A TỰ, KIẾP SAU MÌNH LẠI GẶP NHAU EM NHÉ. - Chương 107: Hung thủ
Cập nhật lúc: 2024-11-24 12:29:21
Lượt xem: 39
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người mặc y phục chút nào thu hút, nhưng một cái đầu trọc như có thể phát sáng, trong nháy mắt lóa đến trợn mắt há hốc mồm.
Tứ Hải thất thanh : “ Tứ Giới sư !”
Người mà bộ đầu mang đến là một tên hòa thượng!
Bầu khí trong nháy mắt cổ quái hẳn.
Tứ Hải bước nhanh qua định đỡ dậy: “ Tứ Giới sư , thế nào là ngươi? Chuyện rốt cuộc là như thế nào?”
Tăng nhân xưng ‘Tứ Giới’ mặc cho kéo đất, một lời.
“ Các ngươi mau thả , đây nhất định là hiểu lầm!” Tứ Hải lớn tiếng .
Bộ đầu cũng để ý tới Tứ Hải, với Huyện úy: “ Đại nhân, lúc thuộc hạ dẫn tới, trong nhà Lưu Thắng vết tích đánh nhỏ, còn vết máu.”
“ Ngoại trừ cũng ai khác?”
“ Vâng.”
Một trẻ tuổi theo Lý chính ở nhịn xen : “ Trong nhà Lưu Thắng hẳn còn một nha sai sử.”
Loại thị trấn như bọn họ, nếu nhà ai nha sai sử cũng khá khó lường, cho nên trẻ tuổi nhớ rõ ràng.
“ Thuộc hạ thấy nha sai sử, điều để hai trong thị trấn tìm kiếm mẫu Lưu Thắng mất tích, thuộc hạ mang theo về phục mệnh.”
Huyện úy về phía tăng nhân: “ Tứ Giới sư phụ tại xuất hiện ở trong nhà chết?”
“ A Di Đà Phật.” Không chờ Tứ Giới mở miệng, Huyền Từ niệm to một tiếng Phật hiệu hấp dẫn tầm mắt , “ Tứ Giới là bần tăng phái .”
“ Sư thúc ——” Chúng tăng đồng loạt biến sắc.
Huyền Từ vẫn mặt đổi sắc: “ Bần tăng thấy Lưu thí chủ c.h.ế.t yểu ở trong chùa, lo lắng mẫu sẽ kẻ hại, liền phái Tứ Giới qua đó mời bà theo. A Di Đà Phật, nghĩ tới quả nhiên xảy chuyện, nếu mấy vị sai gia đuổi tới, thì ngay cả Tứ Giới đều suýt nữa gặp độc thủ.”
Tứ Hải tính tình nóng nảy rõ ràng nhẹ nhàng thở .
Trong chùa ai cũng Tứ Giới là tử cận nhất của Huyền Từ sư thúc, thật giật .
“Là như thế ?” Nghe Huyền Từ xong, Huyện úy nhàn nhạt hỏi Tứ Giới.
Tứ Giới lúc rốt cục ngẩng đầu lên, vậy mà lệ rơi đầy mặt: “Sư phụ, tử phụ sự nhờ vả của Người ——”
Khương Tự lẳng lặng hết thảy, lông mày cau .
Mà Huyện úy hiển nhiên bởi vì mẫu Lưu Thắng vắng mặt mà lâm một loại khốn cảnh nào đó, một lời chắp tay đó.
Tràng diện đột nhiên an tĩnh .
“ Triệu bộ đầu, ngươi mang theo tất cả dịch tìm , vô luận là mẫu Lưu Thắng là nha sai sử, tìm nào lập tức mang về.”
“ Vâng.” Triệu bộ đầu lập tức mang theo mấy rời , cũng lâu lắm ngờ trở , còn đến gần kích động hô, “ Đại nhân, tìm !”
Huyện úy nhịn tiến lên mấy bước, thanh âm khó nén kích động: “ Mau dẫn tới!”
Triệu bộ đầu ở phía , đằng theo hai tên bộ khoái khiêng cái cáng, cáng một vị phụ nhân tóc hoa râm, bên cạnh còn theo một tiểu nha sắc mặt hoảng sợ.
“ Bị thương?” Huyện úy bước nhanh đến mặt phụ nhân.
Phụ nhân hai mắt nhắm nghiền, mặt như giấy vàng, một bộ hít thì nhiều mà thở thì ít.
Hai mắt Tứ Giới chớp chằm chằm phụ nhân, khóe miệng lặng lẽ vểnh lên.
“ Bị thương ở chỗ nào? Làm nhanh như tìm ?” Huyện úy hỏi.
Triệu bộ đầu trả lời: “ Bị thương ở vị trí n.g.ự.c trái đến một tấc. Thuộc hạ cổng chùa, liền gặp một thị trấn khiêng vị đại nương về hướng bên . Nghe bọn họ vị đại nương một gương mặt lạ hoắc đưa y quán, cũng lưu ít tiền bạc giao cho bọn họ mang đến nơi .”
Huyện úy ngắm nghía phụ nhân.
Vết thương thế của phụ nhân thì sắp xong, cho dù đưa tới đây lưu tại y quán trấn cũng khó thể sống sót.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/a-tu-kiep-sau-minh-lai-gap-nhau-em-nhe/chuong-107-hung-thu.html.]
mấu chốt nhất thể mở miệng, đằng bây giờ đây?
