Ác Độc Tiểu Hậu Nương - Đánh Bắt Hải Sản Nghịch Tập, Cả Gia Đình Cưng Chiều! - Chương 64: Có Gan Thì Tới Cướp.
Cập nhật lúc: 2025-11-07 01:13:52
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Những kẻ nấp trong bóng tối, thấy cảnh đều kinh ngạc đến ngây .
“Tam gia, tiểu quả phụ ngài là thiết của nàng !”
Cố Diễm tức đến gân xanh nổi đầy, giận : “Nữ nhân thật quá vô sỉ! Lúc đ.á.n.h tiểu gia thì là thiết, giờ danh hiệu tiểu gia lợi hại thì là thiết ư?”
! Ở một mức độ nào đó, nữ nhân còn tàn nhẫn hơn Tạ Quân Hành ba phần! Mọi nhà họ Cố đồng loạt gật đầu.
“Hừ, mặc kệ ngươi là ai, hôm nay bến tàu thuộc về Vương gia chúng quản lý, cho dù Cố Diễm đến, cũng tư cách nhúng tay chuyện của Vương gia chúng .”
Hạt Dẻ Nhỏ
Đối phương vô cùng kiêu ngạo, căn bản coi lời của Giang Tiểu Ngư gì.
“Hôm nay các mà rời khỏi đây lành lặn thì hãy để bộ hải sản cho , bằng đừng hòng lên bờ, cả đời hãy ở biển!”
Giang Tiểu Phong những kẻ đang vây quanh họ, : “Tỷ, bọn họ đều mang theo vũ khí, nếu thật sự đ.á.n.h , chúng đủ, vũ khí thì nhất định sẽ thua.”
Người khôn chịu thiệt mắt. Cùng lắm là chịu thiệt một , chờ lên bờ tính cách khác.
Giang Tiểu Ngư những kẻ , đều là những kẻ luyện võ, khoác bộ trang phục bó sát, mỗi đều mang một cây gậy gỗ, vẻ sức sát thương, nhưng gậy gỗ gắn sắt. Thì đó là gỗ thường .
“các trông chừng hàng thuyền cho kỹ.”
Giang Tiểu Phong và những khác nghi hoặc, khi đầu nàng thì Giang Tiểu Ngư nhảy xuống biển. Thấy , đều kinh ngạc, hiểu Giang Tiểu Ngư định gì.
“Tam gia, tiểu nương tử ép nhảy xuống biển !”
“Nàng thể đ.á.n.h gục Tam gia, lẽ nào đối phó với một tên tay sai ch.ó má của Vương gia ư?”
Cố Diễm lông mày nhíu , trong lòng cũng nghĩ Giang Tiểu Ngư định gì, nữ nhân tà môn vô cùng.
“Tam gia, cần xem ?” Thấy sắc mặt khó coi, nhịn hỏi, bọn họ đều cảm thấy Cố Diễm đối với Giang Tiểu Ngư đặc biệt.
Nếu nàng dung mạo xí, bọn họ còn nghi ngờ Cố Diễm sẽ bắt nàng về nhà .
“Nàng nữ nhân của . Lão tử vì cứu nàng ?” Cố Diễm khẽ hừ một tiếng, nhưng ánh mắt chằm chằm mặt biển.
Không qua bao lâu, nữ nhân vẫn trồi lên. Giang Tiểu Phong và những khác lo lắng kêu lớn.
“Tỷ, tỷ mau lên đừng dọa .”
“Tẩu tử!” Trương Phong cảm thấy , lập tức cởi áo : “Ta xuống xem .”
E rằng sẽ gây án mạng.
Người của Vương gia bắt đầu chút hoảng loạn: “Là nàng tự nhảy xuống biển liên quan gì đến chúng , nhưng quy củ vẫn là quy củ, các để một nửa hải sản thì đừng hòng cập bến!”
“Loại kẻ thành thật , đúng là đáng dạy dỗ.” Quản sự của Vương gia chút thiếu kiên nhẫn, hiệu cho xông lên cướp thẳng.
“các đừng qua đây, nếu tỷ bất trắc gì, sẽ liều mạng với Vương gia các !” Giang Tiểu Phong cầm chĩa bắt cá lên phản kháng.
Có khuyên bọn họ đừng những sự giãy giụa vô ích: “Tiểu Phong, mau đưa hải sản cho bọn họ , xuống cứu tỷ ngươi là quan trọng.”
“Chẳng lẽ hải sản quan trọng hơn tính mạng ! Mau lên đừng ngốc nữa.”
Bọn họ thể nào phản kháng của Vương gia.
“ đó! Giang Tiểu Ngư chính là chổi, các tin, giờ thì tin chứ!” Tạ Văn Đông thì khoái trá .
“các vẫn nên ngoan ngoãn giao hải sản , đừng liên lụy đến khiến chúng thể biển nữa.”
Có cảm thấy lý.
“Giang Tiểu Ngư là đắc tội Cố Diễm, giờ đắc tội Vương gia, đến lúc đó sẽ đuổi khỏi huyện Đông Hải chứ!”
“Thật đúng là ngốc nghếch.”
Bao nhiêu năm nay vẫn luôn như , đều quen .
Ầm! Ngay lúc , Giang Tiểu Ngư đột nhiên từ biển trồi lên.
“Không xong , thuyền của chúng một cái lỗ lớn rò nước .”
Thuyền của Vương gia đột nhiên rò nước, sắp chìm.
