Ác Độc Tiểu Hậu Nương - Đánh Bắt Hải Sản Nghịch Tập, Cả Gia Đình Cưng Chiều! - Chương 83 Nhòm Ngó

Cập nhật lúc: 2025-11-07 15:40:44
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Vậy ?! Chúng mau thôi!” Trương thúc .

 

Giang Tiểu Ngư thuyền, Cố Diễm tuyệt đối thể c.h.ế.t, nàng đặt đóng hải thuyền.

 

“Ta sẽ thuyền nhỏ qua xem , các tìm một nơi trốn .”

 

Vừa , nàng khoang thuyền thả một chiếc thuyền cứu sinh nhỏ.

 

“Tỷ tỷ…”

 

“Đừng lo lắng.” Giang Tiểu Ngư cho họ một ánh mắt trấn an.

 

Đã , biển chuyện đều do nàng quyết định, nàng là thuyền trưởng.

 

Mấy chỉ thể lời nàng, theo.

 

Phía đ.á.n.h dữ dội.

 

Không ai phát hiện nàng.

 

Khi nàng đến gần, hải khấu rời , một chiếc thuyền chở hàng của nhà họ Cố cướp sạch, c.h.ế.t và thương vô .

 

“Cố Diễm!”

 

“Mau, thuyền y đây cho !” Cát Thanh gầm lên.

 

“Nhị gia, là thuyền của Giang nương tử, nàng đang thuyền nhỏ đến đây.”

 

Cát Thanh dậy xa, quả nhiên thấy một đang thuyền nhỏ đến.

 

“Cho nàng đến đây.”

 

Giang Tiểu Ngư đến gần thì tiếp ứng.

 

“Giang nương tử!”

 

“Hải khấu chạy ?”

 

Hộ vệ tức giận : “Cướp hàng của chúng xong thì chạy mất .”

 

“Bọn chúng lấy mạng Tam gia, Tam gia thương .”

 

Giang Tiểu Ngư liền hỏi nhiều, lập tức cầm hộp t.h.u.ố.c lên thuyền, nàng cố ý mang theo hộp t.h.u.ố.c .

 

“Đây là…”

 

“Sau khi thương liền rơi xuống biển… mới vớt lên.”

 

Cát Thanh sắc mặt tái nhợt, giọng cũng chút run rẩy : “Có thể cứu ? Hắn hình như còn thở nữa …”

 

Giang Tiểu Ngư nhiều, khi kiểm tra liền phát hiện là sặc nước, n.g.ự.c trúng một đao m.á.u tươi chảy ròng, tình huống nguy cấp.

 

Nếu cứu chữa kịp thời, sẽ nghẹt thở đến c.h.ế.t.

 

“Này…”

 

Cát Thanh còn gì đó, liền thấy nàng véo miệng Cố Diễm, cúi đầu hôn lên, khiến đều trợn mắt há hốc mồm.

 

Không chỉ hôn một cái, nàng hôn mấy cái liền, từng cái từng cái một.

 

Cát Thanh đều khỏi đỏ mặt, bội phục sự bạo dạn của nàng.

 

Một lát , Cố Diễm nhổ một ngụm nước bọt tỉnh , lồng n.g.ự.c sự phập phồng.

 

Giang Tiểu Ngư : “Đừng cử động loạn xạ.”

 

“Có phòng ?”

 

Cát Thanh , liền vội vàng đưa trong.

 

“Tất cả lui ngoài, sự cho phép của .”

 

Cát Thanh nhịn : "Giang nương tử, Diễm ca nhà là một nam nhân tồi, thể trúng là mắt , nhưng đừng để ... chuyện cưỡng ép ."

 

Giang Tiểu Ngư 'cạch' một tiếng đóng cửa .

 

“Này, cẩn thận một chút. Cố Diễm còn thương đó.”

 

Cát Thanh rạp ở cửa, thấy bên trong động tĩnh mới thở phào nhẹ nhõm, chỉ sợ Giang Tiểu Ngư tham lam mỹ sắc của Cố Diễm, nhân cơ hội cưỡng ép .

 

Trong phòng, Giang Tiểu Ngư xử lý vết thương cho Cố Diễm.

 

Vết thương chút sâu, ngâm qua nước biển nếu rửa sạch sẽ nghiêm trọng.

 

Đầu tiên nàng lau rửa sạch sẽ , đó mới tiến hành phẫu thuật.

 

Cầm máu, truyền máu…

 

Mất hơn một canh giờ mới kết thúc.

 

Lúc Cố Diễm cũng tỉnh , sức sống quả là kiên cường, đúng là một hán tử kiên cường.

 

“Giang Tiểu Ngư… nàng ở đây?”

 

Giang Tiểu Ngư thu dọn đồ đạc, bình thản : “Đừng cử động loạn xạ. các gặp hải khấu, chúng ở gần đây, liền ghé qua xem thử, đó Cát Thanh ngươi thương.”

 

“Là của Long gia.” Cố Diễm cúi đầu vết thương , "Có lẽ là trả thù, bọn họ cho rằng kẻ nổ thuyền là . Lại còn cho rằng kẻ g.i.ế.c Long Tam cũng là , nên cố ý báo thù."

 

"Khoảng thời gian , các thuyền buôn của chúng đều cướp sạch, nhiều c.h.ế.t. Bởi và Cát Thanh mới đích vận chuyển lô hàng ."

 

May mà chuẩn , cố ý "đông kích tây thanh", đối phương cướp chỉ là thuyền rỗng.

 

Giang Tiểu Ngư khẽ nhíu mày, "Hải khấu hoành hành ngang ngược như , triều đình chẳng lẽ thật sự quản?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ac-doc-tieu-hau-nuong-danh-bat-hai-san-nghich-tap-ca-gia-dinh-cung-chieu/chuong-83-nhom-ngo.html.]