Úc Cẩn đột nhiên tới, Triệu bộ đầu thấy thế đưa tay cản .
Hắn dừng , đưa một cái bình sứ trắng cho Huyện úy.
“ Đây là ——”
Mấy Úc Cẩn phong độ khí chất trác tuyệt, rõ ràng bình thường, trong lòng Huyện úy tuy nghi hoặc, nhưng bởi vì bản án quan trọng nên hỏi nhiều.
Huống chi đến cái tuổi như Huyện úy là quan chủ quản trị an, những chuyện gặp quá nhiều, càng hiểu tình huống hỏi lai lịch của mấy ngược bất lợi cho phá án, cho nên dứt khoát giả bộ hồ đồ.
cái nghĩa là coi trọng với mấy Úc Cẩn.
“ Một loại thuốc điếu* mệnh, thể khiến cho trọng thương thanh tỉnh một thời gian.”
( * Điếu: Thu hồi, lấy . ở đây nghĩa là thuốc kéo dài mạng sống nhưng cứu sống )
Cố Diệp Phi
“ Vậy đó ——”
“ Không tác dụng phụ, nếu như thương vốn sai biệt lắm, đáng c.h.ế.t vẫn chết.”
Huyện úy: “......” Đây là con cái nhà ai, như ai đánh ?
Úc Cẩn đối mặt với phụ nhân hấp hối mặt bao nhiêu biểu tình, chỉ vuốt vuốt bình sứ trong tay hỏi Huyện úy: “ Đại nhân cần ? Nếu cần, thu .”
Bởi vì vụ án ngay từ đầu liên lụy đến Khương Trạm, có thể tìm chân tướng rõ ràng tất nhiên là , còn nếu cứ như mà mơ mơ hồ hồ trôi qua, với bọn họ cũng quan hệ gì.
Úc Cẩn nghĩ thoáng, thái độ liền càng thêm tùy ý.
Ngược là Huyện úy khi xoắn xuýt một hồi lâu, cuối cùng quyết định: “ Được, liền cho bà dùng .”
“ Đại nhân, loại thuốc rõ lai lịch nếu để cho dùng mà xảy chuyện, đó chính là tội .” Huyền Từ chắp tay n.g.ự.c nhắc nhở.
Úc Cẩn gọn gàng mà linh hoạt thu bình sứ : “ Đại nhân cần suy nghĩ kỹ, vốn chuyện liên quan đến , dù sẽ gánh chịu bất cứ trách nhiệm nào.”
Huyện úy nhíu mày suy nghĩ một chút, cuối cùng dứt khoát gật đầu: “ Cho bà uống thuốc! Thương thế như vốn hết cách xoay chuyển, bản quan cứu bà , chí ít thể để cho bà và nhi tử ai hại c.h.ế.t cũng mơ mơ hồ hồ .”
Một thủ hạ tiếp nhận bình sứ, lấy dược cho phụ nhân ăn .
Huyện úy nhân cơ hội hỏi nha theo tới: “ Chủ nhân của ngươi thương?”
Tiểu nha còn hồn: “ Tiểu tỳ đang ở trong căn phòng nhỏ nấu nước, đột nhiên xông tới đ.â.m một đao đại nương, đó xuất hiện một đánh bại đó trói ghế, lúc tiểu tỳ trốn ở bên trong dám thở mạnh, đến vẫn phát hiện tiểu tỳ, liền kêu tiểu tỳ dẫn đường đưa đại nương y quán......”
Tầm mắt lập tức rơi Tứ Giới.
Sắc mặt Tứ Giới cực kỳ khó coi.
Sau khi đánh bại thì hôn mê một hồi, hết thảy đều tiểu nha ở trong mắt.
“ Đại nương tỉnh!”
Huyện úy tiến lên một bước kêu: “ Đại tẩu, tỉnh .”
Phụ nhân chậm rãi mở mắt.
Bà mở miệng, con mắt đổi thấy cảnh lúc mờ mịt.
Huyện úy cân nhắc một chút, chỉ sợ phụ nhân sẽ lập tức chống đỡ nổi mà c.h.ế.t , vẫn quyết định ăn ngay thật: “ Đại tẩu, kẻ hèn Huyện úy Phú Hưng huyện, nơi là chùa Linh Vụ ——”
Phụ nhân đột nhiên kích động lên: “ Có là Thắng Tử gây hoạ ?”
Vừa nhắc tới chùa Linh Vụ liền cho rằng nhi tử gây hoạ, phản ứng của phụ nhân càng thêm xác minh suy luận nào đó của Huyện úy.
“ Lưu Thắng ...... Hôm nay vớt lên từ giếng chùa Linh Vụ, hại chết!” Huyện úy vô cùng nhanh, sợ phụ nhân một nửa liền c.h.ế.t ngất mất, “ Đại tẩu, tẩu cần chịu đựng, hiện tại chỉ tẩu mới có thể chỉ hung thủ hại c.h.ế.t nhi tử của tẩu!”
Phụ nhân Huyện úy xong như sét đánh, hai mắt nhanh chóng chuyển động, rơi xuống một phương hướng đó dừng dừng dời , mờ mịt, chấn kinh, thống khổ đủ loại tâm tình phức tạp chợt lóe lên, cuối cùng dừng tại một chỗ.
Mọi theo tầm mắt của bà .
Huyền Từ ở nơi đó, mặt biểu tình.