A Chiêu Nhặt Được Một Gia Đình - Chương 318: Gặp Người Quen Tại Yêu Tộc
Cập nhật lúc: 2025-10-24 06:30:27
Lượt xem: 79
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“...Ờ, a cha của vẫn khỏe.”*
A Chiêu lên tiếng.
“Muội , còn nhỏ, hiểu .”
Đan Lạc cô bé bằng ánh mắt đầy thương hại và cảm thông:
“Muội lớn thế mà tên đó vẫn cho a nương của một danh phận, chính là một tên cặn bã.”
“Ta…”
A Chiêu nghẹn lời.
“Muội ~”
Ở phía xa, Tô Vi Nguyệt và Đông Phương Mặc nhanh chóng phi kiếm đến, đáp xuống mặt cô bé.
A Chiêu thấy hai , lòng khỏi vui mừng:
“A , a tỷ.”
“Sao đến đây?”
Đông Phương Mặc hỏi.
Tô Vi Nguyệt híp mắt:
“Chắc chắn là vì lo cho a tỷ đúng ?”
Đông Phương Mặc lườm nàng:
“Rõ ràng là lo cho a .”
A Chiêu bất lực hai đang cãi như trẻ con:
“Muội đều lo cả.”
Đan Lạc bên cạnh: “…”
Nàng kinh ngạc thiếu niên và thiếu nữ xuất hiện, đầu hỏi Vân Nguyệt Minh bên cạnh:
“Ngươi… nhi nữ của Dương Thần gọi bọn họ là gì?”
Vân Nguyệt Minh liếc nàng :
“A , a tỷ.”
“Thế bọn họ là…”
Giọng Đan Lạc run.
Vân Nguyệt Minh:
“Cũng là con của Thiên Tôn…”
Bà dừng một lát:
“Chắc là song sinh long phượng.”
Trước đây bà từng các tử khác về việc .
“Cái gì?”
Đồng tử đỏ của Đan Lạc co rút kịch liệt, nàng tin nổi mà lùi vài bước, lẩm bẩm:
“Hắn đức gì, năng gì… đức gì năng gì…”
Vân Nguyệt Minh: “…”
Đông Hoàng Xuyên Hải cảm thấy bầu khí đúng, liền khẽ ho một tiếng, ánh mắt dừng Vân Nguyệt Minh:
“Vân trưởng lão, tình hình thế nào?”
“Đã bắt .”
Vân Nguyệt Minh trả lời.
Bà đưa bàn tay trái , trong lòng bàn tay nắm một viên cầu trong suốt, bên trong co rút một đoàn ma khí đen sì, tiếp:
“Đây là tinh phách của nó, phần ma khí còn đều tiêu diệt.”
“Tốt!”
Đông Hoàng Xuyên Hải lớn vỗ tay:
“Không hổ là Kiếm Tông, bắt ma vật dễ như trở bàn tay.”
Vân Nguyệt Minh khách sáo đáp:
“Nếu bệ hạ phối hợp, chúng cũng thể dễ dàng bắt nó như .”
Vài ngày , Vân Nguyệt Minh tìm đến Đông Hoàng Xuyên Hải, với ông việc của Vấn Tinh lâu tiếp xúc với ma tu.
Đông Hoàng Xuyên Hải nổi giận đùng đùng, ông định lập tức bắt tất cả của Vân Tinh lâu cùng ma tu đó về tra khảo.
Vân Nguyệt Minh - kinh nghiệm đối phó với ma tộc ngăn .
Bà rằng mục đích của ma tộc rõ, nay địch trong tối ngoài sáng, nên âm thầm theo dõi vài ngày để xem ma tộc ma tu khác ẩn nấp , hãy một lưới bắt hết.
Trong cơn giận dữ, Đông Hoàng Xuyên Hải cảm thấy cách hợp lý, ông và Vân Nguyệt Minh bàn bạc một phen, quyết định những ngày tới Đông Hoàng Xuyên Hải sẽ công khai lớn chuyện để thu hút sự chú ý của .
Người của Kiếm Tông thì âm thầm điều tra trong bóng tối.
Sau khi nắm tình hình, Đông Hoàng Xuyên Hải mở tiệc ở Cửu Trọng thành để thu hút sự chú ý, còn Vân Nguyệt Minh cùng những khác sẽ bao vây Vấn Tinh lâu, bắt gọn ma tộc bên trong.
Dĩ nhiên, Đông Hoàng Xuyên Hải cũng phái thủ hạ tín là Vũ Nhất đến phối hợp với bọn họ.
Nếu , khi Vân Nguyệt Minh và các trưởng lão khởi động Diệt Ma Trận, đám yêu tướng yêu binh trong hoàng cung lao đến ngăn cản .
“Bệ hạ.”
Vũ Nhất dẫn thuộc hạ đến, chắp tay bẩm báo:
“Các trạm ngầm của ma tu trong thành đều thanh trừng, bộ yêu tộc trong Vân Tinh lâu đều bắt.”
Phía là đám thủ hạ đang áp giải hơn chục yêu tộc trói bằng tiên thừng.
“Tốt lắm.”
