Ác Độc Tiểu Hậu Nương - Đánh Bắt Hải Sản Nghịch Tập, Cả Gia Đình Cưng Chiều! - Chương 72
Cập nhật lúc: 2025-11-07 01:14:00
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dám dám .
“Giang nương tử, đây… đây… đây là mẫu đơn thật ?” Chu chưởng quỹ mở hộp xem kinh ngạc thốt lên, cứ ngỡ đó là hoa thật.
Giang Tiểu Ngư : “Không , đây là hoa từ thông thảo, tương tự như kiêm hoa, nhưng cũng là hoa tươi thật, màu sắc là do tô lên. Làm cũng tốn thời gian và công sức lắm.”
“Những viên ngọc trai phía là trân châu nước biển vớt từ đáy biển, ngài đừng thấy chúng nhỏ, nhưng loại trân châu vô cùng quý giá.” Nàng cố ý giả vờ hiểu về cống châu.
Chu chưởng quỹ há nào đây là loại trân châu biển cực kỳ quý giá?
Là cống châu đó!
Cũng còn gọi là Nam châu, vốn dĩ chỉ ở vùng duyên hải Lĩnh Nam.
Không ngờ ở một huyện chài nghèo khó như Đông Hải huyện loại cống châu .
Hạt Dẻ Nhỏ
“Giang nương tử, loại trân châu cô còn bao nhiêu?”
Giang Tiểu Ngư : “Không còn, chỉ bấy nhiêu đây thôi, thành bộ trang sức .”
“Chu chưởng quỹ, chẳng lẽ ngài ưng ý đóa hoa mà chỉ để mắt đến trân châu thôi ?”
Bộ trang sức đầu tiên nàng tự tay , nàng vô cùng hài lòng, ngờ Chu chưởng quỹ ưng ý?
“Không… … bộ trâm cài trân châu , bất kể là hoa cài trân châu đều là tuyệt phẩm.” Chu chưởng quỹ vội vàng giải thích, chỉ là so với thông thảo hoa thì trân châu đương nhiên giá trị hơn, nếu là y thì tuyệt đối sẽ dùng để hoa cài tóc.
Trân châu nên kết hợp với vàng bạc mới càng thêm giá trị.
Giang Tiểu Ngư gật đầu, “Chu chưởng quỹ, hầu hết sản phẩm của các vị đều là hàng cao cấp, gửi đến Kinh thành và những vùng đất trù phú khác để bán ?”
Chu chưởng quỹ là đúng như , “Không giấu gì Giang nương tử, vì Đông Hải huyện gần biển, thể đường biển xuôi nam ngược bắc đều . Hơn nữa chi phí vận chuyển rẻ, và nhân công ở Đông Hải huyện cũng tương đối thấp.”
Cửa hàng của Phó gia chỉ ở Đông Hải huyện mà khắp nơi, nhưng ở những nơi khác khó mà tồn tại , bởi vì ăn buôn bán chỉ một Phó gia.
“Trước đây Đông Hải huyện nhiều trân châu, đặc biệt là trân châu nước biển mệnh danh là Đông châu hạng nhất, nhưng lâu dần hiểu còn nữa. Xa xa bằng vùng biển Giang Nam giàu .”
Còn chuyện như ư?
Giang Tiểu Ngư vẫn nắm rõ về địa lý của triều đại , dù đây cũng là thế giới tiểu thuyết hư cấu, chuyện gì cũng thể xảy .
“Thật , loại trân châu mà cô mang tới đây chính là cống châu.”
Giang Tiểu Ngư hỏi: “Vậy là thể tự ý mua bán ?”
“Cũng , hiện tại nơi sản xuất cống châu chính thống là ở Nam Hải, thuộc về vùng Đông Hải .”
“Giang nương tử thấy bộ trâm cài đáng giá bao nhiêu thì cô mới chịu bán?”
Giang Tiểu Ngư cầm hoa cài tóc lên mân mê, : “Chu chưởng quỹ gửi đến Kinh thành ?”
“Phải, loại trâm cài như thế chỉ ở Kinh thành mới thị trường tiêu thụ.”
“Ta cũng rõ giá cả ở Kinh thành, ngài cứ giá .”
Chu chưởng quỹ dở dở , lẽ ở Đông Hải huyện thì nên giá theo giá thị trường Đông Hải huyện, nhưng nàng yêu cầu giá ở Kinh thành, nếu là khác, y thật sự sẽ đồng ý.
Giang Tiểu Ngư mối quan hệ tầm thường với tửu lầu của Phó gia.
“Hai trăm lượng, ngài thấy thế nào?”
Giang Tiểu Ngư hài lòng với cái giá , “Chu chưởng quỹ, hai trăm lượng đang đùa ?”
“Không , tuyệt đối giá bừa, bởi vì ngài dùng trân châu hoa cài tóc, mà loại hoa cài tóc gửi đến Kinh thành chắc . Hiện tại loại hoa cài tóc tương tự.”
“Ta chắc thể bán . Trân châu tệ, nhưng chúng thể rầm rộ tuyên truyền đây là cống châu, nên cuối cùng cũng thể bán với giá thấp.”
Dù cống châu chỉ thể dùng trong cung, quy định nghiêm ngặt.
