Ác Độc Tiểu Hậu Nương - Đánh Bắt Hải Sản Nghịch Tập, Cả Gia Đình Cưng Chiều! - Chương 92: Lưu đày thôn

Cập nhật lúc: 2025-11-07 15:40:53
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Ừm, thấy , nàng thể thợ thêu cho tiệm thêu.” Thẩm thị khá hài lòng với Trần nương tử, liền tìm vải vóc kim chỉ để nàng thử thêu.

 

Trần nương tử quả hổ là tiểu thư khuê các, tay nghề thêu thùa tồi, tùy tiện thêu một đóa mẫu đơn sống động như thật.

 

Thẩm thị thấy thể dùng , “Sau cô theo đến tiệm thêu ở huyện việc.”

 

Trần nương tử tức khắc do dự, “ trông con, còn chăm sóc nhà.”

 

“Trong nhà nàng một phu quân liệt, còn một Bà bà ngây dại.” Trương thẩm nhỏ giọng tai Thẩm thị.

 

“Người lưu đày đến chỉ một nhà nàng , còn mấy nhà nữa, nhưng những khác t.h.ả.m đến .”

 

Giữa làng Liễu Ngư và làng Trường Lưu một làng lưu đày, chuyên dành cho những lưu đày đến ở.

 

Họ còn nghèo hơn dân làng của , gì cả, còn ở nhà tranh vách đất cơ mà?

 

Tuy nhiên cũng những gia đình phát đạt đó rời , Thẩm thị chính là xuất từ làng lưu đày, nhà họ Thẩm cũng là những lưu đày đến.

 

chợt thêm mấy phần đồng tình với Trần nương tử, “Vậy thì ngươi chỉ thể ở trong thôn việc thôi! Nếu thì thể mang vải về nhà, thêu xong mang đến đây để con gái nhờ đưa đến huyện là .”

 

Trần nương tử tức khắc cảm kích rơi nước mắt, vội vàng quỳ xuống, “Đa tạ lão phu nhân.”

 

“Ai, chúng đều là trong thôn, những quy tắc , ngươi lưu đày đến đây, thì đừng mang những thói cũ mà sống, ở nơi hiệu quả , chỉ khiến ngươi càng thêm khó khăn.” Thẩm thị đỡ nàng dậy.

 

Giang Tiểu Ngư : “Có thể ở đây thêu thùa.”

 

“Đa tạ Giang nương tử.” Trần nương tử cảm tạ xong liền theo Thẩm thị nhà thêu thùa.

 

Mấy khác đến Nam Viện bắt đầu việc.

 

Từ khi tin tức tung , liên tục mang hải sản đến, đều là cá biển.

 

Giang Tiểu Ngư hỏi: “Không rong biển ?”

 

“Rong biển?” Trương thẩm các nàng nghi hoặc.

 

Chẳng lẽ các nàng rong biển thể ăn ?

 

Giang Tiểu Ngư : “Chính là cỏ biển.”

 

“Thứ đó cũng ăn ?”

 

“Ở ven biển ít khi thấy cỏ biển, xuống tận đáy biển mới .”

 

Giang Tiểu Ngư hiểu , tức là nàng còn thể trồng rong biển, đến lúc đó cũng là một khoản thu nhập tồi.

 

Tuy nhiên bây giờ trong thời đại nhận thức về món ngon là rong biển, tìm cách vớt một ít về, thành món ăn đưa lên bàn ăn thì mới thể truyền bá rộng rãi.

 

ăn, thì sẽ mua.

 

Như trồng rong biển mới đầu .

 

Không vội, từng bước một mà !

 

“Ừm, hôm nay hết cứ xử lý sạch hải sản , con tôm cần sạch nội tạng.” Giang Tiểu Ngư chuẩn dụng cụ, dạy các nàng cách sạch ruột tôm.

 

Ngày đầu tiên việc, lượng nhiều lắm, cộng thêm Trương thẩm, Lâm thẩm, chỉ nửa ngày là xong.

 

Làm nửa ngày thì trả tiền công nửa ngày.

 

Một ngày 30 văn tiền, bao ăn, bao ở.

 

Nửa ngày là 15 văn tiền.

 

Làm việc ngày nào thể thanh toán ngày đó, nếu lâu dài thì thanh toán theo tháng.

 

Mới bắt đầu Giang Tiểu Ngư liền thanh toán theo ngày. Đợi một thời gian nữa, chọn mấy công lâu dài thì sẽ thanh toán theo tháng.

 

“Tiểu Ngư, thật là tài giỏi! Nếu ngày nào cũng thể đến việc, còn bán hải sản, một ngày thể kiếm bảy tám mươi văn tiền!”

 

.”

 

Mấy vui vẻ về nhà, đường trò chuyện rôm rả.

 

“Ê, các đang chuyện gì ?” Liễu thị ngang qua thấy liền lập tức xông lên bắt chuyện.

 

“Việc gì mà kiếm bảy tám mươi văn tiền một ngày thế!”

 

Trương thẩm : “Là nhà Tiểu Ngư đó! Nàng thu mua hải sản, tìm giúp đỡ, tiền công. bây giờ đủ , cần thêm nữa.”

 

“À, còn nữa, hải sản của nhà họ Tạ, nhà họ Từ, nhà họ Mã thu.” Lâm thẩm bổ sung thêm một câu.

