Ác Độc Tiểu Hậu Nương - Đánh Bắt Hải Sản Nghịch Tập, Cả Gia Đình Cưng Chiều! - Chương 77
Cập nhật lúc: 2025-11-07 01:14:05
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vô công bất thụ lộc
Tạ Văn Cẩm tức thì cảm thấy phiền não, "Cha, các thể yên phận chút ? Lần là ước hẹn với tam tẩu , chúng ai cũng tìm nàng, từ nay về đoạn tuyệt vãng lai, nàng mới đồng ý Cát gia giúp đó.”
“Các nếu còn như , tiền đồ của sẽ các hủy hoại trong chốc lát, năm cần khoa khảo nữa .”
“Mọi đều sẽ xong đời.”
Nghe Liễu thị vội : “Lão gia, vẫn là nên tìm nữ nhân nữa. Tiền đồ của Văn Cẩm quan trọng, chuyện cứ đợi Văn Cẩm khoa khảo xong hãy tính! Đợi Văn Cẩm kim bảng đề danh, lão đại và lão nhị cũng cần biển vất vả như nữa.”
“Chúng cứ để Văn Cẩm yên tâm ôn thi.”
Tạ lão gia gì nữa, bây giờ ông mất việc ở Cát gia, mất sáu năm trời suýt nữa là thể vị trí quản gia.
Vậy mà thất bại trong một sớm một chiều, tất cả đều là vì Giang Tiểu Ngư.
Nữ nhân chính là chổi.
“Ừm, thì nên tự rước lấy xui xẻo. Sau các ai cũng tìm Giang Tiểu Ngư.”
Liễu thị tiếp: “Bây giờ chỉ dựa tiền công của lão gia sợ là đủ, lão đại, lão nhị biển cũng chẳng kiếm mấy đồng.
“Ta định hôn sự cho Trân Châu, tiểu tử nhà họ Trương là Trương Phong, ngươi thấy thế nào?”
Trương Phong ở làng Trường Lưu coi là một trai khá , còn nhị công tử nhà họ Chu nữa.
Hiện giờ Trương Phong biển cùng Giang Tiểu Ngư kiếm ít tiền, lão thê nhà họ Trương đang lo liệu hôn sự cho .
Tạ Trân Châu vẻ mặt thẹn thùng gì, chính là phản đối, Trương Phong khi theo Tạ Quân Hành từng đến nhà họ Tạ.
Nàng thấy cũng thích, bây giờ kiếm tiền, cuộc sống nhà họ Trương ngày càng , nàng gả qua đó sẽ chịu khổ.
Tạ lão gia coi thường trong làng, “Con trai nhà họ Trương chẳng qua chỉ là một ngư phu. Biết ngày nào đó biển liền mệnh vong đại hải . Ngươi Trân Châu gả cho sớm thủ tiết !”
“Vậy… ý lão gia là ?” Liễu thị chặn họng nên lời.
Sắc mặt Tạ Trân Châu khẽ biến, tức thì cũng do dự.
“Nương, hôn sự của Trân Châu vội, đợi thi hội xong hãy tính.” Tạ Văn Cẩm sắp xếp khác.
Tạ lão gia và con trai nghĩ đến một mối bận tâm, tổ tiên nhà họ Tạ vốn của làng chài nhỏ .
Là từ kinh thành lưu đày đến đây, tuy qua hai đời , phú quý còn như xưa.
trong xương cốt vẫn rời khỏi đây, trở về kinh thành.
“Vậy chúng luôn nghĩ cách tìm cho trong nhà gửi tiền về chứ?” Từ khi Tạ Quân Hành kiếm tiền nữa Liễu thị quen.
Lão đại và lão nhị kiếm tiền đều tự giữ một ít, xảo quyệt.
Trong nhà thiếu một kiếm tiền, liền thiếu nhiều tiền.
Giang Tiểu Ngư cái đồ ăn cây táo rào cây sung , kiếm bạc chỉ lo cho tiêu.
Con trai học tốn bạc, cứ thế , nhà họ Tạ sẽ gì mà ăn!
“Nhà họ Liễu của ngươi còn ? Đón về nuôi một thời gian, gả cho con trai nhà họ Trương.” Tạ lão gia .
Liễu thị tức thì bỗng nhiên sáng tỏ, nghĩ đến nương gia còn một cháu gái xuất giá.
“Vẫn là lão gia suy nghĩ chu đáo!”
…
Buổi tối, trở về nhà.
Trước cửa thêm mấy , còn một cỗ xe ngựa xa hoa.
“Giang nương tử, đại nhân và Cao công tử nhà chúng đang đợi ở bên trong.”
Hạt Dẻ Nhỏ
Trương thẩm thấy nàng về, “Tiểu Ngư, con về ! Vậy về đây. Vốn dĩ nấu cơm cho con, nhưng cái… cái vị Cao ăn đồ con nấu.”
“Vị Cao là ai ?” Vừa nàng ngang dọc kéo nàng sang một bên, “Sao trông như một nữ nhân ?”
Giang Tiểu Ngư liếc Cao Trường Cung, trông như một nữ nhân ?
