Ác Độc Tiểu Hậu Nương - Đánh Bắt Hải Sản Nghịch Tập, Cả Gia Đình Cưng Chiều! - Chương 79: Không rảnh, phải ra biển
Cập nhật lúc: 2025-11-07 01:14:07
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Được thôi, nhưng hôm nay về Liễu Ngư Thôn một chuyến.”
“À, còn nữa Trương thẩm trong thôn mảnh đất trống nào dùng đến ? Đất hoang cũng .”
Trương thẩm : “Đất ! Trong thôn chúng ít lắm, đất canh tác càng ít hơn. Đất hoang thì , nhưng ở trong núi.”
Bà chỉ tay về phía ngọn núi đối diện.
Nơi đó chắc nước, đào đất cũng dùng nhỉ?
Giang Tiểu Ngư nghĩ nghĩ, vẫn là nên xem xét thêm.
Trước hết về Liễu Ngư Thôn một chuyến.
“Tiểu Ngư, con về , mau về nhà con xem . Cha con thương .” Vừa đến thôn liền gặp một bà thím với nàng.
“Đa tạ thẩm.” Giang Tiểu Ngư vội vàng tăng nhanh bước chân về nhà.
“Giang bà tử đúng là tạo nghiệt, cha con gặp một nương như , đúng là tám đời xui xẻo! Ai! Thôi nữa, con mau về , chuyện gì thì bảo Tiểu Phong đến nhà một tiếng.”
…
“Giang Đại Đông, là nương của ngươi!! Ngươi hiếu thuận với lão nương là điều đương nhiên. Ngươi thì , tự ở huyện thành hưởng phúc.”
“Ta bảo ngươi đưa trạch viện ở huyện thành cho lão Tứ ở thì ? Hắn là ruột của ngươi, ngươi là đại ca thì nên chiếu cố giúp đỡ cho chứ.”
Giang Tiểu Ngư bước , “Nãi nãi, trạch viện của ai? Muốn cho ai ở?”
“Tiểu Ngư.”
“Con về ! Vậy , cho con , con là một quả phụ, dẫn theo con cái thì mau mau tìm mà tái giá , còn mua trạch viện gì, thật lãng phí! Có tiền chẳng bằng đưa cho tứ thúc con, mở tư thục, gần đây đang thiếu tiền.”
“Hoặc là con cho mượn trạch viện , hoặc là con cho chú con vay chút tiền.” Giang bà tử thấy nàng liền một tràng xối xả.
Giang Đại Đông tức đến sắc mặt tái mét, “Người ngừng ? Trạch viện Tiểu Ngư tự bán lấy tiền mua, dựa mà cho ở?”
“Tiền dưỡng lão đòi đưa , chuyện gì thì về .”
Giang bà tử tức thì phì một tiếng, xuống đất lóc, “Ta mà mệnh khổ thế ! Sinh đứa đại nhi tử bất hiếu như …”
“Nương, mau dậy , chẳng là khó đại ca ?” Lý Kim Cúc một bên lời châm chọc, ý định bước tới đỡ bà dậy, “Bây giờ Tiểu Ngư tiền đồ, biển thể kiếm tiền. Lại mua đại trạch viện ở huyện thành, điều chẳng liên quan gì đến chúng .”
“Dù thì nàng cũng gả ngoài .”
Giang bà tử : “nàng phu quân c.h.ế.t, phu gia đuổi ngoài, thì là con gái Giang gia, chúng thể chủ cho , tìm gả nàng .”
Lý Kim Cúc : “E rằng , dù đại ca và đại tẩu chúng cũng chủ .”
“Lão nương còn c.h.ế.t, trong Giang gia chuyện đều do là tính.”
Thẩm thị sắp đến nơi, “Các đừng nữa, Đại Đông thương , cần tìm đại phu xem, các mau về !”
Giang Tiểu Ngư đặt con gái xuống, “Nhị thẩm, gì mà âm dương quái khí ? Có đ.á.n.h ?”
Lý Kim Cúc sắc mặt tái mét, tức giận : “Giang Tiểu Ngư, còn tìm ngươi tính sổ , con bé Tiểu Hoa nhà suýt Triệu gia hưu , đây đều là do ngươi hại!”
“Đó là nam nhân nó tự chọn, hưu trở về thì trách ai?”
“Nhị thẩm đòi công bằng cho con gái thì nên đến Triệu gia, tìm nhầm .” Giang Tiểu Ngư lạnh lùng .
Lý Kim Cúc tức đến đỏ mắt, “Là ngươi bậy bạ, Tiểu Hoa thể sinh nở.”
“Nó gả cho Triệu Kính sinh một mụn con nào, điều cần ?” Giang Tiểu Ngư lạnh.
Lý Kim Cúc tức đến nên lời.
Muốn xé rách cái miệng của nàng , nhưng Giang Tiểu Ngư bây giờ khác xưa, nếu nàng dám động thủ, Giang Tiểu Ngư nhất định sẽ để nàng yên.
Giang bà tử tiếp tục than .
“Nãi nãi, mà cứ còn tơ tưởng đến trạch viện của , thì sẽ đến nha môn báo quan, tứ thúc chiếm đoạt gia sản của .”
“Ta mua trạch viện là để cho con trai , còn việc tái giá , quyền quyết định.”
