Ác Độc Tiểu Hậu Nương - Đánh Bắt Hải Sản Nghịch Tập, Cả Gia Đình Cưng Chiều! - Chương 63: Nam Châu.
Cập nhật lúc: 2025-11-07 01:13:51
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chẳng mấy chốc, Trương thúc còn tự trách nữa mà dốc sức công việc. Người là ngư dân lão luyện, việc giăng lưới đ.á.n.h cá là sở trường. Để y dẫn dắt ba trẻ tuổi , Giang Tiểu Ngư vô cùng yên tâm.
Nàng chỉ việc nắm bắt hướng gió, quan sát hải sản đáy biển, nhắm đúng cơ hội là tay đ.á.n.h bắt thêm một ít mang về.
Trong lòng thầm nghĩ, giá mà thể xuống đáy biển vớt vài con sò thì mấy, chừng còn thể tìm ngọc trai biển.
Nơi ngọc trai nước ngọt chắc khó nuôi, nhưng nếu thể nuôi ngọc trai biển thì cũng tồi, dù chất nước ở đây thực sự , một chút ô nhiễm nào.
Đinh đinh!
Hệ thống cũng trở nên phấn khích: “Tiểu Ngư Ngư, thật sự định nuôi cấy ngọc trai biển ? Vậy thì quá , nhưng nhất đừng can thiệp nhân tạo, ngọc trai biển tự nhiên lớn lên mới thực sự giá trị.”
Giang Tiểu Ngư lười biếng thèm để ý đến nó, nếu thật sự nhiều ngọc trai biển như để nhặt, thì cần gì nó ?
Nàng ném mồi câu.
Mấy theo, đó liền thu hút nhiều cá biển.
“Tiểu Phong, các ở đây đ.á.n.h bắt cá , lặn xuống đáy biển xem .”
“A!”
Giang Tiểu Phong đang thu lưới, đầu phát hiện đại tỷ ruột của nhảy xuống biển. “Tỷ… Tỷ…”
“Đừng hoảng, .” Giang Tiểu Ngư bộ đồ bơi lặn trong lều nhỏ khi bọn họ đang bận rộn.
Nghe thấy Giang Tiểu Phong ầm ĩ, nàng liền nổi lên mặt nước báo bình an cho y.
“Tỷ, tỷ đừng dọa .”
“Tỷ xuống đáy biển gì?” Giang Tiểu Phong kéo lưới lên thuyền hỏi.
“Ta xem hải sản nào khác , chỗ an , các cứ bận rộn . Nếu thứ gì sẽ gọi các cùng xuống giúp.” Nói Giang Tiểu Ngư lặn xuống đáy biển.
Đây là vùng biển nông, sâu lắm.
Xuống đến đáy biển quả nhiên phát hiện một vài con sò.
Là sò Mã thị!
Giang Tiểu Ngư mắt đầy vẻ kinh ngạc, hệ thống cũng kích động: “Có thể mở xem ngọc trai .”
Hệ thống phấn khích giới thiệu cho nàng: “Sò Mã thị là mẫu trai của Nam châu, chúng sở hữu những vân ngọc trai lộng lẫy, hình dạng đa dạng, màu sắc rực rỡ. Sò Mã thị còn một đặc tính vô cùng đặc biệt, chúng thể tạo loại ngọc trai quý giá gọi là Nam châu.”
“Sò Mã thị cũng là một loại hải sản bổ dưỡng. Thịt của chúng tươi ngon, giàu dinh dưỡng, vỏ sò còn thể thành trang sức và vật trang trí nữa! nghĩ vẫn là nên đ.á.n.h bắt quá mức, nếu giá trị của chúng phát hiện, loài chắc chắn sẽ điên cuồng xuống biển đ.á.n.h bắt.”
Giang Tiểu Ngư mở một con xem, quả nhiên một viên Nam châu tệ, nhỏ nhưng cực kỳ sáng.
Loại ngọc trai mệnh danh là “bóng đèn nhỏ”.
Dường như quanh đây chẳng còn bao nhiêu trai mã thị nữa. Bằng , hẳn nhặt bán kiếm tiền .
Vậy mà Giang Tiểu Ngư phát hiện trong khe đá nhiều, nhiều đến kinh ngạc.
Hệ thống thậm chí còn thốt lên vận khí của nàng nghịch thiên, thể gì nấy, cứ như thể những hải sản đều tự tìm đến tận cửa để nàng nhặt .
Thế nhưng Giang Tiểu Ngư nghĩ , nàng lấy túi lưới nhặt một túi đầy về, để một ít để chúng ở đây sinh sôi nảy nở, mong năm cơ hội đến nhặt thêm vài con về phát tài lớn.
Trên bờ, Giang Tiểu Phong cùng những khác cũng thu hoạch gần xong. E ngại quá đà nên tiếp tục nữa, thu hoạch như thế là .
Cũng sợ quá tham lam mà đắc tội Long Vương.
Trương thúc cảnh đ.á.n.h bắt cho sợ đến mức tại chỗ quỳ lạy Long Vương gia, khấn vái: “Long Vương gia xin nguôi giận, xin nguôi giận! Chúng cố ý bắt nhiều tôm binh cua tướng của Người như , chờ qua đợt sẽ biển nữa, cầu xin Người đừng tức giận.”
“Tỷ!”
Giang Tiểu Ngư từ biển trồi lên.
“Tỷ!” Giang Tiểu Phong thầm thở phào một , vội vàng chạy đến kéo nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ac-doc-tieu-hau-nuong-danh-bat-hai-san-nghich-tap-ca-gia-dinh-cung-chieu/chuong-63-nam-chau.html.]