Nếu phép mà tự ý buôn bán cống phẩm, lớn thể c.h.é.m đầu.
Giang Tiểu Ngư giải thích, miễn cưỡng chấp nhận, “Thôi ! Chu chưởng quỹ, bộ trâm cài ngài cứ gửi đến Kinh thành bán , nếu bán mà đạt hai ngàn lượng, lấy một đồng nào, xem như kết giao bằng hữu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ac-doc-tieu-hau-nuong-danh-bat-hai-san-nghich-tap-ca-gia-dinh-cung-chieu/chuong-72.html.]
“Nếu ngài theo lời , kết quả bán cái giá đó, ngài đưa cho một ngàn lượng, ngài thấy ?”
Chu chưởng quỹ hít một khí lạnh, cảm thấy nàng thật sự là dám dám , “Giang nương tử…”
“Ngài tin , thì cũng nên tin Tiền chưởng quỹ chứ!”
Hải Tiên Lâu ở trấn sắp đóng cửa .
Là Giang Tiểu Ngư xuất hiện, cứu vớt Hải Tiên Lâu.
Chu chưởng quỹ suy nghĩ một chút, quyết định đ.á.n.h cược một phen, “Được, cứ quyết định như .”
Giang Tiểu Ngư cho y một câu chuyện, là một truyện thoại về mối tình nhân yêu trái ngang giữa thư sinh và tiên mẫu đơn.
Còn đính kèm một tập tranh, nhân vật nữ chính đầu đeo chính là bộ hoa cài tóc .
Ngoài còn tặng thêm vài bài thơ về mẫu đơn.
Những bài thơ trích từ tập 《Cổ thi tam bách thủ》 mua trong thương thành.
Chu chưởng quỹ xem qua truyện thoại và thơ ca kinh ngạc vô cùng, “Giang nương tử… cô… cô còn truyện thoại !”
“À… tự bịa thôi, các vị cứ tìm thư cục in truyện thoại, đó truyền bá thơ ca ngoài, đợi khi chủ đề tiên mẫu đơn giới tiểu thư khuê các ở Kinh thành bàn tán sôi nổi, hãy tung bộ trâm cài trân châu tiên mẫu đơn . Đến lúc đó sẽ mua thôi.”
Chu chưởng quỹ lập tức kích động, ôm truyện thoại và thơ ca, “Giang nương tử… nếu truyện thoại nổi tiếng thì tính ? Phó gia của chúng cũng thư cục.”
“Chia năm năm ?” Giang Tiểu Ngư ngờ việc ăn của Phó gia diện đến , còn rằng Phó gia bằng nhà khác, chẳng lẽ Phó gia quá khiêm tốn ?
“Được thôi.” Chu chưởng quỹ chỉ lập tức về Kinh thành, hơn nữa y quả thật cũng ý định về Kinh thành.
Nghe y về Kinh thành lấy hàng.
Giang Tiểu Ngư liền với y chuyện nàng mở tiệm thêu, y mang về một ít vải vóc.
“Không thành vấn đề.” Chu chưởng quỹ sảng khoái đồng ý.
“À, .”
Giang Tiểu Ngư lấy một cuốn sổ sách, “Tiền chưởng quỹ, các vị Hải Tiên Lâu ở huyện kẻ phản bội ?”
Chu chưởng quỹ sắc mặt biến, “Là ai?”
Giang Tiểu Ngư kể ngọn nguồn câu chuyện cho y .
“Lão Chung?” Chu chưởng quỹ dám tin, nhưng khi xem qua sổ sách thì y thể tin.
Nghe nàng suýt Vương gia phái mưu sát, y càng thêm kinh hồn bạt vía.
“Ta thể đến trấn tìm Tiền chưởng quỹ, kẻo mang họa sát cho y, hiện tại Chung chưởng quỹ chắc chắn phái theo dõi Hải Tiên Lâu ở trấn.”
Nàng đến Vạn Bảo Các đều cải trang thành nhà giàu.
Chu chưởng quỹ trong lòng giận dữ tột độ, lập tức cho bắt Chung chưởng quỹ, “Ta sẽ đưa về Kinh thành giao cho gia chủ xử trí!”
“Vậy thì nhất! Phần lợi nhuận mà , ngài cứ với Phó công tử một tiếng, thể đợi khi đến thanh toán, nhưng thể để đợi quá lâu, sổ sách vấn đề cần tìm một đáng tin cậy để xử lý nhanh chóng.” Giang Tiểu Ngư đưa sổ sách cho y.
Sau đó rời khỏi Vạn Bảo Các.
Khi ngang qua Hải Tiên Lâu, nàng thấy Chung chưởng quỹ bắt.
Người bắt , nghĩa là bớt một phần nguy hiểm.
Vương Lẫm Chi vẫn thả , Vương gia thời gian lo lắng cho .
Chu chưởng quỹ bí mật đ.á.n.h cho tên đó một trận, suốt đêm áp giải về Kinh thành.
Hải Tiên Lâu sắp xếp một khác tiếp quản.
Trông vẻ là một thanh niên, chắc là ám vệ tạm thời thế.
Giang Tiểu Ngư đè thấp đấu lạp xuống, đến cổng Vương gia.