Ác Độc Tiểu Hậu Nương - Đánh Bắt Hải Sản Nghịch Tập, Cả Gia Đình Cưng Chiều! - Chương 62: Lật thuyền trong mương
Cập nhật lúc: 2025-11-07 01:13:50
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Cứu mạng! Cứu mạng a…”
Đột nhiên tiếng kêu cứu, Giang Tiểu Ngư từ trong lều nhỏ bước . Đêm qua là Trương Phong và Giang Tiểu Phong phiên canh gác, phát hiện thấy điều gì bất thường.
“Có động tĩnh ?”
Lâm Nhất Bình : “Tẩu tử, hình như là Tạ Văn Đông bọn họ rơi xuống biển .”
“Cứu mạng! Tam , cứu chúng với. Thuyền của chúng thủng một lỗ, giờ dùng nữa .”
Trương thúc : “Nếu thấy c.h.ế.t mà cứu, sẽ chê .”
thật kỳ lạ! Thuyền của bọn họ tự nhiên thủng một lỗ lớn như ?
Giang Tiểu Ngư : “Vậy Trương thúc, qua đó xem thử thuyền của bọn họ. Nếu lỗ lớn thì tìm vật gì đó bịt , phần còn cứ bảo bọn họ tự nghĩ cách. Thuyền của chúng thể chở nhiều như . Còn chở hải sản nữa chứ!”
Trương thúc gật đầu, chèo thuyền qua kiểm tra, quả nhiên thủng một lỗ, lớn lắm, dùng thanh gỗ bịt vặn. “Đã còn rò rỉ nước nữa, các tự lên !”
“Trương thúc, thuyền của chúng dùng nữa , về tới nơi còn xa lắm, cho chúng lên thuyền của để vượt qua khó khăn ?” Tạ Văn Đông và Tạ Văn Nam mặt mày khẩn cầu. “Nếu cứu chúng , hai chúng sẽ nước biển cuốn mất.”
Trương thúc lộ vẻ khó xử, giúp, mà là Giang Tiểu Ngư bọn họ chắc chắn sẽ đồng ý. Chuyện hai vì lợi ích của bản mà hại Giang Tiểu Phong suýt hải tặc bắt vẫn còn rõ mồn một.
“Văn Đông ! Không thúc giúp, thực sự thuyền đ.á.n.h cá của chúng hạn, giờ đang chở đầy hải sản, thể chở thêm , nếu sẽ chịu nổi trọng lượng mà dễ chìm thuyền.”
“Thuyền của các bây giờ thể dùng , thì mau chóng về ! Đừng chần chừ nữa, nếu thì muộn sẽ chẳng ai giúp các .” Trương thúc xong liền nhanh chóng rời .
Tạ Văn Đông vẫn ngừng khổ sở cầu xin: “Thúc ơi, cầu xin . Người hãy cứu chúng !”
Trương thúc chút mềm lòng : “Tiểu Ngư, thuyền đ.á.n.h cá của bọn họ quả thật hỏng , là chúng kéo bọn họ một đoạn?”
“Cha, chúng thể kéo . Trên thuyền bây giờ chỉ thể hai thôi. Số của chúng đủ .” Trương Phong lập tức từ chối. Lát nữa còn giăng lưới bắt thêm nhiều hải sản, vì kéo nhà họ Tạ mà bỏ lỡ thì y thấy đáng.
Nếu là khác thì y vẫn nguyện ý, nhưng nhà họ Tạ thì miễn .
Ai bảo nhà họ Tạ sống cho .
Giang Tiểu Phong và Lâm Nhất Bình đều tỏ ý .
Trương thúc Giang Tiểu Ngư.
Giang Tiểu Ngư nhàn nhạt : “Trương thúc, giúp, chỉ là cảm thấy thuyền của bọn họ đột nhiên thủng kỳ lạ, sợ bọn họ giở trò. Đến lúc đó nếu lên thuyền của chúng mà chuyện thì ?”
