Ác Độc Tiểu Hậu Nương - Đánh Bắt Hải Sản Nghịch Tập, Cả Gia Đình Cưng Chiều! - Chương 93: Hối hận khôn nguôi
Cập nhật lúc: 2025-11-07 15:40:54
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nói vẻ đường hoàng, nhưng chẳng qua là uy h.i.ế.p nàng.
Giang Tiểu Ngư hướng trong gọi một tiếng, : “Quân đại nhân, trưa nay ăn gì? Ta bảo chuẩn .”
Nghe , Hắc Phượng tới, “Giang nương tử, đại nhân đang ở trong sân dạy tiểu công tử học võ.”
Nhìn thấy Hắc Phượng.
Tạ Văn Cẩm sắc mặt khó coi, ngờ Quân Bắc Dạ ở nhà họ Giang.
Nghe nhà nàng là Quân Bắc Dạ tìm xây dựng.
Thì là thật!
Nói như tòa nhà kỳ thực là của Quân Bắc Dạ, trách ai đỏ mắt…
Thì là dựa Quân Bắc Dạ.
Tạ Văn Cẩm mắt tối sầm, chắp tay cáo từ.
“Hắn đến gì?”
“Tặng quà.” Giang Tiểu Ngư .
Hắc Phượng : “Đại nhân nhận hối lộ, nếu , đừng hòng đến chuyện lên kinh ứng thí, trực tiếp thể tham gia khoa cử.”
Tạ Văn Cẩm xa, thấy lời lập tức giật .
Ôm quà vội vàng bỏ chạy.
Quân Bắc Dạ là quyền quý bình thường.
Liên tiếp mấy ngày, dân làng mang đến ít hải sản, giá cả còn cao hơn ở trấn. Lại còn thể đến việc, nhận thêm một khoản tiền công, đều vui vẻ.
Hạt Dẻ Nhỏ
Nhìn khác kiếm tiền, bản cách nào kiếm .
Nhà họ Tạ, nhà họ Mã và nhà họ Từ liền tìm trưởng thôn phân xử.
“Trưởng thôn, Giang Tiểu Ngư đây là công báo tư thù! Dựa mà thu hải sản của chúng chứ?” Thê tử nhà họ Từ ấm ức .
Trương thúc : "các những việc đây ! Đừng là Tiểu Ngư, dù đổi thành bất kỳ ai mặt ở đây cũng e rằng sẽ thu hải sản của các !"
" ! Nhà họ Từ các còn đ.á.n.h Tiểu Ngư đuổi nàng khỏi thôn cơ mà!"
"Bây giờ thấy kiếm tiền, liền chạy đến vẻ tủi ! Sớm gì chứ!"
Không ít đều lên án ba nhà bọn họ.
Lòng nhà họ Từ hối hận vì đắc tội với Giang Tiểu Ngư, hối hận thôi!
Bây giờ vì kiếm tiền, bọn họ đành vội vàng cúi đầu nhận : "Thôn trưởng, chúng sai ! Ngài giúp đưa chúng đến Giang gia, chúng sẽ tạ với Giang Tiểu Ngư, sẽ như nữa!"
Con trai Mã quả phụ vẫn thả .
Bà bây giờ căn bản thể cứng rắn , chỉ cầu Giang Tiểu Ngư tha cho con trai .
Nhà họ Tạ cũng đáng thương mà lời tạ .
Thôn trưởng thở dài một , vì đều là trong thôn, với phận thôn trưởng, ông nên hòa giải: "Ta thể các với Giang nương tử, nhưng nàng tha thứ thì xem biểu hiện của chính các ."
"Sau gây chuyện nữa, nếu gây chuyện, thì tự cuốn gói rời . Làng dung thứ những kẻ hỏng nồi canh ."
Giang Tiểu Ngư thể về thôn dẫn cùng giàu là chuyện .
Nếu ai dám phá hoại nữa thì đừng trách nhẫn tâm.
Làng Trường Lưu là thôn nghèo nhất huyện Đông Hải.
Nếu Giang Tiểu Ngư về mở xưởng, sẽ một khoản thu nhập, như thể giảm bớt việc biển, cuộc sống của tất thảy đều sẽ dễ chịu hơn.
Thôn trưởng đến Giang gia.
"Tiểu Ngư."
"Thôn trưởng gia gia." Tiểu Bảo và Tiểu Nữu ngoan ngoãn gọi .
Thôn trưởng vội vàng lấy mấy viên kẹo cho hai đứa ăn: "Tiểu Bảo ngoan thật!"
"Thôn trưởng mời ." Giang Tiểu Ngư pha mang .
Nhìn sân viện độc đáo của nàng.
Thôn trưởng đều cảm thấy kiến thức nông cạn: "Những chậu hoa trong sân viện của nàng chắc tốn ít tiền nhỉ!"
"Là Quân đại nhân mang đến! Nói thật, thôn trưởng, nếu Quân đại nhân thuê sân viện của , ngài tìm đến giúp xây nhà, một thể xây ngôi trạch viện lớn và bề thế như ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ac-doc-tieu-hau-nuong-danh-bat-hai-san-nghich-tap-ca-gia-dinh-cung-chieu/chuong-93-hoi-han-khon-nguoi.html.]
Thôn trưởng sớm Quân Bắc Dạ thường xuyên đến thôn tuần tra nên mới thuê sân viện của nàng: "Quân đại nhân ở đây ? Ta bái kiến."