Giang bà tử trợn mắt, “Ngươi dám!”
“Ta gì mà dám, tin cứ thử than thêm một câu nữa xem!” Giang Tiểu Ngư .
Lý Kim Cúc kéo bà lão , “Nương, thôi ! Tiểu Ngư bây giờ tiền đồ, tiền , còn coi chúng gì nữa! Ngay cả nãi nãi nó còn hiếu thuận, còn chuyện gì nó dám ?”
“Chúng cứ về thôi! Kẻo nó đ.á.n.h c.h.ế.t!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ac-doc-tieu-hau-nuong-danh-bat-hai-san-nghich-tap-ca-gia-dinh-cung-chieu/chuong-79-khong-ranh-phai-ra-bien.html.]
Giang bà tử phì một tiếng, “Đồ lòng đen tối!”
“Nếu dám tố giác tứ thúc của ngươi, sẽ lột da ngươi!”
Không đòi lợi lộc gì, hai c.h.ử.i bới rời .
“Cha, chứ!” Giang Tiểu Ngư tới xem chân Giang Đại Đông.
“Nãi nãi ngươi đ.á.n.h nương ngươi, vội vàng cẩn thận ngã một cú…” Giang Đại Đông sắc mặt tím tái, trán rịn mồ hôi lạnh.
Thẩm thị đỏ mắt , “Tiểu Phong tìm Quý lang trung .”
“Con xem cho cha, nương trông Tiểu Bảo nhé.”
Giang Tiểu Ngư kiểm tra xong liền phát hiện chân gãy, thể đây là cơ hội để tái tạo xương cốt. "Cha, chân con thể chữa lành. Trước đây chuẩn thuốc, chỉ là cơ hội, bây giờ dùng ."
"Người ráng chịu thêm chút nữa."
Nàng rút ngân châm , phong bế tri giác của ông.
Tạm thời còn cảm giác đau.
Xương cốt gãy nát.
Giang Đại Đông suýt chút nữa đau đến hôn mê bất tỉnh.
Giờ đây đột nhiên còn đau nữa, ông bèn lấy lạ: "Tiểu Ngư, đau ? Con dùng t.h.u.ố.c gì cho ?"
Giang Tiểu Ngư đáp: "Là chính cốt cao."
Thứ cực kỳ đắt đỏ, trong thực tế thể mua .
Chỉ trong cửa hàng hệ thống.
Đã tốn của nàng hai vạn điểm tích phân mới đổi liệu trình , cần dùng đến ba .
Xem nàng nhanh chóng khơi mới .
Giang Tiểu Phong dẫn Quý lang trung về, Giang Tiểu Ngư giúp ông xử lý xong vết thương.
Quý lang trung kiểm tra xong liền vẻ mặt chấn kinh: "Lão phu từng thấy loại cao d.ư.ợ.c nào thần kỳ như , chừng chân thật sự thể lành hẳn."
Hạt Dẻ Nhỏ
"Vậy thì quá !" Thẩm thị ôm lấy trượng phu, mừng đến phát .
Quý lang trung Giang Tiểu Ngư, hướng nàng hành lễ: "Giang nương tử y thuật siêu phàm, thật đúng là thần y, Giang nương tử còn nhận đồ ?"
"Quý lang trung, việc thể ."
"Y thuật của chỉ tầm thường, dám xưng thần y." Giang Tiểu Ngư nhận đồ , thời gian dạy bảo.
Huống hồ là một bậc trưởng bối lớn tuổi như .
Sau khi nàng hết lời từ chối, Quý lang trung mới đành gác ý định.
Giang Tiểu Phong đưa ông về, còn đưa mười đồng tiền phí đường.
Nhà của nàng phá, chỉ thể tạm thời ở Giang gia.
Ngày mai nàng định khơi, đó đưa hai vị trưởng bối Giang gia về huyện thành .
Chân Giang Đại Đông thương.
Cần sắp xếp đưa đón lũ trẻ, Tuệ di bà thể, nhưng Giang Tiểu Ngư yên tâm, đành chấp nhận sự giúp đỡ của Quân Bắc Dạ, sẽ tìm đưa đón con cái.
Cứ thế nhà họ Vương cũng dám gây sự nữa.
"Tiểu Ngư..."
Giang Tiểu Đào lóc tìm đến tận cửa: "Nghe y thuật của tỷ siêu phàm, cứu sống Cát Lục, tỷ giúp cứu sống Đại công tử ? Ta cầu xin tỷ đó."
Giang Tiểu Ngư giả vờ hỏi: "Chàng ?"
"Công tử từ đại lao trở về vẫn luôn bệnh nặng dậy nổi, đại phu đến xem đều cách nào."
"Tiểu Ngư, cầu xin tỷ, tỷ cùng một chuyến đến Vương gia ?" Giang Tiểu Đào quỳ rạp đất chịu dậy.
"Giang nương tử, chỉ cần cứu Đại công tử của chúng , Vương gia chúng nguyện ý vì những chuyện đây mà xin ."
"Người gì cứ việc mở lời, Vương gia nhất định sẽ theo." Biết Giang Tiểu Đào là ăn rõ ràng, Vương gia để Quản ma ma cùng.
Giang Tiểu Ngư thản nhiên : "Ta bản lĩnh lớn đến , huống hồ rảnh, còn khơi."