Ác Độc Giống Cái Kiều Mềm, Hãm Sâu Năm Thú Phu Vào Tu La Tràng - Chương 427: Tình nhân
Cập nhật lúc: 2025-08-20 06:30:11
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghe những lời từ đáy lòng , bức tường băng giá trong lòng Thẩm Đường đang từ từ tan chảy… và sụp đổ…
Bất ngờ, cô giơ tay vòng qua cổ , kéo xuống và chủ động hôn lên môi .
Hơi thở của Thẩm Ly chợt khựng , cảm nhận sự nhiệt tình lâu thấy từ cô gái, căng cứng. Cánh tay siết chặt lấy eo cô, gân xanh nổi rõ hơn.
Tận hưởng sự mật chủ động của cô gái, đôi mắt hồ ly dài hẹp của đàn ông càng thêm u ám, thở dần trở nên hỗn loạn.
Nụ hôn của Thẩm Đường cũng cẩn thận và nhẹ nhàng.
Hai đều hẹn mà cùng, dám quá mức càn.
Cô hôn nhẹ nhàng khóe môi , từ từ tăng thêm, như một chú mèo nhỏ đang l.i.ế.m láp, để những dấu vết mềm mại, ấm áp và ẩm ướt.
Thẩm Ly khẽ rũ mắt cô, bàn tay đặt ở eo cô từ từ di chuyển, các ngón tay từ từ đẩy vạt áo , để lộ một đoạn eo thon thả, trắng nõn.
Cảm giác mềm mại non nớt khiến tâm thần run rẩy, yết hầu chuyển động lên xuống, khát vọng trong lòng càng cháy càng mạnh.
“Anh đừng đè nặng , thoải mái.” Gò má Thẩm Đường ửng hồng, chút kháng cự.
Thẩm Ly ôm cô dậy, tựa đầu giường, một chân dài cong lên, khiến cô vặn thể khoanh chân eo .
Với động tác , hai càng gần hơn, như củi phơi nắng quá lâu, chỉ cần một chút lửa là thể dễ dàng bùng cháy!
Thẩm Đường thể cảm nhận rõ ràng sự đổi cơ thể .
Trai đơn gái chiếc, ở chung một phòng.
Nếu cứ tiếp tục như .
E rằng chuyện sẽ phát triển theo hướng thể kiểm soát.
Thẩm Đường nhớ đến mối quan hệ hiện tại của hai , hít một thật sâu, kiềm chế cảm xúc, “... Trời khuya , về .”
Cô định trèo xuống khỏi , nhưng Thẩm Ly vội vàng kéo cô lòng, siết chặt eo cô hơn.
Ánh mắt tràn ngập sự khao khát mị hoặc, giọng cũng càng thêm khàn khàn, “Đêm nay, đừng nữa.”
“Ở với , ?”
“ nhớ em lắm, nhớ em lắm...” Anh , cúi đầu hôn lên môi cô.
Giọng khàn đặc, gợi cảm của đàn ông mang theo khao khát, còn một chút cầu khẩn, khiến khó lòng từ chối.
“Tạch” một tiếng, đèn tắt, là ai tắt.
Căn phòng chìm một tối tăm, trong khí vang lên những âm thanh ái , từ sự kiềm chế dần dần trở nên phóng túng hơn, càng thêm mất kiểm soát.
Thẩm Đường nhắm mắt , lý trí với cô rằng bây giờ nên lập tức rời , nhưng cơ thể cô như đóng đinh.
Cô thể , là đàn ông cưỡng ép giữ cô .
thể lừa dối chính .
Cuối cùng, Thẩm Đường vẫn từ bỏ chống cự, nhắm mắt , tuân theo bản năng của cơ thể, để mặc quấn quýt.
Ánh trăng ngoài cửa sổ càng thêm trong suốt, căn phòng tối tăm cũng chiếu sáng lên một chút. Nhiệt độ trong khí tăng lên, những ngọn lửa nóng bỏng dần bùng lên.
Ánh mắt đầy khao khát của Thẩm Ly vẫn hướng về khuôn mặt cô, bên tai cô, nhẹ nhàng lẩm bẩm tên cô hết đến khác.
Anh nắm lấy tay cô, mười ngón tay đan xen.
Những nụ hôn tinh tế vuốt ve từng tấc da thịt, mặc cho tảng đá cũng sẽ tan chảy thành nước suối.
, cuối cùng vẫn thể bước bước cuối cùng.
Thẩm Đường gì, nhưng luôn cần một giữ lý trí. Giữa cô và , nên xảy loại chuyện .
Đồng thời, cô cũng cảm thấy đêm nay Thẩm Ly quá mức nồng nhiệt, như một ngọn núi lửa phong ấn lâu ngày sắp bùng nổ, khiến cô khó lòng kiểm soát.
Anh kìm nén bao lâu nhỉ?
Một con đực từng hưởng qua t.ì.n.h d.ụ.c luôn tham lam, một khi bùng nổ thì thể cứu vãn. Huống chi cũng đang ở độ tuổi sung sức, càng nhịn lâu, sẽ càng dễ mất kiểm soát.
Thẩm Đường vùi đầu lòng , khẽ , “Anh sắp kết hôn với khác , với khác…”
“Không .” Anh nhanh chóng ngắt lời.