"Ngài lúc ngoài , là sợ hải khấu đến, cần thường xuyên tuần tra." Giang Tiểu Ngư đáp.
"Quân đại nhân là một vị quan ! Từ khi ngài đến, thôn chúng an hơn nhiều ." Thôn trưởng cảm khái .
Các huyện lệnh đây từng đến tuần tra bảo vệ thôn dân.
Quân Bắc Dạ là đầu tiên trong lịch sử.
Bởi vì là hoàng tộc chăng!
Giang Tiểu Ngư thầm nghĩ, như là .
Bọn họ đều là dân chúng của Quân gia ngài .
Nếu yêu thương dân chúng, thì Đại Ngụy sớm muộn cũng sẽ sụp đổ.
"Thôn trưởng đến là để gặp Quân đại nhân ?"
Thôn trưởng lắc đầu: "Không , là tìm nàng."
"Nhà họ Tạ, Mã gia và nhà họ Từ tìm tình, hy vọng tạ với nàng. Nàng thể tha thứ cho bọn họ một ."
"Đều là trong thôn, ngẩng đầu thấy cúi đầu thấy. Ta nghĩ chi bằng cứ chấp nhận lời tạ của bọn họ, xem biểu hiện của bọn họ mà định đoạt hình phạt, nàng thấy ?"
Thôn trưởng chuyện với nàng khách khí hơn nhiều.
Không chỉ vì Giang Tiểu Ngư bây giờ bản lĩnh, mà hơn nữa còn vì Quân đại nhân đang ở trong nhà nàng.
Chỗ dựa lớn như , thể đắc tội .
Giang Tiểu Ngư : "Đến tạ với thì cần nữa, hải sản bọn họ mang đến nếu đạt yêu cầu, chúng sẽ thu. gây chuyện."
"Bởi vì chúng xem hàng định giá. Có vài quy củ cần rõ ràng, bọn họ nếu thì đừng đến giao hàng."
Thôn trưởng hiểu liền tìm bọn họ .
Mấy cam đoan sẽ gây chuyện nữa, ngày thứ hai mới như ý nguyện mang hải sản đến, kiếm tiền.
Còn xưởng của Giang gia việc nhưng từ chối.
Giang Tiểu Ngư cũng đồng ý.
Nhất là nhà họ Tạ.
"Tiểu Ngư, chúng dù cũng là một nhà, ... là dù đây cũng từng là một nhà."
"Nàng thể đối xử với chúng như ?"
Giang Tiểu Ngư Liễu thị: "Vậy chúng nên đối xử với các như thế nào?"
Liễu thị : "Nàng bây giờ đang mở xưởng ? Luôn cần ghi sổ sách, để cha Văn Cẩm trở về ghi sổ sách cho nàng. Một tháng cho năm lượng bạc là đủ ."
"Còn ngôi nhà của nàng lớn như , luôn cần quét dọn chứ! Để hai tẩu tẩu của nàng đến nhà nàng việc, giúp nàng quét dọn sân viện. Một tháng cho mỗi hai lượng bạc là đủ ."
"Còn nữa, Quân đại nhân đang ở nhà nàng ? Bên cạnh ngài cần hầu hạ chứ! Để Trân Châu ở nhà nàng, giúp đỡ chăm sóc sinh hoạt ăn uống của Quân đại nhân. Một tháng cho mười lượng bạc là đủ , dù cũng là nha đầu chăm sóc Quân đại nhân, tiền công hàng tháng thể quá thấp."
Bà xong, Lương thị, Tạ Trân Châu và mấy khác đều đầy mắt mong đợi.
Nếu như bọn họ sẽ phát tài .
Giang Tiểu Ngư lạnh: "Vậy ba đứa con trai của ngươi sắp xếp ?"
Liễu thị vui vẻ : "Lão Đại, Lão Nhị theo nàng biển cùng! Nàng thuê thuyền chở hải sản ? Để bọn họ phụ việc cho nàng, tiền kiếm chia cho bọn họ một nửa là ."
"Còn Văn Cẩm, Văn Cẩm thể phu tử cho Thạch Đầu. Ở Giang gia còn thể nàng tiếp đón Quân đại nhân."
"Nàng thấy thế nào?"
Giang Tiểu Ngư sắc mặt tối sầm, : "Vậy là ngươi đang mơ mộng hão huyền! Xuân Hoa, đây một chút."
Lưu Xuân Hoa thấy lời Liễu thị sớm đến mắng té tát , thấy nàng gọi liền trực tiếp cầm cây chĩa lớn đến: "tẩu tẩu! Ta ở đây!"
"Nếu đủ , chúng gọi thêm vài ."
Đánh c.h.ế.t cái lũ hổ !
"Sau hải sản nhà họ Tạ nhất định thu, càng cho phép bất kỳ ai trong nhà họ Tạ đến nhà ."
"Đến gây sự nữa thì cứ đ.á.n.h c.h.ế.t cho . Cứ yên tâm đ.á.n.h c.h.ế.t tính cho ." Giang Tiểu Ngư lạnh lùng .
Lưu Xuân Hoa xoa tay hầm hè, thầm khinh bỉ, khinh thường cả nhà bọn họ: "Người nhà họ Tạ thấy ? Còn cút? Là dùng chĩa đẩy các ngoài !"
Liễu thị và những khác sợ đến mặt trắng bệch, tức đến động thủ với nàng nhưng phát hiện trong sân viện mấy chục hộ vệ áo đen đang trừng mắt chằm chằm.