“Nếu tin, cứ theo lời .”
Cứ để rõ bộ mặt thật của nhà họ Tạ.
…
Tạ Văn Đông và Tạ Văn Nam bò lên thuyền nhà họ Trương, mắt đầy vẻ cảm kích: “Trương thúc, đa tạ , cứu chúng , chính là cha nương tái sinh của chúng .”
“Muốn Đa tạ, còn Đa tạ Tiểu Ngư nữa.” Trương thúc .
“Đa tạ tam .”
Hai thành thật, cứ như thoát c.h.ế.t.
Hoàn lột xác, bảo gì thì nấy.
“Trương thúc, các lợi hại quá, câu nhiều hải sản thế!”
Nhìn những thùng gỗ thuyền, mấy thùng đều là hải sản, cá biển tươi ngon béo múp trông như từng thùng vàng.
Trong mắt hai lộ vẻ tham lam.
Bọn họ ngừng khen ngợi Trương thúc, dò la tin tức. Trương thúc khen đến mức nhẹ bẫng cả , : “Là Tiểu Ngư lợi hại! Chứ .”
“Bởi vì tỷ vận may , còn ca ca rể trời phù hộ cho tỷ .” Giang Tiểu Phong thấy chướng mắt hai bọn họ, hừ lạnh một tiếng.
“Tam đúng là thương thê tử.” Hai sắc mặt chút khó coi, nhưng chỉ thể ngây ngô .
Đợi mãi nửa ngày thấy bọn họ dừng đ.á.n.h bắt cá.
hai chút sốt ruột: “Trương thúc, các cứ thế mà về ? Không định đ.á.n.h bắt thêm hải sản nữa ?”
“Phải đó! Tam vận may như , nhất định thể đ.á.n.h bắt ít hải sản.”
Trương thúc lấy điếu t.h.u.ố.c hút một , : “Thuyền của chúng còn chỗ chứa nữa , nếu đ.á.n.h bắt thêm hải sản, sẽ cách nào cho các cùng thuyền .”
“Chúng , thuyền của chúng tuy thủng một lỗ, nhưng vẫn thể dùng .” Tạ Văn Đông vội vàng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ac-doc-tieu-hau-nuong-danh-bat-hai-san-nghich-tap-ca-gia-dinh-cung-chieu/chuong-62-lat-thuyen-trong-muong.html.]
Giang Tiểu Phong lạnh một tiếng: “Vừa các thuyền của các dùng ? Sao bây giờ dùng ?”
“Phải đó! Nếu chậm trễ chúng , thì nên lên thuyền.” Trương Phong một bụng lửa giận.
Bị vạch trần tâm tư, Tạ Văn Đông dứt khoát tới cùng, : “Vậy thì các cứ cho chúng cùng ! Dù cũng là cùng làng, dẫn chúng cùng phát tài, đến lúc đó chúng sẽ cảm kích các .”
“Chúng quyết định .” Lâm Nhất Bình .
Mấy thêm gì nữa.
Hai lúc mới hiểu , đội là Giang Tiểu Ngư gì thì nấy.
Nghĩ đến những chuyện họ trong quá khứ, giờ cầu xin nàng, hai dám mặt dày.
vì phát tài, hai vẫn mặt dày xòa: “Tam …”
“Nếu thuyền của các thể dùng , thì cứ tự thuyền của mà về , chỗ cách bến tàu cũng còn xa nữa.” Giang Tiểu Ngư thờ ơ cắt ngang lời bọn họ.
“Tam …”
Hạt Dẻ Nhỏ
Giang Tiểu Ngư lạnh lùng nhướng mắt: “Ta tam của các , đừng gọi nhầm.”
Ánh mắt đó như , nếu còn gọi nhầm nữa thì sẽ ném bọn họ xuống biển cho cá ăn.
