hôi, nó cảm thấy những vỏ trứng đó vô cùng hấp dẫn, liền ăn sạch chúng.

Sức mạnh khổng lồ chứa trong vỏ trứng khiến nó suýt nổ tung.

 

Khi tưởng chừng như bản sắp c.h.ế.t, trong đầu nó xuất hiện nhiều ký ức.

Theo những ký ức , nó hấp thu bộ sức mạnh.

Đồng thời, nó cũng bản mang huyết mạch Kim Ô, và còn kế thừa một phần ký ức của mẫu .

 

Ký ức truyền thừa của yêu tộc chính là như , ký ức của tổ tiên phụ mẫu sẽ theo huyết mạch truyền đầu của tiểu yêu, giúp chúng dễ dàng sinh sống và tu luyện.

 

“Thì là a nương  cứu ngươi.”

A Chiêu xong chuyện của Thập Tam Hạc, kinh ngạc cảm thấy điều đó cũng hợp lý.

A nương của cô bé vốn là lương thiện, tay cứu Thập Tam là chuyện bình thường.

 

“……”

Thập Tam Hạc chằm chằm cô bé mặt, đó “cạc cạc” hai tiếng.

 

A Chiêu chớp chớp mắt, luôn cảm thấy giọng điệu của nó gì đó kỳ lạ.

 

Tiểu Bạch kịp thời phiên dịch:

“Nó a nương ngươi là đồ ngốc.”

 

A Chiêu lập tức chịu nổi, nắm chặt nắm đấm:

“A nương  đồ ngốc! Người  cứu ngươi, mà ngươi mắng !”

 

Thập Tam Hạc đập cánh, lén lườm Tiểu Bạch một cái:

“Cạc cạc!”

 

Tiểu Bạch:

“Ý , chỉ cảm thấy bà ngốc thôi.

Rõ ràng là , mù mắt.”

 

A Chiêu phản đối:

“Mắt a nương  .”

 

Thập Tam Hạc:

“Cạc cạc cạc!”

 

Tiểu Bạch:

“Nếu mắt thì để tâm đến cái tên phiền phức Cố Vong Ưu ?

Còn nữa, một con tiên hạc sắp c.h.ế.t mà bỏ cả đống linh thạch, linh đan để cứu…

Haiz, đầu óc sáng suốt, mắt cũng mù.”

 

A Chiêu đáp ngay, do dự chút nào:

“Chuyện đó liên quan đến a nương .

Người là nạn nhân, nếu thì là tên đại tặc lừa dối , mới là kẻ , a nương  chỉ lừa thôi.”

 

Thập Tam Hạc im lặng.

 

Tiểu Bạch nó với ánh mắt trầm tư.

Theo những gì nó thấy , một trong những nguyên nhân khiến tính cách của Thập Tam Hạc trở nên âm trầm bất định, và gây sóng gió trong yêu tộc trăm năm , dường như là vì ân nhân cứu mạng nó khi nó còn nhỏ c.h.ế.t…?

 

Chẳng lẽ ân nhân đó chính là a nương của A Chiêu?

Nghĩ cũng đúng, nếu Lý Kinh Tuyết  gặp A Chiêu, thì e rằng nàng mất mạng từ lâu .

 

Không, chính xác là, những thành viên trong gia đình của A Chiêu, nếu gặp A Chiêu, tất cả bọn họ đều c.h.ế.t từ lâu.

Nghĩ đến đây, Tiểu Bạch cũng dám tưởng tượng thế giới sẽ nếu A Chiêu.

 

Thấy Thập Tam Hạc lên tiếng, A Chiêu nghiêng đầu hỏi:

“Nếu ngươi phận của , nhận yêu hoàng?”

 

“Cạc cạc!”

Thập Tam Hạc lắc đầu.

 

Nó sống ở đây , hà tất về yêu tộc đầy hỗn loạn gì.

 

A Chiêu nó:

“Vậy Tiểu Hôi cướp mất phận của ngươi, ngươi tức giận ?”

 

Thập Tam Hạc:

“Cạc cạc!”

 

Có gì mà tức giận?

Nó còn cảm tạ Tiểu Hôi, nếu nhờ Tiểu Hôi thì giờ trở về kế thừa yêu tộc .

 

A Chiêu: “……”

 

Cô bé suy nghĩ một lúc hỏi:

“Vậy ngươi Tiểu Hôi là ai ?”