Giọng khàn đặc, nghẹn , gần như đổi hẳn, “Tiểu Đường Nhi, chỉ em.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ac-doc-giong-cai-kieu-mem-ham-sau-nam-thu-phu-vao-tu-la-trang/chuong-427-tinh-nhan.html.]
“ thật sự nhớ em đến phát điên …”
“Cho ?”
Thẩm Đường thể nhận thấy đang khó chịu đến cực điểm, cuối cùng cô thở dài, tay luồn qua eo .
Cơ thể Thẩm Ly chợt run lên, sự kinh ngạc trong đáy mắt nhanh chóng hóa thành mê ly và vui sướng.
Anh khẽ híp mắt, ánh mắt như đang , cúi đầu cô, giơ tay nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc ướt của cô, nhưng thể kìm lòng , hôn lên đôi môi đỏ bừng, mềm mại của cô.
Thẩm Đường dịu dàng đối đãi với .
Theo thời gian trôi , tình cảm của Thẩm Ly càng thêm mãnh liệt, khó lòng kìm nén.
Đến khi sắp kết thúc, đột nhiên đẩy cô , yết hầu lên xuống mạnh mẽ, “Em .”
“Không ở ?” Thẩm Đường ghé bên cạnh , nhẹ nhàng trêu chọc, đôi mắt đang nhẫn nhịn, gò má ửng hồng, cổ và tai đều đỏ bừng.
Anh tựa đầu giường nhắm mắt , giọng khàn khàn, khô khan thành tiếng, “... Đây là bộ quần áo em thích mặc nhất.”
“ ghét.” Thẩm Đường một nữa cúi đầu hôn lên môi .
Khoảnh khắc Thẩm Ly phát điên, kéo mạnh quần áo của cô.
Trong phòng khôi phục sự tĩnh lặng. Sau khi Thẩm Đường từ phòng tắm , cô một bộ quần áo khác.
Thẩm Ly ngửa giường, một cánh tay đặt lên trán, lồng n.g.ự.c phập phồng vẫn còn chút nặng nề.
Thẩm Đường xuống mép giường.
Anh thuận thế xoay kéo cô lòng, hôn lên môi cô, tận hưởng một chút ấm áp.
Thẩm Ly tỉnh táo hơn nhiều, chỉ đơn thuần hôn, gì khác nữa.
Hai lặng lẽ ôm hôn, ngoài cửa sổ tiếng côn trùng kêu chim hót ngớt bên tai.
Mãi lâu , Thẩm Đường cảm thấy mệt mỏi.
Cô ôm lấy eo Thẩm Ly, cọ cọ lòng , giọng lười biếng, “Sau khi về , tính ?”
Đuôi mắt Thẩm Ly vẫn còn ửng đỏ, lặng lẽ cô gái trong lòng, ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc ướt của cô, nhất thời trả lời, dường như đang trầm tư.
Thẩm Đường vui khi thấy im lặng, cô ngước đầu khuôn mặt tuyệt sắc diễm lệ của Thẩm Ly. Sau khi thỏa mãn, vẻ lười biếng, mãn nguyện của càng giống như một yêu tinh hút lấy tinh khí của khác.
Cô truy hỏi, “Đợi khi về, nên tổ chức hôn lễ ?”
Thẩm Ly, “Hôn lễ là việc của Lễ Bộ, rõ.”
Thẩm Đường câu trả lời nước đôi cho sắc mặt cứng , “Anh, ý gì?”
Anh nữa.
Một chút ngọt ngào ban nãy từ từ tan biến, Thẩm Đường khuôn mặt như của đàn ông, một ngọn lửa vô danh bốc lên, cô cố nhịn bùng phát, nhàn nhạt hỏi, “Anh còn kết hôn với Hồ tộc ?”
Thẩm Ly lặng lẽ cô thật lâu, trả lời mà hỏi ngược , “Em nghĩ ?”
Ngón tay vẫn dịu dàng vuốt ve mái tóc cô, giọng vẫn còn mang theo chút khàn khàn, “Tiểu Đường Nhi, hiện tại vẫn là Hoàng đế của Đế quốc Diệc Uyên, thể gả cho một cô gái ngoại tộc, càng thể cùng chung một vợ với những con đực khác.”
Thẩm Đường ý tứ trong lời của , đột nhiên đẩy , giọng trở nên lạnh lùng, “Trước đây chịu uất ức, ?”
Vân Vũ
Thẩm Ly mím môi , “ ý đó. Những ngày ở bên em, vui vẻ, từng hối hận.”
“Vậy, vẫn sẽ kết hôn với Sương Mù Thanh?”
“Cho dù kết hôn với cô , cũng thể danh chính ngôn thuận ở bên em.”
Trong lòng Thẩm Đường dâng lên một tia hổ và phẫn nộ, nhất thời thốt nên lời. Đầu óc cô ong ong một lúc lâu, mới hỏi một câu, “Vậy, với như thế tính là gì? ... Chúng bây giờ tính là quan hệ gì?”
Thân phận của Thẩm Ly chứng thực là chết, quan hệ hôn nhân của hai sớm giải trừ.
Ý của Thẩm Ly rõ ràng.
Anh là Hoàng đế của Diệc Uyên, Cơ Cửu Lê, thể kết hôn với cô.
Sự im lặng vô hình tràn ngập, dần dần đóng băng sự dịu dàng.
Thẩm Ly cô thật lâu, từ từ ,
“Tình nhân?”