A CỬU - 6
Cập nhật lúc: 2025-11-01 15:21:40
Lượt xem: 610
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7AVO0fjEk3
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giọt lệ rơi má khiến càng thêm đắc ý.
“Tỷ tỷ, đừng chống cự nữa. Người như chúng , còn tin tình nghĩa gì ? Giúp một tay, tiền, bớt phiền — chẳng ?”
“Thật… ?” — chần chừ ngẩng đầu, như lời mê hoặc.
“Nhỡ phát hiện thì ?”
“Tỷ tỷ , , ai ?” — Hắn nhạt, tay đặt lên vai .
“Chỉ là…” — khẽ , giọng run — “Còn một chút sơ hở thôi…”
“Hở chỗ nào?” — Hắn cau mày, cúi sát.
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
“Là…”
Lưỡi d.a.o sáng loáng vung lên, rút d.a.o găm giấu trong tay áo, đ.â.m thẳng cổ .
“Khụ… khụ…”
Vương Thiên Tứ ôm lấy cổ, m.á.u trào đỏ tươi, hình đổ sụp.
Trước ánh mắt oán độc của , đ.â.m thêm mấy nhát.
“Đệ … chỉ kẻ c.h.ế.t… mới thể mở miệng.”
Vương Thiên Tứ và Vương Man Nha — và , cùng một sinh , cùng một thở chào đời.
Đến nay, chỉ còn đôi mắt , giống như đúc, chứng tỏ huyết thống tương liên.
Ta đôi mắt dần mờ , trừng trừng cho đến khi ánh sáng tắt hẳn mà vẫn khép nổi.
Máu nóng của văng mặt , ấm nóng, dính nhớp.
Ta chẳng lau , chỉ khẽ cong môi .
A …
Ngươi thoát khỏi địa ngục, chịu sống như con sâu, tự tìm đường c.h.ế.t, đến mặt ?
Phải — trong mắt ngươi, chỉ là cô gái yếu đuối, dày vò, để ngươi thỏa thích giày xéo, nếm mùi sợ hãi của .
ngươi — kẻ săn mồi, vốn luôn mang khuôn mặt của con mồi.
Từ đêm Nguyên Tiêu đến nay, tròn hai mươi ba ngày đêm, ăn chẳng ngon, ngủ chẳng yên — chỉ sợ… ngươi mà thôi.
9
Khi Tiết Sách tìm đến, mắt là — vấy máu, khuôn mặt loang đỏ, ngã nền đất lạnh.
“A Cửu!”
Hắn vội chạy tới, rút con d.a.o găm khỏi tay : “Nàng chứ?”
“Ta .”
Ta lấy tay áo vụng về lau mặt hai lượt: “Đều là m.á.u của .”
Nhìn khắp gian phòng là vết m.á.u và t.h.i t.h.ể của Vương Thiên Tứ, Tiết Sách cau mày, phần khó khăn:
“Nàng , nơi để xử lý.”
“Không cần.”
Ta tránh bàn tay đang đỡ, tự chống sàn dậy:
“Ta chỉ g.i.ế.c một tên buôn ý đồ với mà thôi. Kẻ như — dẫu tội, cũng đáng c.h.ế.t. Ta tội gì chứ? Ngươi ở đây, trái khiến càng khó giải thích hơn.”
Ta nghiêng đầu, ánh mắt :
“Ngươi , đừng để khác trông thấy.”
Phía đối diện im lặng, chỉ còn tiếng cửa sổ kẽo kẹt khẽ vang.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/a-cuu/6.html.]
Căn phòng trống rỗng trở . Ta thoáng qua t.h.i t.h.ể của Vương Thiên Tứ, bước cửa, cất tiếng kêu lớn.
Tên buôn khét tiếng, truy nã nhiều năm cuối cùng cũng sa lưới, trong ổ của quan phủ cứu ít trẻ em và nữ tử bắt. Trong đó, còn cả tiểu công tử con trai Thị lang Bộ Binh.
Ngày thả khỏi Đại Lý Tự, Đại phu nhân và Lão phu nhân đều đến đón về.
Đại phu nhân đặt một chậu than đỏ ở cổng, rằng bước qua lửa thì điều xui rủi đều bỏ phía .
Lão phu nhân nắm tay , xúc động chịu nhiều khổ cực.
“Bên ngoài ai nấy đều , tẩu tẩu là hùng đó!” — Tiết Thuật vui mừng chạy quanh .
Ta khẽ , xoa đầu nó — nào hùng gì, chẳng qua chỉ là oan oan tương báo mà thôi.
Trong khi cả nhà ai nấy đều phấn khởi, chỉ riêng Tiết Sách là lặng lẽ hơn thường.
Ta tận tai Đại phu nhân kéo qua một bên, nghiêm mặt dặn:
“Dẫu A Cửu thật sự khi dễ, con cũng chê bỏ nó. Nàng cùng nhà vượt qua khổ nạn, chúng thể là kẻ vô tình bạc nghĩa.”
“Con , chỉ là… con nên đối diện với nàng thế nào.”
“Xem , A tỉ,” — trong tai dường như vang vọng tiếng thì thầm từ địa ngục — “sẽ ai thật lòng yêu một nữ nhân độc ác như ngươi chứ?”
Ta bật khẽ, tự giễu mà trở về phòng.
Khi đang thu dọn hành lý, Tiết Sách bước .
“Nàng định gì ?”
“Ta tự phận, chẳng ở đây khiến công tử chướng mắt nữa.”
“Ta ý đó.” — Tiết Sách đặt gói hành lý sang một bên, đôi mắt sáng ánh lên bóng dáng .
“Ta chỉ … nàng giải thích.”
Ta xuống mép giường, ngẩng đầu :
“Vậy ngươi hỏi , hết.”
“Khuôn mặt của Phúc Ngọc?”
“Ta rắc phấn hoa lên gối nàng .”
“Còn chân của bà Lý mụ mụ?”
“Ta bôi t.h.u.ố.c lên đế giày bà . Còn gã mã phu — nhân lúc lén tư tình, dẫn đến bắt quả tang.”
Ngoài dự liệu của , Tiết Sách bật :
“Tay tàn nhẫn thật, nhưng cũng . Người phạm , phạm . Biết phản kháng, mới ức hiếp.”
“Vậy… đêm hôm đó thì ?”
“Ta tiểu thư họ Bồng giở trò, cố tình đổi công việc với Bội Nhi. Ta , chỉ để tìm đường sống yên , hưởng phú quý mà thôi.”
Ta cúi đầu: “Giờ ngươi là như thế nào , còn giữ ?”
Chưa kịp đầu, kéo một vòng tay ấm áp.
Cằm của Tiết Sách cọ lên vai , giọng trầm thấp vang ngay bên tai:
“Đương nhiên . Dẫu khởi đầu thế nào, hiện giờ quyền, nhà chẳng thế, mà nàng vẫn ở bên . A Cửu… trong lòng nàng, ?”
10
Sau đầu năm, cuối cùng chúng cũng nhận tin tức của Tiết Tướng quân.
Nhờ bạn cũ của Tướng quân, Tiết Sách tiến cử quân ngũ ở Tây Nam, theo cha nhập doanh.
Nửa năm , đội quân họ Tiết đại thắng man tộc, cha con đồng tâm, lập chiến công hiển hách.
dịp Trung cung Hoàng hậu sinh hạ hoàng tử, Bệ hạ vui mừng, ban chỉ khen thưởng Tiết Tướng quân, cho phục hồi quan chức, đồng thời trả bộ gia sản và nô bộc tạm giam đó.