 

Thập Tam Hạc im lặng một hồi, cô bé, trong mắt hiện lên tia do dự:

“Cạc cạc!”

 

Tiểu Bạch: “……”

 

A Chiêu sang Tiểu Bạch đang im lặng:

“Tiểu Bạch?”

 

Tiểu Bạch chậm rãi :

“Truyền thừa ký ức của rằng… nó là tổ tiên của tộc Kim Ô chúng .”

 

A Chiêu hoảng hốt:

“Hả?”

 

“Cạc cạc!”

 

“Huyết mạch Kim Ô trong cơ thể cho , nó chính là tổ tiên của tộc Kim Ô.

Rất lâu , nó thương nặng, cạn kiệt sức lực hóa thành một quả trứng, từ đó luôn thờ phụng trong cấm địa của tộc Kim Ô.”

 

A Chiêu trừng to mắt:

“Hóa thành một quả trứng ?”

 

“Ta cũng cụ thể thế nào.

Nếu ngươi , đợi khi Tiểu Hôi theo yêu hoàng trở về yêu tộc, tiến cấm địa Kim Ô để lấy sức mạnh thuộc về nó, lúc đó nó sẽ nhớ tất cả.”

 

Nghe Tiểu Bạch xong, A Chiêu ngẩn một lúc lâu.

Thì Tiểu Hôi cũng lợi hại như .

Bảo khi nó mất tích, yêu hoàng lo lắng đến thế.

 

A Chiêu trầm mặc:

“Vậy nên chuyện cho Tiểu Hôi ?”

 

Thập Tam Hạc lắc đầu:

“Cạc cạc.”

 

A Chiêu hiểu:

“Tại   ?”

 

Tiểu Bạch đáp:

“Vì khi nó cấm địa của tộc Kim Ô và lấy sức mạnh, nó sẽ nhớ tất cả, cũng sẽ rằng thế phận của Thập Tam.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/a-chieu-nhat-duoc-mot-gia-dinh/chuong-309-tieu-hoi-la-to-tien-cua-kim-o.html.]

 

A Chiêu cúi đầu suy nghĩ:

nếu chúng đều mà chỉ giấu nó, bất công ?

Sau , khi nó sự thật, chắc chắn nó sẽ đau lòng.”

 

Nếu là chuyện liên quan đến bản khác giấu , cô bé sẽ thấy buồn và đau khổ lắm.

, cảm giác giấu giếm vẫn khó chịu.

 

Cơ thể Tiểu Bạch đột nhiên căng cứng:

“Sẽ đau khổ ?”

 

A Chiêu gật đầu:

“Tất nhiên .”

 

Cô bé nghĩ một lát lấy ví dụ:

“Giống như khi ngươi bệnh ăn bánh ngọt, mà , a nương, a cha, a tỷ, a cho ngươi nên giấu ngươi ăn hết bánh tặng.

Sau khi chuyện, ngươi tức giận ?”

 

Tiểu Bạch chỉ nghĩ đến thôi thấy tức giận, nhưng…

 

“Các ngươi thể để dành bánh, đợi khỏi mới cho ăn ?

Sao ăn sạch hết?”

 

“Chính là ăn sạch hết!”

Ánh mắt đen láy của A Chiêu trong suốt như suối núi.

“Vậy, ngươi tức giận ?”

 

Tiểu Bạch: ……

“Sẽ khá là tức giận.”

 

Nói đến đây, nó chột A Chiêu:

“Nếu giấu ngươi một chuyện lớn, khi ngươi , ngươi tức giận ?”

 

A Chiêu hỏi :

“Liên quan đến ?”

 

Tiểu Bạch gật đầu.

 

A Chiêu hề do dự:

“Sẽ tức giận.”

 

Tiểu Bạch: “……”

 

A Chiêu cảm thấy nó gì đó :

“Tiểu Bạch, ngươi đang giấu chuyện gì ?”

 

“Không… .”

Tiểu Bạch lắc đầu, chột dùng móng vuốt cào nhẹ mặt đất.

 

A Chiêu chằm chằm nó:

“Ngươi đang chột . Mỗi khi chột ngươi đều cào đất.”

 

Tiểu Bạch:

Từ bao giờ cô bé thông minh như thế ?

 

“Ngươi đang giấu chuyện gì?”

A Chiêu tiến gần, hỏi.

 

Tiểu Bạch mặt hướng khác, cô bé:

“Đừng hỏi nữa, thể .

