A TỰ, KIẾP SAU MÌNH LẠI GẶP NHAU EM NHÉ. - Chương 788: Nhị phi
Cập nhật lúc: 2024-12-01 13:04:59
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lửa giận trong mắt Cảnh Minh Đế phun trào, nặng nề hỏi: “Ngươi nhận từng ân với Tiểu Đặng Tử?”
Sắc mặt Hiền phi càng bình tĩnh hơn, thẳng Cảnh Minh Đế : “Thiếp thi ân Tiểu Đặng Tử, chỉ là năm đó ngẫu nhiên gặp đ.â.m đầu xuống hồ, đành lòng bởi vì vài quả vải mà một nội thị tuổi còn trẻ mất tính mạng.”
Bà xong, gập tay , móng tay trụi lủi thể mang đến đau đớn, chỉ ngứa ngáy quen thuộc.
Trái tim bà khẩn trương đến gần như ngừng đập, nhưng lẽ vì tới tuyệt cảnh, nên mặt thoạt trấn định.
Sự trấn định ăn cả ngã về .
Theo Hiền phi thấy, lúc chột hoảng loạn chính là con đường chết, chỉ theo lý lẽ cố gắng biện luận mới sinh cơ.
Tiểu Đặng Tử thế mà thất thủ.
Ban ngày ban mặt mưu hại công chúa, thoạt to gan lớn mật, quá mức lỗ mãng, nhưng thực tế cách đơn giản thô bạo như thường thường thể một kích trí mạng, so với tính toán quanh co khúc chiết tác dụng hơn nhiều.
bây giờ Thập Tứ công chúa chết, Phúc Thanh công chúa bình yên vô sự, chỉ thể vận khí ở bên phía bà .
Càng nghĩ đến là, năm đó thi ân Tiểu Đặng Tử, rõ ràng chỉ Tiểu Trác Tử cùng Tiểu Đặng Tử , đó bà bịt miệng Tiểu Trác Tử, cố tình để đồ của Phan Hải Tiểu Nhạc Tử gặp chứ?
Chẳng lẽ thật sự là lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt?
Giờ khắc , Hiền phi sinh một tia d.a.o động cùng sợ hãi, nhưng bà nhanh chóng đè xuống những cảm xúc , nhàn nhạt : “Nếu Hoàng Thượng xem đành lòng của thành thi ân, còn lời nào để .”
Nơi nơi thi ân, thanh danh bà cũng thể nhận.
Đối với lời của Hiền phi, Cảnh Minh Đế khó thể bắt bẻ, lửa giận càng sâu, lạnh lùng : “Hay cho một câu đành lòng! Nếu ngươi thừa nhận năm đó từng vì đành lòng mà cứu Tiểu Đặng Tử, Phan Hải dẫn ngươi nhận thi, ngươi vì quen Tiểu Đặng Tử?”
Nói đến đây, Cảnh Minh Đế khỏi giương cao giọng âm: “Ngươi ngay mặt trẫm dối, chẳng lẽ chột ?”
Tiểu Đặng Tử là của Xuân Hoa cung, vốn dĩ giữa Hiền phi và Ninh phi thì Ninh phi hiềm nghi lớn hơn, nhưng Hiền phi đến dối, ông chỉ thể đặt trọng điểm ở Hiền phi.
Nữ nhân dối thừa nhận, thật là thấy quan tài đổ lệ!
Hiền phi cũng lớn giọng: “Thiếp dối!”
Bà Hoàng Hậu, Ninh phi, tầm mắt cuối cùng dừng mặt Cảnh Minh Đế, thản nhiên : “Thiếp xưa nay điều giúp , thương tiếc cung nhân dễ cũng từng trách móc nặng nề bọn họ, chuyện như của Tiểu Đặng Tử từ khi cung tới nay bao nhiêu, Hoàng Thượng để Phan Hải dẫn nhận một t.h.i t.h.ể nội thị từng gặp thoáng qua mười năm , thể nhận mới là kỳ lạ ?”
Cảnh Minh Đế cứng , thế mà lời nào để .
Hiền phi vẫn chuyện , thẳng Cảnh Minh Đế hỏi : “Chẳng lẽ điều giúp cũng là sai? Nếu như xem những cung nhân như sâu kiến, đối với sinh tử của bọn họ chẳng quan tâm, sẽ giống như hôm nay vô duyên vô cớ dính một tanh, tùy ý khác nhạo báng?”
Nói đến chỗ , Hiền phi trở nên kích động, lấy khăn che miệng jo đến tê tâm liệt phế.
Chờ bà ho xong, bình tĩnh khăn tay một cái, lập tức vội vàng gấp kỹ khăn giấu trong tay áo.
Trong nháy mắt đó, Cảnh Minh Đế thoáng thấy mặt khăn tuyết trắng một vệt đỏ thắm.
Ông lập tức giật nảy : Thân thể Hiền phi suy yếu cỡ đó?
Nhìn thấy kinh ngạc cùng đành lòng trong mắt Cảnh Minh Đế, Hiền phi thầm lạnh.
Tiểu Đặng Tử chết, c.h.ế.t đối chứng, ai thể là do bà chủ?
Cuối cùng nhận định , thì xem giữa bà và Ninh phi Hoàng Thượng tin tưởng ai hơn.
Dư quang liếc Ninh phi mặt đầy khó chịu một cái, Hiền phi cong khóe môi.
