Ác Độc Tiểu Hậu Nương - Đánh Bắt Hải Sản Nghịch Tập, Cả Gia Đình Cưng Chiều! - Chương 82: Cứ giá này thôi
Cập nhật lúc: 2025-11-07 15:40:43
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Thuyền của chúng hạn, cách nào nhường chỗ cho các ngài ngủ.”
Cát Thanh : “Chúng về giường của mà ngủ, nhưng đêm nay cứ ở đây một đêm ! Lỡ gặp cướp biển thì !”
“Cái mồm quạ!” Cố Diễm vui ném một cái đùi gà nhét miệng .
Cát Thanh nhún vai, thêm gì.
“các thu hoạch lớn thật đấy! Mới bao lâu mà câu nhiều con cá lớn thế ? Có bán cho chúng vài con cá thu ?”
Hạt Dẻ Nhỏ
Nhìn bể cá boong thuyền, khỏi kinh ngạc.
“Vùng cá thu ?” Cố Diễm cảm thấy lạ, loại cá nơi nào cũng thể thấy khắp nơi.
Chỉ là bọn họ vận may .
Giang Tiểu Ngư : “Được thôi! Các ngài mấy con?”
“Bán theo cân, một cân hai lượng bạc.”
Cát Thanh khỏi trợn tròn mắt, “Nàng cướp luôn ! Loại cá thu tuy là hải sản , nhưng ngày nào cũng ăn cũng sẽ ngán.”
Bọn họ ở biển, ăn hải sản thể tự câu cá.
Không cần mua của nàng.
Chỉ là chiếu cố chút việc ăn của nàng, nào ngờ nữ nhân mở miệng đòi giá trời.
“Ta bán cho Hải Tiên Lâu chính là giá !”
Cát Thanh cảm thấy đắt là bởi vì bọn họ là nguồn hàng đầu tiên, nên mới thấy đáng tiền.
Đưa đến tửu lầu thì đúng là giá , đưa đến kinh thành những nơi khác gần biển thì còn đắt hơn.
“Loại cá nếu c.h.ế.t thì sẽ thối, ngon. Có thể nuôi sống mãi ? Nếu các ở biển mười ngày nửa tháng, cá sẽ thối rữa đến mốc meo.”
Giang Tiểu Ngư nhiều, “Chuyện cần phiền các ngài bận tâm.”
Nàng thể đông lạnh cá để giữ tươi.
Khoang thuyền đủ lớn, thể chứa nhiều hải sản.
“Nếu lo lắng cá c.h.ế.t sẽ ngon, thể giúp các ngài sạch, dùng túi bảo quản, chỉ cần các ngài kho lạnh, để vài ngày cũng lo hỏng.”
Cố Diễm : “Cá thì cần, nàng thể cho chúng một ít lương khô ? Với bán cho ít rau xanh.”
Lương khô chính là những chiếc bánh mì, cùng bánh bao và màn thầu.
Màn thầu trắng lớn, xốp mềm, thể bảo quản khá lâu.
Cùng với thịt khô, Giang Tiểu Ngư chuẩn nhiều thức ăn, trái cây, đặt bàn ăn lúc nào thì ăn.
“Chúng cũng nhiều, nhưng Tam gia thì thể chia cho ngài một ít, cần tiền.”
Cố Diễm khóe môi khẽ , “Vậy thì ngại quá!”
Giang Tiểu Ngư mua thuyền của .
“Chẳng qua chỉ là chút đồ ăn, dù chúng vẫn là bằng hữu.”
Cố Diễm tức giận bật , là ai còn là nữa, thậm chí còn đuổi khỏi nhà, “Nàng trở mặt nhanh thật đấy.”
“Vậy Tam gia rốt cuộc .” Giang Tiểu Ngư da mặt dày, để ý thế nào.
Cố Diễm : “Muốn, nếu thì cho mấy chai thứ đồ uống đen đó.”
Đồ uống đen, chính là coca cola đúng !
“Đồ uống đen thể uống nhiều.” Giang Tiểu Ngư đưa cho một lọ nhỏ, dùng bầu rượu để đựng.
Đã đóng gói xong một túi đồ gần bằng một chiếc túi vải.
Cố Diễm nhận lấy, tâm trạng , “Đa tạ, chuyến Giang Nam. Khi trở về nàng thuyền thể chọn một chiếc mới. Hoặc thể đóng cho nàng một chiếc.”
Giang Tiểu Ngư mắt sáng rực, “Tam gia thợ đóng thuyền ?”
“Ừm.”
“Nàng đặt đóng ?” Cố Diễm thấu suy nghĩ của nàng.
Giang Tiểu Ngư gật đầu mạnh, “Muốn.”
Cố Diễm : “Vậy đợi trở về.”
Hai cùng trở về thuyền của .
Cát Thanh thấy cuối cùng cũng còn cau nữa, liền trêu chọc : “Nàng đối với ngươi quả nhiên khác biệt, ngươi xem đồ vật đều tặng miễn phí, bỏ tiền mua.”
Cố Diễm cầm một quả táo c.ắ.n một miếng, “Chẳng qua là lấy lòng , thứ nàng là thuyền biển.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ac-doc-tieu-hau-nuong-danh-bat-hai-san-nghich-tap-ca-gia-dinh-cung-chieu/chuong-82-cu-gia-nay-thoi.html.]
