Ác Độc Tiểu Hậu Nương - Đánh Bắt Hải Sản Nghịch Tập, Cả Gia Đình Cưng Chiều! - Chương 91

Cập nhật lúc: 2025-11-07 15:40:52
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tú Nương

 

“Không , nàng cứ từ từ trả.” Quân Bắc Dạ .

 

“Vậy lát nữa sẽ hợp đồng cho ngài, còn tiền thuê , định giá thế nào?” Giang Tiểu Ngư nghĩ nàng sẽ kiếm tiền, nhanh là thể trả tiền .

 

“Nàng cứ định giá !”

 

“Trước đây từng hỏi qua tiền thuê ở huyện thành, những trạch viện lớn như Bắc Uyển, thường là năm mươi lượng một tháng.”

 

Năm mươi lượng bạc đối với một dân chúng thường dân nhiều, đối với một gia đình khá giả cũng hề rẻ.

 

“Vậy cứ năm mươi lượng, nàng thấy ?”

 

Quân Bắc Dạ ý kiến, là định đoạt.

 

Đông Uyển thì cả nhà nàng ở.

 

Tây Uyển, sẽ phòng khách.

 

Nam Uyển bên thì tạo thành một công xưởng, bếp núc và các nơi khác đều như nàng hình dung.

 

“Thạch Đầu nếu tới thư viện, thể học ở nhà, sẽ sắp xếp dạy nó.”

 

Giang Tiểu Ngư ở thôn một thời gian, “Là Cao công tử ?”

 

“Y về Kinh thành . Bệ hạ triệu y về truyền thụ phương pháp phiên âm.”

 

“Còn sẽ sắp xếp khác tới dạy học. Bởi vì cũng tìm dạy nó võ công, đến thư viện sẽ lãng phí thời gian.”

 

Giang Tiểu Ngư : “ tới thư viện, nó sẽ bằng hữu! Huống hồ một sách sẽ đ.â.m buồn tẻ.”

 

“Vậy thì thỉnh thoảng tới, sẽ với bên thư viện.”

 

Sự sắp xếp như Thạch Đầu cũng bằng lòng.

 

Nó thích theo Quân Bắc Dạ học thương pháp.

 

Hài tử bằng lòng, Giang Tiểu Ngư liền phản đối, chỉ là cảm thấy chuyện quá phiền Quân Bắc Dạ.

 

Nàng nợ ít nhân tình!

 

“Nàng cứ phấn và bảng đen . Ta dẫn Thạch Đầu và Tiểu Bảo biển xem.”

 

Giang Tiểu Ngư xoa xoa đầu, thật sự là nhiều việc .

 

Tuy nhiên buổi chiều Giang Tiểu Phong và Thẩm thị tới giúp, cũng nhanh chóng.

 

Bảng đen nàng lười , mua vật liệu từ Thương Thành, gia công một chút, viền đều đổi thành ván gỗ, qua dấu vết hiện đại là .

 

Một buổi chiều liền mười tấm bảng đen, cùng năm mươi cân phấn .

 

Phấn bán theo cân, một cân hai mươi văn tiền, bảng đen ba trăm văn tiền một tấm.

 

Giang Tiểu Phong cảm thấy cái thể kiếm tiền, “Tỷ, thế nào , bằng giao cho , tìm vài về giúp đỡ thế nào?”

 

Giang Tiểu Ngư lắc đầu, “Chúng cái lâu dài, vẫn là những việc kiếm nhiều tiền hơn.”

 

Nàng vốn , là bởi vì Quân Bắc Dạ và những khác cần nên nàng mới đặc biệt bỏ thời gian cho một ít.

 

“Đừng rao bán, chúng nhận việc .”

 

Giang Tiểu Phong lúc mới dập tắt ý định, tối đến Quân Bắc Dạ trở về, nàng cũng phương pháp chế tạo phấn và bảng đen cho .

 

“Sau các tự chế tạo ! Ta thời gian mấy thứ .”

 

Quân Bắc Dạ , “Nàng nhiều tài năng kiếm tiền như , tại nhất định biển? Ra biển tuy kiếm nhiều, nhưng dãi nắng dầm sương, còn cả đầy mùi tanh cá.”

 

Hắn nhớ nàng ghét nhất mùi tanh cá . Bây giờ cũng , xong việc là nhất định rửa sạch sẽ.

 

“Những thứ đều là buôn bán nhỏ lẻ, kiếm nhiều tiền .” Giang Tiểu Ngư đương nhiên sẽ cho nguyên nhân thực sự, nàng nếu biển, nhiều thứ cũng cách nào mua về.

 

vấn đề là nàng mở xưởng sản xuất cá hộp, là thể kiếm nhiều tiền.”

 

Giang Tiểu Ngư hỏi: “Vậy cá hộp ngài dùng ?”

 

“Đã dùng một ít.”

 

Hắn thích ăn cay lắm, vì ăn sẽ chảy mồ hôi, trông mất thể diện.

 

“Mùi vị ?”

 

Quân Bắc Dạ : “Rất . nàng chỉ cung cấp cho Hải Tiên Lâu ?”

 

“Ta dự định tự mở cửa hàng, chuyên bán đồ ăn vặt từ hải sản. Điều trong khế ước ký kết với Hải Tiên Lâu.”

 

Đợi Phó Ngọc Nghiễn đến, nàng sẽ rõ với .

 

“Tiệm thêu của nàng còn bắt đầu, còn mở công xưởng, nàng đủ thời gian ?”