Một đằng đằng sát khí, một thở mỏng manh, đối với sự mềm lòng của Hoàng Thượng, bà hiểu quá rõ.
Cảnh Minh Đế nhất thời khó quyết.
Người chết, hiện tại phi tần liên can tra hai , đến tột cùng là nào, nếu chứng cứ xác thực, kết luận thế nào đây?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/a-tu-kiep-sau-minh-lai-gap-nhau-em-nhe/chuong-788-nhi-phi.html.]
Ánh mắt Cảnh Minh Đế d.a.o động giữa Hiền phi và Ninh phi.
Chẳng lẽ thà g.i.ế.c nhầm, thể bỏ sót, đem phập phập cả hai luôn?
Mà Hoàng Hậu thì mím chặt khóe môi, chuẩn bùng nổ.
Hoàng Thượng đừng hòng ba , vô luận là Hiền phi là Ninh phi, bà nhất định cho kẻ chủ mưu trả giá đại giới.
Thập Tứ là vì cứu Phúc Thanh mà chết, nếu bà thể Thập Tứ đòi một công đạo, thể vì Phúc Thanh giải quyết hậu hoạn, chẳng những thẹn là ngườ , mà còn uổng là Hoàng Hậu.
Hôm nay Hoàng Thượng mà dám mềm lòng, bà sẽ liều mạng với lão luôn.
Tinh thần căng cứng Hoàng Hậu đột nhiên phát hiện nhẹ nhàng giật giật ống tay áo bà, nghiêng đầu , là Khương Tự khi nào ở phía .
Khương Tự nháy mắt với Hoàng Hậu.
Hoàng Hậu hiểu ý, yên lặng lùi mấy bước, chợt xoay ngoài.
Khương Tự theo lui ngoài.
Lúc lực chú ý của đều đặt ở Hiền phi và Ninh phi, đối với việc Hoàng Hậu rời vẫn để ý tới.
Đi đến chỗ tránh , Hoàng Hậu nhẹ giọng hỏi: “Có chuyện gì?”
“Mẫu hậu cảm thấy kẻ sai khiến Tiểu Đặng Tử chăng là một trong nhị phi?”
Hoàng Hậu lạnh: “Không lửa khói, tra đến hai bọn họ, một trong bọn họ thì còn là ai?”
“Vậy ngài cảm thấy ai khả năng nhất đây?”
Hoàng Hậu nhíu chặt mày: “Khó . Hiền phi ân với Tiểu Đặng Tử, Tiểu Đặng Tử vì báo ân bà sai khiến cũng khả năng. Mà Ninh phi là chủ tử của Tiểu Đặng Tử, mắt Ninh phi biểu hiện thái độ xem Tiểu Đặng Tử như nội thị bình thường, nhưng giữa bọn họ quan hệ còn sâu hơn , ai mà ? Ninh phi điều kiện tiện lợi bồi dưỡng Tiểu Đặng Tử thành tâm phúc mà ai .”
Nói đến , Hoàng Hậu sinh nghi vấn: “Tại hỏi mấy cái ?”
Khương Tự thẳng: “Trong cung liên tiếp xảy chuyện, vô tội liên tiếp c.h.ế.t , con dâu cảm thấy gây sóng gió quá mức đáng giận, thể để mặc nọ ung dung ngoài vòng pháp luật tiếp tục hại .”
“Ngươi sai, sự việc hôm nay tuyệt đối thể cứ bỏ qua như !”
“Con dâu thật một biện pháp đáng thử một .”
Hoàng Hậu sửng sốt: “Biện pháp gì?”
Cố Diệp Phi
“Ngài hết mời nhị phi gặp Thập Tứ công chúa, đó con tỉ mỉ với ngài……”
Cảnh Minh Đế bên , Ninh phi tức giận: “Thiếp sai khiến Tiểu Đặng Tử g.i.ế.c hại công chúa, nếu như Hoàng Thượng tin, dứt khoát ban cho ba thước lụa trắng !”
Hiền phi khổ : “Thiếp ngày thường ngay cả một con con kiến đều đành lòng dẫm chết, thể g.i.ế.c chứ, huống chi g.i.ế.c hại công chúa đối với chỗ gì? Hoàng Thượng nếu nhận định việc là , lời nào để , chỉ thể mặc cho ngài xử trí.”
“Các ngươi ——” Cảnh Minh Đế sắc mặt âm trầm.
Hai đều là phi tử theo ông mấy chục năm, loạn đương nhiên nên giết, nhưng ông thể nhẫn tâm xuống tay với vô tội.
Hoàng Hậu tới: “Nhị vị như , Hoàng Thượng khó xử ?”
Nhị phi đồng thời về phía Hoàng Hậu.
Hoàng Hậu khẽ thở dài: “Bổn cung thật sự hoài nghi bất luận một ai trong hai vị , nhị vị nếu như thẹn với lương tâm, thì đưa tiễn Thập Tứ một đoạn . Hài tử đó đẻ, mà nay ngay cả nó cũng , thực sự đáng thương.”
Hoàng Hậu đề nghị khiến mấy sửng sốt.
Cảnh Minh Đế nhịn : “Hoàng Hậu ——”
Hoàng Hậu lia con mắt hình con d.a.o qua, Cảnh Minh Đế lập tức im miệng.