Điều thì đúng.
Đã rõ ràng với nàng , chỉ trong tay Cố Diễm mới thuyền.
“Nói thì cũng , Giang Tiểu Ngư sống khá hưởng thụ, ngươi xem nàng cho thủy thủ ăn đồ ngon, cứ theo cách nàng nuôi như , một ngày tốn mấy chục lượng ! Chả trách nàng hết biển chữa bệnh cứu . Lại còn bán t.h.u.ố.c nữa.”
Cố Diễm : “Tay nghề nàng tệ, tìm cùng giúp, hấp một ít bánh bao màn thầu, ăn đường.”
Cát Thanh cũng thích ăn món ngon Giang Tiểu Ngư , ngay cả bánh bao bình thường nàng cũng thơm ngon mềm mại hơn.
Đêm khuya Giang Tiểu Ngư thật sự hấp bánh bao, liền mua của huyện thành từ trong thương thành, đóng gói cẩn thận, hấp nóng là thể ăn.
Ám vệ đến trực tiếp mang một thùng lớn, tổng cộng mất năm mươi lượng, bánh bao nhân các loại, màn thầu trắng lớn, cùng với bánh há cảo.
Trong thùng đặt đá lạnh, Giang Tiểu Ngư chọn loại túi đóng gói chú thích, túi giấy đặc biệt trong suốt, đá lạnh tan chảy thì dễ hỏng, nên cần đặc biệt nhắc nhở.
“Không ăn thì cứ để trong đá lạnh, ăn thì lấy để một lát hấp nóng là thể ăn.”
Ám vệ ghi nhớ, mang về liền hấp một lồng bánh bao để ăn.
“Ừm, quả là tệ. Nàng thông minh đến , dùng cách để mang lương khô.”
“ hấp nóng thì phiền phức.”
Ám vệ : “Giang nương tử , ăn nóng mới thoải mái.”
Hắn đều hâm mộ thuyền viên của Giang Tiểu Ngư, thật sung sướng, ăn đồ nóng, uống liệt tửu.
Lại còn ngủ trong khoang thuyền.
Ngay cả những loại quả như vải thiều cũng thể ăn tùy ý.
…
“Tỷ tỷ, nghỉ ngơi sớm ! Chúng sẽ phiên trông chừng.” Giang Tiểu Phong cùng những khác còn câu thêm chút cá.
Bởi vì hiếm , vả câu là thu hoạch.
Giang Tiểu Ngư hôm nay kiếm đủ điểm tích lũy, liền ngủ , nàng thức khuya, về khoang thuyền ngâm trong nước nóng, đó thoa kem dưỡng da để bảo dưỡng làn da ngả lưng ngủ .
Ngày hôm tỉnh dậy, thuyền của Cố Diễm và Cát Thanh rời .
“À , với Cố Diễm giúp mua sỉ trân châu ?”
Giang Tiểu Phong : “Tam gia trân châu ở Giang Nam đắt, bõ công, mỗi hạt đều giá trị mấy lượng, chi bằng tự xuống đáy biển mò.”
Ra là !
Giang Tiểu Ngư mất hứng thú.
“Vậy tự xuống đáy biển mò.”
Trương Phong vội : “Tẩu tử, đây là vùng biển sâu, đáy biển sẽ sâu hơn những nơi chúng từng ở gần Đông Hải huyện đây, hề an .”
Thường thì ai dám xuống biển sâu để mò hải bối.
“Tỷ tỷ, hải sản vớt đủ . Người đừng xuống biển, nếu thích trân châu thì cùng lắm chúng bỏ tiền mua.”
“Ta kiếm tiền , sẽ mua cho , đừng xuống biển.” Giang Tiểu Phong sợ nàng xảy chuyện.
Giang Tiểu Ngư : "Ngươi kiếm tiền thì lập thê, hiếu thuận với cha nương là . Không cần mua trân châu cho ."
“Cũng hiếu thuận với tỷ tỷ nữa.” Giang Tiểu Phong lấy lưới đ.á.n.h cá , “Chúng vớt cá ! Người đừng xuống biển.”
“Ừm, thôi!”
Tất cả đều đồng ý nàng mạo hiểm.
Giang Tiểu Ngư đành bỏ cuộc, bắt đầu chỉ huy họ vớt cá, “Ở đây mồi câu, các tự liệu mà , xử lý hải sản một chút, bằng bể cá chứa nổi nữa .”
“Tẩu tử, để , nghỉ .” Lâm Nhất Bình .
Không ai để nàng việc, trừ việc nấu cơm, những việc khác mấy đều tranh .
Giang Tiểu Ngư : “Ta giúp. Dùng những tảng băng .”
Mấy đó đều hỏi đồ của nàng từ .
Hỏi nàng giải thích, họ đều tin tưởng, từng nghi ngờ.
“Tỷ tỷ, phía hình như thuyền đang giao chiến.” Thuyền của họ về phía mấy chục hải lý.
Liền thấy tiếng đ.á.n.h .
Giang Tiểu Ngư lấy kính viễn vọng , “Là thuyền của Cố Diễm bọn họ, gặp hải khấu.”
Hải khấu là đám đó.
Dường như bọn chúng cố ý nhắm thuyền của nhà họ Cố, chỉ cướp của họ.