 

Giang Tiểu Ngư : “Cho nên thời gian tạm thời biển, sẽ xử lý những việc .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ac-doc-tieu-hau-nuong-danh-bat-hai-san-nghich-tap-ca-gia-dinh-cung-chieu/chuong-91.html.]

 

“Bận rộn như nàng thế thì thời gian chăm sóc cho hài tử.”

 

Giang Tiểu Ngư: “…”

 

“Đó chẳng cách nào ? Ta còn nam nhân, nuôi sống hài tử thì tự dựa bản .”

 

Quân Bắc Dạ ánh mắt lóe lên, “Ừm, thời điểm còn sớm nữa. Nghỉ ngơi sớm .”

 

“Thạch Đầu và Tiểu Bảo, sẽ chăm sóc cho chúng.”

 

Vậy thì thật chút nào!

 

Giang Tiểu Ngư trong lòng bất an.

 

“Hiện tại bổn quan là khách thuê trọ của nàng, thể coi là láng giềng. Nên tương trợ lẫn , nếu nàng cảm thấy trong lòng áy náy, chỉ cần nàng thời gian rảnh thì hãy lo liệu cơm nước cho bổn quan.”

 

Đây quả là chủ ý .

 

Giang Tiểu Ngư : “Ngoài tiền mời , cũng sẽ chi trả. Quân đại nhân dạy Thạch Đầu võ công, chính là thầy của nó, sẽ trả tiền.”

 

“Nếu nàng khăng khăng việc theo quy củ, thì mỗi tháng trả cho năm trăm lượng ngân lượng, chỉ dạy hài tử võ công, học chữ, còn sẽ chăm sóc và bảo vệ chúng thật .”

 

Nghe qua cũng tệ.

 

Chi năm trăm lượng tương đương với việc mời một v.ú nuôi.

 

Giang Tiểu Ngư chạm tay cằm, nghiêm túc suy nghĩ, “Thành giao.”

 

Quân Bắc Dạ: “…”

 

Ngày hôm .

 

Trương thẩm và Lâm thẩm dẫn theo vài tới.

 

“Tiểu Ngư, chúng tìm vài . Muội đây chọn xem.”

 

Nghe thể đến nhà họ Giang việc, chỉ bán hải sản mà còn nhận tiền công.

 

Dân làng tranh đến, ngay cả nam nhân cũng tới.

 

Trương thẩm các nàng nhận nam nhân.

 

Chỉ nhận phụ nhân.

 

Trước tiên chọn ba .

 

Một là thím Đào, thê tử trưởng thôn, một là thím Diệp, thê tử nhị phòng nhà họ Lâm, và một cô nương trẻ trong thôn, phu quân nàng liệt.

 

Nàng họ Trần theo pu quân, hiện đang sống cùng Bà bà già và đứa con trai tròn ba tháng.

 

Nàng còn cõng con đến.

 

“Tiểu Ngư, Trần nương tử tình cảnh đặc biệt, nàng lưu đày đến, nhà đều c.h.ế.t đường, chỉ còn phu thê trẻ và một lão nương .”

 

“phu quân nàng thì ! Chân què … liệt giường còn nàng chăm sóc.” Trương thẩm thấy nàng thật đáng thương nên mới đưa nàng bắt hải sản, còn giới thiệu nàng qua đây, “Trần nương tử, đây là Giang nương tử, nàng lớn hơn cô một chút.”

 

“Chào tẩu tẩu, tẩu cứ gọi là Tiểu Trần là . Ta… tìm việc , cầu xin tẩu nhận , nhất định sẽ việc thật .”

 

cô nương trông tuổi còn nhỏ, chừng mười sáu, mười bảy tuổi.

 

Dung mạo xinh , da dẻ trắng trẻo, dịu dàng đoan trang như tiểu thư khuê các.

 

Chắc hẳn đây là cô nương xuất từ gia đình quyền quý, phu gia cũng môn đăng hộ đối.

 

Giang Tiểu Ngư đ.á.n.h giá nàng một lượt từ xuống , còn kịp hỏi thì đứa trẻ lưng nàng bắt đầu oa oa.

 

Trần nương tử lập tức vội vàng lay nhẹ dỗ dành đứa bé, “Ngoan, đừng … đừng …”

 

“Chắc là đói , nhà .” Giang Tiểu Ngư nhà hâm nóng một bát sữa dê cho nàng.

 

“Cái …”

 

Trần nương tử dám nhận, ôm con vội vàng lắc đầu : “Ta sữa…”

 

“Sữa của cô bây giờ đủ, cho tiểu tử uống chút sữa dê , tối về cô hãy cho bú.”

 

“Vậy… bao nhiêu tiền.” Nàng do dự một lát.

 

“Không cần tiền, cô đến đây việc, đều thể cho đứa trẻ một bát sữa dê, nhà còn nhiều, đều là để cho trẻ con uống.”

 

Nghe thể đến việc, Trần nương tử vui mừng, “Đa tạ tẩu tẩu, nhất định sẽ việc thật .”

 

Đứa bé uống sữa xong thì nữa.

 

Hạt Dẻ Nhỏ

“Ngươi thêu thùa ?” Giang Tiểu Ngư đôi tay nàng, khá trắng trẻo nhưng còn mịn màng như .

 

Trần nương tử liếc Trương thẩm: “Ta thêu thùa, chỉ là… chỗ tẩu tẩu chỉ cần giúp việc ?”

 

"Nương tìm thêu thùa, nếu ngươi thì cứ theo nương , tiền công sẽ cao hơn giúp việc.” Giang Tiểu Ngư tìm Thẩm thị đến xem .

 

 

Loading...