Hai theo bản năng nuốt nước bọt, liếc những hải sản đầy ắp bên cạnh nàng, Tạ Văn Đông liền lộ vẻ tham lam: “Giang Tiểu Ngư, ngươi vận may như cũng là nhờ tam phù hộ cho ngươi. Lão Tam là của nhà họ Tạ chúng .”
“Nếu hải sản ngươi là do phù hộ, thì phần của chúng . Ngươi hoặc là dẫn chúng cùng biển đ.á.n.h bắt cá, hoặc là mỗi tháng đều đưa bạc để phụng dưỡng cha nương.”
“Dù thế nào nữa, lão Tam nếu nhà họ Tạ chúng thì sớm ch.ó hoang ăn thịt . Những thứ đều là nên cho nhà họ Tạ chúng .”
Mà Giang Tiểu Ngư là thê tử của , thì giống như Tạ Quân Hành, trâu ngựa cho nhà họ, kiếm tiền cho nhà họ tiêu.
Giang Tiểu Ngư lạnh.
hai cuối cùng cũng lộ bộ mặt thật: “Ta còn tưởng các sẽ giả vờ cho đến tận bến tàu chứ!”
Hai mặt dày mày dạn, vạch trần cũng đỏ mặt, còn tỏ vẻ lý lẽ rõ ràng.
Trương Phong mặt đầy giận dữ : “Đồ vô liêm sỉ, cút ngay cho !”
“Nếu nể tình cùng làng, tuyệt đối sẽ quản sống c.h.ế.t của các , cút, cút ! Nếu cút, sẽ đá các !”
Tạ Văn Nam giật , làn nước biển sâu thẳm mà sợ hãi: “…Thuyền của chúng hỏng , nếu các đưa chúng về, chúng quỷ cũng sẽ buông tha các , về kể cho trong làng , các thấy c.h.ế.t cứu, xem các mà ở yên ở làng Trường Lưu nữa.”
Trương Phong bước tới, chút khách khí nhấc lên ném xuống biển.
Rồi cởi trói thuyền của bọn họ.
hai sợ c.h.ế.t vội vàng bò lên chiếc thuyền rách, lỗ thủng bịt kín, còn xa bến tàu lắm, miễn cưỡng vẫn thể tự chèo về .
“các nhớ lấy!”
Hai c.h.ử.i bới om sòm.
Trương Phong xong càng thêm tức giận: “Xin Tiểu Ngư, …”
“Trương thúc là nể mặt cùng làng, giống bọn họ, hiểu.” Giang Tiểu Ngư cũng trách y.
Người biển thì nên tương trợ lẫn , ai cũng lúc gặp tai ương, đặc biệt là biển cả bao la.
Cơ hội gặp sự giúp đỡ nhiều, gặp cứu mạng càng dễ. Có thể giúp thì nên tay giúp đỡ, nhưng cũng xem là nào.
Trương thúc mặt đầy vẻ hổ thẹn: “Ta thật là càng sống càng lụm cụm, mắt sắp mù ! Sau đội của chúng cứ Tiểu Ngư gì thì nấy. Ta tuyệt đối sẽ tự tiện chủ nữa.”
Những trẻ khác đều lời.
Bởi vì y là trưởng bối khó tránh khỏi việc xen , ỷ già bán già.
Vừa nhân cơ hội để y tĩnh tâm .
Giang Tiểu Ngư khẽ cong môi: “Đều là chuyện nhỏ thôi Trương thúc, đừng để trong lòng.”
Thấy nàng giận, cha con nhà họ Trương thầm thở phào nhẹ nhõm, chỉ sợ nàng dẫn họ biển nữa.
“Tỷ, chúng trực tiếp về, là giăng lưới thêm một nữa?”
Giang Tiểu Ngư : “Mồi câu đều chuẩn xong cả , đương nhiên là giăng lưới đ.á.n.h bắt thêm một ít hải sản nữa mới về.”