Đông Hoàng Xuyên Hải liếc qua bọn yêu đó, gật đầu:
“Giải tất cả xuống, tra xét từng tên một.”
“Ái da, oan uổng quá, lão đạo chỉ định lừa ít linh thạch tiêu xài thôi, tuyệt đối cấu kết với ma tu!”
Trong đám bắt vang lên một tiếng kêu t.h.ả.m thiết.
“Lão Thiên ơi, oan quá mà!”
Vũ Nhất đầu trừng mắt:
“Câm miệng! Theo thấy, ngươi là kẻ đáng nghi nhất!”
“Vũ tướng quân, ngươi đang gì thế?”
Lão đạo trừng to mắt, bất mãn cực kỳ:
“Ngươi thể vì lão đạo yêu tộc mà vu oan cho , là tử của danh môn chính phái!”
“Hừ, nếu ngươi thật sự gì khả nghi, một tu sĩ nhân tộc chạy đến sống trong Yêu tộc?”
Vũ Nhất lạnh giọng:
“Nhất định là ngươi vấn đề.”
A Chiêu chớp mắt, lão đạo tóc tai bù xù trông chút quen mắt.
Cô bé chắc chắn lắm, cất tiếng gọi:
“Hứa thúc thúc?”
Lão đạo đang tranh cãi với Vũ Nhất khựng , phắt đầu về phía tiểu cô nương đang bảo vệ phía , ánh mắt lóe lên niềm vui:
“A Chiêu tiểu hữu, ngươi ở đây?”
Mọi đều bất ngờ khi thấy A Chiêu quen lão đạo .
“Ta đến chơi thôi, còn thúc thì ?”
A Chiêu tiến lên vài bước hỏi.
“Đừng nhắc nữa, mấy năm tin Yêu tộc khắp nơi tìm thái tử mất tích, còn bỏ giá cao thuê tinh sư, liền đến đây…”
Hứa Bán Tiên trói thành cái bánh chưng, thở dài:
“Biết thế đến.”
A Chiêu ông đầy thương cảm:
“Thảm quá.”
Trước sự đồng cảm của tiểu cô nương, Hứa Bán Tiên cảm thấy lòng đau nhói:
“Phải đấy.”
Đông Hoàng Xuyên Hải vuốt râu, nheo mắt:
“Thì là bằng hữu của Minh Chiêu đạo hữu, hẳn là hiểu lầm thôi. Vũ Nhất, thả .”
“...Tuân lệnh.”
Vũ Nhất tình nguyện lắm, nhưng vẫn theo lệnh yêu hoàng.
“Khoan !”
A Chiêu giơ tay ngăn Vũ Nhất .
Vũ Nhất sững sờ, theo phản xạ về phía Đông Hoàng Xuyên Hải.
Đông Hoàng Xuyên Hải cũng ngạc nhiên cô bé:
“Minh Chiêu đạo hữu, đây là…”
“Yêu hoàng bệ hạ, tuy quen Hứa thúc thúc, nhưng nghi ngờ đối với ông vẫn loại bỏ, thể cứ thế mà thả .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/a-chieu-nhat-duoc-mot-gia-dinh/chuong-318-gap-nguoi-quen-tai-yeu-toc.html.]
A Chiêu nghiêm túc, tán đồng cách của Đông Hoàng Xuyên Hải:
“Nhỡ ông chính là kẻ cấu kết với ma tu thì ?
Ngài mà thả ông , ông sẽ bỏ chạy mất.”
Đông Hoàng Xuyên Hải hiền:
“Hắn là bằng hữu của ngươi, lão phu tin tưởng ngươi.”
“Ta tin.”
A Chiêu ngay lập tức.
Đông Hoàng Xuyên Hải: “…”
Mọi : “…”
Tiểu cô nương tiếp tục :
“Tuy và Hứa thúc thúc là bằng hữu, nhưng cũng mấy năm gặp .
Làm ông bây giờ cấu kết với ma tộc ?
Cho nên, vẫn nên điều tra rõ ràng, xác nhận nghi ngờ hãy thả.”
Vũ Nhất tiểu cô nương mặt với ánh mắt kính trọng, vị tiểu cô nương thật phân rõ trái.
“Thật , các ngươi thể tin một chút…”
Hứa Bán Tiên yếu ớt mở miệng:
“ mà cũng đồng ý các ngươi cứ thế thả .”
Nói xong ông Đông Hoàng Xuyên Hải, cực kỳ tán đồng:
“Yêu tộc các ngươi việc mà chẳng dùng đầu óc gì hết.
Tuy lão đạo cấu kết với ma tộc, nhưng các ngươi thể điều tra mà cứ thế thả .”
Đông Hoàng Xuyên Hải ngờ hai phản ứng như , vốn dĩ ông còn định bán cho A Chiêu một cái nhân tình.
“Các ngươi thả như , chẳng lẽ định gán tội cho và A Chiêu tiểu hữu ?”
Hứa Bán Tiên nghi ngờ mục đích của ông .
“Hả? Các ngươi định gán tội cho ?”
Mắt A Chiêu mở to.
“Chắc chắn là .”