 

Đó là cố ý chọc tức Liễu thị các nàng mà thôi.

 

Ai bảo ban đầu bọn họ đối xử với Giang Tiểu Ngư như , đây gọi là báo ứng!

 

Liễu thị sớm Giang Tiểu Ngư phát tài, bây giờ về thôn xây nhà mới còn lớn hơn, sang trọng hơn nhà họ Tạ, thậm chí còn sắp mở xưởng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ac-doc-tieu-hau-nuong-danh-bat-hai-san-nghich-tap-ca-gia-dinh-cung-chieu/chuong-92-luu-day-thon.html.]

Cái kiếm bao nhiêu tiền chứ!

 

Nếu Giang Tiểu Ngư vẫn là tức phụ nhà họ Tạ, thì tiền đều là của bọn họ.

 

Liễu thị nghĩ đến liền tài nào ngủ .

 

Nghe nàng thu hải sản mà thu của nhà họ Tạ thì bà nổi trận lôi đình, định đến nhà họ Giang tìm nàng tính sổ.

 

“Nương!”

 

Lúc Tạ Văn Cẩm trở về, ngăn bà .

 

“Người gì?” Nghe nhà Giang Tiểu Ngư xây xong, đặc biệt trở về, ngờ nương lời tìm gây chuyện.

 

“Văn Cẩm con về lúc nào ?” Liễu thị chột .

 

“Mới về. Học viện cho nghỉ .”

 

“Nương, con và tam tẩu lời , nhà chúng và nàng còn liên quan gì nữa thì thể tìm nàng .”

 

“Nếu vi phạm lời hứa, thì tiền đồ của con sẽ hủy hoại.”

 

Liễu thị tức giận : “ Giang Tiểu Ngư cũng quá đáng ! Nàng tìm dân làng thu hải sản mở xưởng, tìm chúng , cũng thu hải sản của chúng .”

 

“Dù , nhà chúng cũng nuôi lão Tam lớn khôn, lập thê cho . Nếu nhà chúng , nàng thể ngày hôm nay ? Giang Tiểu Ngư ăn cháo đá bát, đối xử với chúng như .”

 

“Sau chúng còn mặt mũi nào mà ở làng Trường Lưu nữa?”

 

Mọi đều theo Giang Tiểu Ngư kiếm tiền, ngày càng giàu .

 

Chỉ nhà bọn họ là .

 

Liễu thị càng nghĩ càng cam lòng, “Văn Cẩm, con học cần tiền, đến lúc lên kinh ứng thí càng cần tiền hơn. Cha con tuy về nhà họ Cát việc, nhưng bằng nữa !”

 

“Chúng tìm cách kiếm tiền chứ!”

 

Tạ Văn Cẩm trong lòng bực bội, “Nương, con . đừng hành động hấp tấp, đây các đắc tội tam tẩu, bây giờ dẫn chúng kiếm tiền, thể ?”

 

Liễu thị khẽ hừ, “Ai bảo nàng khắc c.h.ế.t lão Tam.”

 

“Thôi !”

 

Tạ Văn Cẩm thông với bà , “Người về .”

 

Liễu thị còn cách nào khác đành về.

 

“Tam tẩu.”

 

Tạ Văn Cẩm chuẩn quà đến tận cửa.

 

“Ngươi đến gì?” Giang Tiểu Ngư thấy liền sắc mặt .

 

“Nghe tẩu dọn nhà mới, đến chúc mừng tẩu. Đây là quà mừng tân gia.” Tạ Văn Cẩm mặt mày đầy ý , chút nào bận tâm lời lẽ lạnh nhạt của nàng.

 

Giang Tiểu Ngư nhận : “Không cần, chúng tổ chức tiệc tân gia.”

Hạt Dẻ Nhỏ

 

“Dù thế nào nữa, đó cũng là chút tâm ý của .”

 

Giang Tiểu Ngư lạnh lùng liếc , “Ngươi đến rốt cuộc là gì?”

 

“Bây giờ chúng cũng coi như hòa giải. Nghe tẩu mở xưởng, thu mua hải sản.”

 

thu của nhà họ Tạ, nhà họ Mã và nhà họ Từ, thấy như lợi cho tẩu, tẩu thể ghi hận nhà , nhưng bài xích các gia tộc khác e là .” Tạ Văn Cẩm .

 

Nàng từng những lời như .

 

Là Trương thẩm các nàng trút giận nàng nên mới thế.

 

Giang Tiểu Ngư thấy gì sai.

 

Nàng chỉ là thu hải sản của bọn họ.

 

Muốn dẫn dân làng kiếm tiền, cũng xem là như thế nào.

 

Có những , chính là bạch nhãn lang.

 

“Đây là chuyện của , buôn bán nhỏ, thương nhân chuyên thu mua hải sản.”

 

“Là xem tình nghĩa mà thu hàng.” Nàng cho ai kiếm tiền thì cho.

 

Thì chứ?

 

Tạ Văn Cẩm sắc mặt cứng, “Tam tẩu nhất định ầm ĩ với chúng như ? Một thời gian nữa sẽ lên kinh ứng thí.”

 

“Tuy nhất định đỗ, nhưng cũng thể mở đường cho Thạch Đầu, nếu thể vững ở kinh thành, cũng thể giúp Thạch Đầu.”

 

“Tam ca mất sớm, sẽ chăm sóc tiểu tử thật .”

 

 

Loading...