Không ngươi cũng từng , ai cũng chuyện bí mật của riêng .”

 

Cô bé từng bước từng bước tiến đến gần Tiểu Bạch, liền sững sờ, ánh mắt hiện lên chút mơ hồ.

Cô bé nó, khẽ “ồ” một tiếng, vẻ mặt chút ủ rũ.

 

Tiểu Bạch: ……

 

Thập Tam Hạc liếc nó. 

Lần thì , chọc giận cô bé đấy.

 

Một lúc , cô bé lời nào, xổm xuống đất dùng hòn đá nhặt để vẽ vòng tròn, trông tâm trạng vô cùng tồi tệ.

 

“…… Thật , một chuyện vẫn luôn giấu ngươi.”

Tiểu Bạch chậm rãi .

 

“……”

Cô bé đáp .

 

Tiểu Bạch:

“Thôi , cho ngươi .”

 

Động tác vẽ vòng tròn của cô bé khựng , ngẩng đầu nó, đôi mắt đen láy sáng lên.

 

Tiểu Bạch:

Có vẻ như lừa

 

:

“Ta a cha ngươi đang ở .”

 

A Chiêu ngẩn :

“A cha? Không ngươi thấy vận mệnh của a cha ?”

 

Tiểu Bạch bình thản đáp:

thể, nhưng thấy vận mệnh của a ngươi, mà a ngươi vẫn luôn theo a cha ngươi đấy thôi.”

 

A Chiêu vội hỏi:

“Vậy họ ?”

 

Tiểu Bạch mở miệng, thốt hai từ:

“Yêu tộc.”

 

A Chiêu ngẩn , nhớ việc gặp Sở Trọng Từ lúc chiều, cô bé :

… a cha  thể tự tiện bước lãnh địa Yêu tộc mà.”

 

là như !”

Tiểu Bạch gật đầu, dặn dò cô bé:

“Nên chuyện ngươi với bất kỳ ai.”

 

A Chiêu: “……”

Cô bé khẽ gật đầu.

 

Đồng thời, trong lòng cô bé cũng dấy lên lo lắng, nếu a cha và a đang ở Yêu tộc, liệu họ gặp nguy hiểm ?

 

Dường như Tiểu Bạch thấu suy nghĩ trong lòng cô bé:

“Đừng lo, dù a cha ngươi mất trí nhớ,  cũng sẽ gặp vấn đề gì .”

 

Nghĩ đến thực lực của a cha, A Chiêu cũng yên tâm hơn một chút.

 

Tiểu Bạch còn khuyên nhủ:

“Tiểu Hôi vẫn còn nhỏ, nếu ngươi hết những chuyện , đầu óc của nó chắc chắn sẽ chứa hết nổi.

Hay là, ngươi chỉ với nó rằng nó và Thập Tam là thích .

Sau khi sự thật, nó sẽ đỡ đau khổ hơn.”

 

A Chiêu nghĩ nghĩ, thấy cũng lý.

Hiện giờ Tiểu Hôi vẫn chỉ là một tiểu yêu vài tuổi, nếu hết chuyện chắc chắn sẽ đả kích lớn.

, cô bé theo lời Tiểu Bạch, với Tiểu Hôi rằng nó và Thập Tam Hạc là nhân thích.

 

Tiểu Hôi xong vui mừng, kêu “chíp chíp” liên hồi, rằng nó luôn cảm thấy Thập Tam quen thuộc, thì cả hai là thích thật.

 

Nhìn Tiểu Hôi vui vẻ như , A Chiêu bỗng cảm thấy chút chột

Lừa gạt một tiểu yêu non nớt đúng là chút nào.

 

thôi, đợi đến khi nó trở về cấm địa của Kim Ô tộc, lấy sức mạnh và khôi phục ký ức, nó sẽ hiểu hết chuyện.

Đến lúc đó, cô bé sẽ tạ với nó .

 

Giải quyết xong chuyện, A Chiêu cởi áo khoác, chui giường, đắp chăn xuống và nhanh chóng chìm giấc ngủ.

 

Còn Tiểu Bạch, nó chuyện cho ngủ nổi suốt cả đêm. 

“……”

 

Lông mày A Chiêu khẽ nhíu , cô bé đang mơ.

 

“Muốn bí mật về tiểu nhi nữ của ngươi ? Hãy đến Cực Bắc chi địa tìm .”

Loading...