Hứa Bán Tiên gật đầu lia lịa, với tiểu cô nương:
“Đám yêu tộc bao che cho lắm, dù sai cũng bảo vệ .
Có khi giờ chúng thả , ngày mai liền tìm thấy kẻ cấu kết ma tộc, đó nhét chứng cứ chỗ của chúng , bắt hai chịu tội.”
Lời của Hứa Bán Tiên thì vẻ hoang đường, nhưng cũng vài phần hợp lý.
Lục Dao Phong cùng cảnh giác Đông Hoàng Xuyên Hải.
, dễ dàng thả một đáng nghi như thế, khi là thật sự là định gán tội cho .
Vân Nguyệt Minh lên tiếng:
“Yêu hoàng bệ hạ, thần thấy vẫn nên điều tra rõ hãy thả thì hơn.”
Đông Hoàng Xuyên Hải: “…”
Thái dương ông giật giật:
“Cũng .”
Ông sang Vũ Nhất:
“Giải tất cả tra hỏi kỹ càng.”
“Rõ!”
Vũ Nhất vung đôi vuốt to lông lá, trầm giọng:
“Giải tất cả xuống, tra hỏi kỹ càng!”
“Rõ!”
Yêu binh đồng thanh đáp.
Hai yêu binh bước lên, mỗi bên giữ một tay Hứa Bán Tiên, lôi .
Bị lôi , Hứa Bán Tiên lớn tiếng kêu lên:
“Oan uổng a, lão đạo cấu kết với ma tộc, lão đạo trong sạch…”
Hai yêu binh dừng .
Thấy họ tiếp, Hứa Bán Tiên quanh thúc giục:
“Sao nữa? Mau chứ.”
Vũ Nhất nhíu mày:
“Không ngươi rửa sạch nghi ngờ ? Sao còn kêu oan?”
Hứa Bán Tiên hiên ngang đáp:
“Lão đạo vô tội, trong sạch, nhưng các ngươi .
Thế nên, lão đạo để các ngươi điều tra rõ, kêu oan ?”
Vũ Nhất: “…”
Hứa Bán Tiên:
“Lão đạo kêu oan của lão đạo, các ngươi điều tra của các ngươi, xung đột.”
Vũ Nhất: “…”
Hứa Bán Tiên thấy gì, liền hỏi:
“Sao? Lão đạo kêu oan ?”
Vũ Nhất về phía Đông Hoàng Xuyên Hải và , nghiến răng:
“Được.”
“Vậy là .”
Hứa Bán Tiên hài lòng, hít sâu một tiếp tục kêu la:
“Oan uổng a, lão đạo oan…”
Kêu vài tiếng, ông nhớ gì đó, sang hai yêu binh đang giữ hai tay :
“Các ngươi cũng đừng dừng , mau đưa lão đạo đại lao .”
Hai yêu binh: “…”
Bọn họ về phía Vũ Nhất để hỏi ý, đỡ trán, phất tay:
“Đưa .”
Lúc , hai yêu binh mới tiếp tục lôi ông .
“Oan uổng a~ lão đạo oan~ lão đạo cấu kết với ma tộc…”
Giọng Hứa Bán Tiên dần xa khuất.
Tạ Nhất Cẩn co giật khóe miệng, thì thầm với hai đồng môn:
“Tuy tính cách bằng hữu của tiểu sư thúc tổ kỳ quặc, nhưng suy nghĩ chu đáo.”
Nguyệt Tri Phù và Hoa Dạ Ánh gật đầu đồng tình.
, nếu thực sự trong sạch thì chẳng cần lo sợ điều tra, nhưng nếu thả mà rõ ràng, dễ vu oan.
…
Yêu tộc, trong một ngọn núi hoang vắng.
“Bốp!”
Trong thủy kính, đập bàn dậy:
“Chuyện gì thế ? Không các ngươi kế hoạch chắc chắn sẽ thành ?
Sao yêu tộc phát hiện, con bắt bộ?”
“Xin tôn thượng bớt giận.”
Có quỳ rạp xuống:
“Tuy những tên trướng thuộc hạ đều bắt, nhưng một tên lanh trí báo tin cho mặt yêu hoàng và các cao thủ .
Chỉ cần phát hiện, việc đó vẫn còn cơ hội.”
“Hừ.”
Người trong thủy kính lạnh lùng :
“Ta cho ngươi nhiều cơ hội .”
“Xin tôn thượng yên tâm, nếu việc thành, thuộc hạ xin lấy cái c.h.ế.t tạ tội.”
Người trầm giọng .
“Được, cho ngươi thêm một cơ hội nữa.”
…………
A Chiêu ngơ ngác Vũ Nhất:
“Hả? Hứa thúc thúc chính là kẻ cấu kết với ma tộc ?”
*Từ “渣” nghĩa gốc là bã, cặn (như “咖啡渣”: bã cà phê, “茶渣”: bã ).
Người ngây thơ hoặc nhỏ tuổi thể nghĩ “cặn bã” là một trạng thái cơ thể yếu ớt, bệnh, kiểu như “ vẻ khỏe lắm”, nên A Chiêu mới trả lời như .