"Là tự còn lo xong. Bởi vì biên quan đang chiến tranh, còn xuất hiện nạn đói. Những đất liền, còn nghèo khổ hơn cả chúng ở Đông Hải huyện, hề khoa trương chút nào, hai năm nay nhiều c.h.ế.t đói."

 

Giang Tiểu Ngư hỏi: "Vậy các vận chuyển hàng gì?"

 

"Lương thảo." Cố Diễm còn che giấu.

 

"Đại ca bọn họ đang ở trong quân doanh."

 

Nhà họ Cố của bọn họ là lưu đày đến Đông Hải huyện, thực tế bản địa.

 

đó là chuyện của hơn hai mươi năm , sinh ở Đông Hải huyện.

 

Năm năm , đại ca nhà họ Cố mới triệu về Kinh đô.

 

"Ngươi vận lương thảo về Giang Nam?"

 

Cố Diễm , "Phía Giang Nam chính là chiến trường biên giới mà!"

 

Giang Tiểu Ngư: "..."

 

Nàng quên mất đây là thế giới tiểu thuyết, khi nhắc đến Giang Nam nàng liền theo thói quen mà liên hệ đến vị trí địa lý ở thế giới hiện tại, nhưng thực tế vị trí địa lý ở đây căn bản là khác biệt.

Hạt Dẻ Nhỏ

 

"Vậy lương thảo bảo ?"

 

"Bảo một ít, nhưng chỉ là giọt nước giữa biển khơi, đối với biên quan mà còn xa mới đủ. Quân Bắc Dạ đến Đông Hải huyện cũng là để trù lương thảo, và chủ yếu là để diệt trừ hải khấu. Những năm nay hải khấu cướp ít lương thảo của triều đình, quả thực là to gan lớn mật."

 

" hải khấu địch quân che chở."

 

Giang Tiểu Ngư càng thêm hiểu.

 

"Có là địch quân thuê hải khấu cố ý cướp lương thảo của chúng ?"

 

Cố Diễm gật đầu, : "Lần đa tạ nàng, nợ nàng một mạng."

 

"Tam gia khách khí . Ta về tìm ."

 

Cát Thanh : "Làm phiền Giang nương tử ."

 

"Chúng cũng dự định về, hải sản còn do thuyền viên hộ tống đến Giang Nam là đủ ."

 

Ý là họ cùng nàng.

 

Giang Tiểu Ngư để tâm, dù bọn họ cũng thuyền riêng.

 

Thu dọn đồ đạc nàng liền tự thuyền nhỏ rời .

 

Cát Thanh gặp Cố Diễm, với chuyện hôn môi.

 

Cố Diễm: "..."

 

“Thật… thật .”

 

Cát Thanh : "Thiên chân vạn xác, đều trông thấy, nàng ngay mặt các , vả nàng đến là chuyên để cứu ngươi."

 

"Không ngờ Giang Tiểu Ngư sớm nhòm ngó mỹ sắc của ngươi."

 

Cố Diễm nếu quanh năm biển, da phơi nắng đen sạm, nếu dưỡng trắng , tuyệt đối là nhất mỹ nam Đông Hải huyện.

 

"Ngươi bây giờ nghĩ thế nào?"

 

Cố Diễm vành tai đỏ, "Tất cả câm miệng, ngoài."

 

Giang Tiểu Ngư cho rằng đó là hôn môi, chỉ là hô hấp nhân tạo thôi, lúc đó chỉ thể như .

 

Bởi nàng quên giải thích.

 

Quay về thuyền của , Cát Thanh liền đưa Cố Diễm thuyền nhỏ đuổi theo.

 

"Giang nương tử, thuyền của chúng vận chuyển hàng, chỉ thể nhờ thuyền của , đến lúc đó tiền thuê bộ miễn." Cát Thanh đỡ Cố Diễm dùng khinh công bay lên, .

 

Giang Tiểu Ngư : "Có thể."

 

"Tiểu Phong ngươi và Bình tử ở cùng một phòng."

 

Nhường một căn phòng cho hai họ.

 

Cố Diễm suốt cả quá trình lời nào, đều dám nàng.

 

Gương mặt đỏ bừng đến nỗi vành tai cũng nóng ran.

 

Giang Tiểu Ngư cảm thấy kỳ lạ, "Tam gia sốt ?"

 

Tiến lên chạm trán .

 

Cố Diễm vội tránh, ánh mắt liếc nàng một cái, rơi đôi môi hồng hào của nàng liền càng đỏ hơn, "Không ... vết thương chút đau mà thôi."

 

"Ồ, về phòng nghỉ ngơi ! Tốt nhất đừng thổi gió."

 

Bọn họ mang theo hai hộ vệ, những khác đều vận hàng .

 

"Giang nương tử, còn t.h.u.ố.c ? Tam gia nhà chúng mua một ít để tặng cho các dùng." Hộ vệ tiến đến móc ba ngàn lượng bạc.

 

"Mua nhiều như ?"

 

"Ta nhiều hàng đến ." Giang Tiểu Ngư .

 

"Tam gia xem bao nhiêu thì cho bấy nhiêu, bạc còn cần trả, là tiền chẩn bệnh cho ."

 

Giang Tiểu Ngư nghĩ nhiều liền nhận lấy, "Được ! Ta gói ghém cho ngươi."

 

"Tỷ tỷ, thấy Cố Diễm đối với ý ." Giang Tiểu Phong quan sát Cố Diễm lâu , nam nhân đang lén tỷ tỷ , tuyệt đối là đang ý đồ .

 

Giang Tiểu Ngư chớp mắt, dường như mới nhớ một chuyện.

 

 

Loading...