“Đưa hải bối lên .” Giang Tiểu Ngư đưa đồ cho , đó trèo lên nhanh chóng cởi bộ đồ lặn cất kệ hàng của thương thành.
“Là hải bối, hải bối trân châu!”
“Tỷ vớt ở ?”
Giọng Giang Tiểu Phong tràn đầy phấn khích.
“Dưới đáy biển.” Giang Tiểu Ngư đáp.
“Những thứ tạm thời bán.”
Mặc dù đều loại hải bối trân châu giá trị liên thành, đều là cống phẩm. Trong quá khứ, vì triều đình yêu cầu, hải bối gần đó đều đ.á.n.h bắt sạch, mà vùng biển huyện Đông Hải của họ là vùng biển cằn cỗi, khó mới thể gặp loại hải bối như .
đồ vật là do nàng vớt lên, nàng sắp xếp thế nào thì họ đương nhiên ý kiến.
Trời sắp tối, về thôi.
Đến bến tàu thì trời tối hẳn.
“Dừng ! Bến tàu chúng bao trọn! Phàm là kẻ nào lên bờ từ bến tàu đều nộp hải sản.”
Vừa đến xa bờ biển thấy ít những kẻ ỷ thế h.i.ế.p đang cướp bóc ở bến tàu. Việc khác gì hải tặc chứ?
Giang Tiểu Phong và những khác lập tức lo lắng: “Là của Vương gia. Bọn họ cũng là một trong những thế gia đại tộc ở huyện Đông Hải.”
“Bến tàu đều những đại gia tộc như họ luân phiên chưởng quản.”
“Đợt là Cố gia quản bến tàu, hôm nay bắt đầu đến lượt Vương gia. Cố Diễm thu phí lên bờ của chúng xem cũng chút lương tâm. Vương gia thì khác, bọn họ cực kỳ hắc tâm, phàm là cập bến đều nhất loạt để một nửa hải sản.”
Giang Tiểu Ngư sắc mặt trầm xuống, c.h.ế.t tiệt! Quân Bắc Dạ quản ư?
“Những chuyện là phạm pháp ?”
Trương Phong dở dở : “Tẩu tử , nàng thật sự tin những tên quan ch.ó má đó ! Vị huyện lệnh mới nhậm chức vẻ là , nhưng phái đến huyện Đông Hải thì chắc chắn là biếm quan đến.”
“Thông thường những vùng đất hẻo lánh như , triều đình căn bản sẽ quản tới. Những tên quan ch.ó má sống sung sướng đều dựa sự cống nạp của các thế gia đại tộc. Tức là, những việc đều chúng ngầm chấp thuận.”
Bằng , Vương gia nào dám trắng trợn như ?
Không ngờ là một nam nhân chỉ hư danh. Giang Tiểu Ngư đột nhiên cảm thấy vô cùng thất vọng về Quân Bắc Dạ, may mà Thạch Đầu nhận cha, bằng con trai nàng thật sự sẽ trở thành đại phản diện mất.
“Giờ đây?” Giang Tiểu Phong và Trương thúc đều tiếc nuối những hải sản như để cho Vương gia hời.
Giang Tiểu Ngư hỏi: “Có chỗ nào khác để cập bến ?”
“Quanh đây chỉ một bến tàu, nếu đến bến tàu khác, thì vòng một đoạn đường dài mới thể về Hải Tiên Lâu.”
Hạt Dẻ Nhỏ
Như , hải sản của họ khi đưa đến Hải Tiên Lâu sẽ còn tươi nữa.
Giang Tiểu Ngư đáp: “Không , chúng đường vòng. Ta cách giữ hải sản tươi sống.”
Người của Vương gia thấy họ rời thì hét lớn: “các ? Mau cập bến , bằng trời tối sẽ khóa bến đấy!”
“Hôm nay chúng thu hoạch, định cập bến.” Giang Tiểu Ngư .
“Không ! Nàng dối, ba con thuyền của họ đều chất đầy hải sản, chúng tận mắt thấy!” Lúc , Tạ Văn Đông và những kẻ khác xuất hiện lên tiếng.
Đối phương , ánh mắt híp : “Thật ? Vậy thì mau cập bến , giao nộp bộ hải sản lên đây.”
Vừa dứt lời, hiệu cho chèo thuyền từ bốn phương tám hướng chặn đường họ. Rõ ràng là mang thái độ cập bến giao nộp 'công lương' thì sẽ cướp đoạt.
Trương thúc lo lắng : “Tiểu Ngư, bằng chúng cứ đưa cho bọn họ một thuyền hải sản , giữ mạng là quan trọng nhất. Những kẻ thâm độc tàn nhẫn, nếu đưa hải sản cho chúng, chúng sẽ dùng đủ lý do để chèn ép chúng , sẽ khó biển.”
“Đây là cướp trắng trợn!” Giang Tiểu Ngư trong lòng tức giận, nàng mới giải quyết xong một đám hải tặc, thể nào để những kẻ cướp đồ của .
“Mở to mắt ch.ó của các mà cho rõ là ai! Ta là Giang Tiểu Ngư của làng Trường Lưu, ân nhân cứu mạng của Cát gia Lục gia, Cố gia Tam gia là thiết của , ngay cả tính mạng của đại nhân huyện lệnh cũng là do cứu, Quân đại nhân nợ một ân tình trời biển.”
“Hôm nay Vương gia các mà dám động hàng của , Giang Tiểu Ngư sẽ khiến chúng ăn hết ôm !” Giang Tiểu Ngư mũi thuyền cầm chĩa bắt cá, giọng khí thế như cầu vồng.