Giang Tiểu Ngư trèo lên, : “Chúng cập bến.”
“Tỷ, tỷ đó chứ!” Giang Tiểu Phong mở to mắt.
“Ừ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ac-doc-tieu-hau-nuong-danh-bat-hai-san-nghich-tap-ca-gia-dinh-cung-chieu/chuong-64-co-gan-thi-toi-cuop.html.]
Trương thúc và những khác lập tức cũng mở to mắt, chỉ cảm thấy xong đời , đắc tội Vương gia, e rằng sẽ thể thuận lợi biển nữa.
“Đừng sợ, nếu chúng phản kháng thì bọn chúng chỉ càng đà tới mà thôi.”
“Chờ cập bến, sẽ một chuyến đến nha môn.”
Nàng tin Quân Bắc Dạ đến lúc đó sẽ quản chuyện .
“Mau chặn bọn họ .”
“Giang Tiểu Ngư, ngươi sống chán ? Lại dám phá hoại thuyền của chúng ư?”
Vừa cập bến chặn vây kín.
“Tránh ! Bến tàu là của chung, của riêng Vương gia các .”
“Nếu để một nửa hải sản thì hãy mang một ngàn lượng bạc mà đổi, bằng miễn bàn!”
Quản sự Vương gia tức đến bật , chỉ cảm thấy nàng sợ c.h.ế.t đến mức đầu óc úng nước: “Lời ngươi trọng lượng. Bao nhiêu năm nay, bốn đại gia tộc huyện Đông Hải luân phiên chưởng quản bến tàu , là chuyện một sớm một chiều.”
“Lại còn chúng để một ngàn lượng bạc ? Ngươi phá hoại thuyền của Vương gia chúng , thì đáng lẽ ngươi để một ngàn lượng bạc để bồi thường mới .”
Giang Tiểu Ngư hiệu cho Giang Tiểu Phong và những khác bảo vệ hải sản thuyền, xoa xoa cổ tay, nắm đ.ấ.m kêu răng rắc.
Nếu như , nàng thể động thủ thì sẽ động miệng nữa.
“Có gan thì tới cướp!”
“Nữ nhân sống c.h.ế.t, mau bắt nàng cho .” nam nhân .
Lời dứt, hàng chục hộ vệ ùa lên. Mọi cảnh đó đều Giang Tiểu Ngư mà đổ mồ hôi lạnh. Có kẻ tiến lên giúp đỡ nhưng dám đắc tội Vương gia. Dám giận mà dám .
“Tỷ.” Giang Tiểu Phong tức giận lo lắng.
“các giữ kỹ đồ đạc thuyền.” Giang Tiểu Ngư lạnh giọng lệnh, bốn nam nhân phía theo bản năng dám kháng lệnh.
Trong lúc chuyện, nàng giao đấu với đối phương. Chỉ thấy động tác của nàng dứt khoát nhanh gọn. Giống như lúc đ.á.n.h Cố Diễm, chỉ là những động tác né tránh, quật qua vai, đấm, và đá đơn giản.
Đều là công phu quyền cước vô cùng cơ bản, nhưng chiêu pháp, thủ nhanh nhẹn. Như một con báo nhỏ, ba hai chiêu hạ gục một .
Giang Tiểu Ngư nghiêng đầu tránh né đòn tấn công của đối phương, ánh mắt sắc bén lạnh lùng, ngay đó nhắm huyệt đạo mà đòn, nhanh, đó liền ngã xuống co quắp mặt đất, sắc mặt tái nhợt thể dậy .
Thấy đều hạ gục. Chỉ còn một tên quản sự, thấy sắc mặt hoảng sợ: “Ngươi… ngươi… to gan lớn mật!”
Giang Tiểu Ngư tiến lên một quyền đ.á.n.h gãy răng cửa của . Sau đó một cú đá đá xuống biển.
Mấy tên tiểu lâu la còn , Giang Tiểu Ngư liền sợ hãi, dám tiến lên mà vắt chân lên cổ chạy mất.
Giang Tiểu Ngư vỗ vỗ tay: “Được , Tiểu Phong, Lâm Nhất Bình hai các kéo xe ngựa đây.”
“Trương thúc các khiêng hải sản lên.”
Giải quyết xong đám nhà họ Vương, Giang Tiểu Ngư lau một vệt mồ hôi lạnh, màng niềm vui mà vội vã theo.
Chẳng mấy chốc, một cỗ xe ngựa kéo đến, chở hải sản đến Hải Tiên Lâu ở trấn, để một nửa, nửa còn đưa đến huyện.
Tiền chưởng quỹ hải sản tươi ngon béo mà ngậm miệng, “Giang nương tử, cá thu thế nào thì ngon hơn? Nàng công thức mới ?”
Giang Tiểu Ngư đáp: “Có chứ.”
Cá thu chiên thơm, hấp, kho tàu, và sốt chua ngọt đều .
Ngon nhất vẫn là chiên thơm.
“Cách chiên thơm đều , nhưng chủ yếu là gia vị và lửa. Ngoài , thể món cay thơm.”
Giang Tiểu Ngư một món chiên thơm cho họ nếm thử.
Hương vị quả nhiên khác biệt.
“Còn cá thu sốt chua ngọt, trẻ con thích.”
Cá thu kiểu gì cũng ngon.
“Được , Tiền chưởng quỹ, hải sản đều tính theo giá cũ ?”
Tiền chưởng quỹ đáp: “Vậy nàng xem giá bao nhiêu thì hợp lý?”