Da thịt mịn màng, thích mặc y phục màu hồng, đầu cài một bông hoa lụa to lớn.
Đến nữ nhân cũng yêu thích trang điểm bằng .
“Chắc , vì yết hầu.”
Trương thẩm một cái, phát hiện đúng là như .
“Thẩm tử vất vả , thẩm cứ về !”
Trương thẩm bọn họ về muộn thế chắc chắn thu hoạch nhỏ, “Được, con cứ bận việc .”
…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ac-doc-tieu-hau-nuong-danh-bat-hai-san-nghich-tap-ca-gia-dinh-cung-chieu/chuong-77.html.]
Quân Bắc Dạ cũng theo bếp.
“Vết thương của ngươi khỏi ?”
Giang Tiểu Ngư vo gạo nấu cơm, : “Đại nhân, bếp nhiều khói dầu, cứ ngoài đợi ăn !”
Quân Bắc Dạ xuống giúp nhóm lửa.
Động tác đó giống nuông chiều, mà ngược quen thuộc với công việc , y nhóm lửa thành thạo.
Giang Tiểu Ngư khẽ nheo mắt, “Quân đại nhân, còn nhóm lửa !”
“Đây chuyện gì khó khăn , ai mà chẳng nhóm lửa?”
Giang Tiểu Ngư : “Ta cứ nghĩ là quý nhân nuông chiều ở kinh thành.”
“Từ nhỏ lớn lên trong quân doanh, gia đình cũng khá giả, nhưng cũng từng nuông chiều quá mức.” Giọng y bình tĩnh.
“Hôm nay ăn gì?”
Giang Tiểu Ngư lấy mấy quả cà chua, Tiểu Bảo thích ăn trứng xào cà chua, “Ngươi ăn gì? Còn Cao kiêng kỵ món nào ?”
Quân Bắc Dạ khẽ hừ, “Không cần bận tâm đến .”
“Những quả cà chua của ngươi, rốt cuộc mua bao nhiêu ?”
“Hái ở nhà, trồng một ít trong sân nhà ở huyện thành.”
Để phòng hờ, lấy cái cớ.
Mà thật sự là trồng .
“Nếu đại nhân thích, thể gửi đến Quân phủ, một quả mười văn tiền.”
Quân Bắc Dạ: “…”
“Ngươi bây giờ thiếu tiền chứ?”
“Thiếu chứ! Thạch Đầu học, tốn bạc.”
Quân Bắc Dạ : “Học phí của Thạch Đầu sẽ bao hết, ngươi cần lo lắng.”
“Vô công bất thụ lộc.”
“Ngươi từng cứu .”
Giang Tiểu Ngư đ.á.n.h một quả trứng, thuần thục khuấy đều, “Đại nhân cũng từng cứu . Cứ coi như hòa .”
Nam nhân thêm gì nữa, dường như đang giận dỗi.
Y dậy rời .
Một lát Hắc Phượng đến giúp nhóm lửa, thái rau.
Giang Tiểu Ngư bớt nhiều phiền phức.
Trứng xào cà chua, ốc hương xào cay, cá hoàng ngư giòn rụm, tôm luộc hấp trắng, bánh bao nhân trứng cua, sườn xào chua ngọt, thịt ba chỉ giòn bọc rau sống, cà tím kho cay, thịt băm xào tương ớt, bánh cuốn khoai tây dưa chuột cà rốt... tổng cộng hơn mười món lớn nhỏ, ngoài còn hầm một nồi lớn canh sườn khoai môn rong biển.
Phần của thị vệ cũng luôn.
Gạo và thịt mua sáng nay, rau xanh nhà họ Trương đưa đến, còn vịt nàng mua, tất cả đều dọn hết trong một bữa.
Giang Tiểu Ngư cảm thấy buồn bực, Quân Bắc Dạ thể nàng thiếu tiền chứ.
Bọn họ đến đây cứ thế ăn uống miễn phí.
Nếu cứ ngày nào cũng đến, nàng sẽ ăn nghèo mất.
Bọn họ đều là nam nhân lao động, nào cũng ăn nhiều hơn nào.
Cao Trường Cung ăn ba bát cơm lớn, bụng đều căng phồng.
“Thật thoải mái, tuyên bố sẽ ở Giang gia.”
Giang Tiểu Ngư suýt nữa xiên ngoài.
“Giang nương tử, cơm canh nấu thật quá ngon, công tử nhà chúng thích ăn. Đây là phí ăn uống, xin nhận lấy.” Thị vệ của Cao gia lập tức lấy hai tờ ngân phiếu đưa cho nàng.
Đủ một ngàn lượng.
Cái còn tạm .
Giang Tiểu Ngư nhận lấy ngân phiếu, nghĩ Cao Trường Cung thể ở dạy con trẻ còn cho tiền, liền bận tâm để ở nhà, “Các ở nhà ở huyện thành ?”
“Ừm, ngươi ở sẽ ở đó.” Cao Trường Cung ghế bập bênh thoải mái chỉ ngủ một giấc, động đậy.
Quân Bắc Dạ đồng ý, ngay trong đêm liền thu dọn đồ đạc đưa về.