Mời Quý độc giả  bên 
 
để tiếp tục   bộ chương truyện!
 
(Tặng  hoa hồng, tay còn vương hương là một câu ngạn ngữ cổ của  Ấn Độ,  nghĩa là một việc  bình thường và nhỏ nhặt như tặng một bông hồng cho ai đó nhưng mang  nhiều hạnh phúc, sự ấm áp sẽ từ từ dâng lên, thấm nhuần và bao trùm trái tim của cả  tặng hoa và  nhận hoa.)
 
Trình Loan Loan khẽ ho khan hai tiếng.
 
Trong lòng nàng  sớm  những tính toán riêng, nhưng   khi đảm bảo Lữ đại nhân  còn phương án nào khác, nàng mới  thể bộc lộ kế sách của .
 
Nàng cất lời : “Lúc , khi Thẩm Huyện lệnh của huyện Bình An còn đương nhiệm  lập kế hoạch kiến tạo một bến thuyền cỡ lớn ở thôn Đại Hà. Lấy bến Đại Hà  khởi điểm, khai đào một con kênh nối liền các bến thuyền khắp bốn phương tám hướng. Hiện giờ, kế hoạch  đang  đình trệ, chủ yếu là bởi vì thiếu hụt nhân công. Ngụy Huyện lệnh đương nhiệm dự tính lúc  thu, khi việc đồng áng rảnh rỗi, sẽ cưỡng ép trưng dụng sức  để thi công, nhưng bây giờ  hơn hai vạn nạn dân , nghiễm nhiên  thể hỗ trợ đắc lực.”
 
Tuy  cưỡng bách trưng dụng sức dân là lệnh cấm mà lê dân bách tính  tuân phục, nhưng ở thời buổi quốc thái dân an mà  cưỡng bách dân chúng  những việc nặng nhọc thì dễ rước lấy oán thán của bá tánh.
 
Bây giờ Đại Hà trấn ngày một hưng thịnh, chẳng thể để tiếng oán thán của dân chúng hủy hoại .
 
Vân Mộng Hạ Vũ
 
Lữ đại nhân kinh ngạc thốt lên: “Đại Hà trấn  mới khai lập mà    công trình vĩ đại đến thế ư? Cho dù nhân công  , nhưng ngân lượng thì ? Dẫu  mở một kênh đào từ Đại Hà trấn đến Hà Khẩu huyện thì ít nhất cũng  hao phí đôi ba vạn lượng bạc...”
 
“Đại Hà trấn sẽ tìm phương kế giải quyết vấn đề ngân khố, điều khẩn yếu lúc  là Lữ đại nhân  ưng thuận cho  nạn dân  đến Đại Hà trấn đào kênh  ?” Trình Loan Loan  : “Hơn hai vạn nạn dân, trong đó ít nhất  một vạn nam đinh, nhờ sự trợ lực của những  , đến độ cuối năm nay là  thể  thành công trình.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-1277.html.]
 
Đương nhiên Lữ đại nhân ưng thuận.
 
Nếu tất thảy  nạn dân bất   đều về Đại Hà trấn thuộc Hồ Châu  việc thì Nam Dương thành ắt sẽ mau chóng khôi phục  sự phồn hoa thuở .
 
Mà sự hồi sinh của Nam Dương thành  tai họa  sẽ  xem là một chiến tích lẫy lừng của .
 
Đương nhiên,   dám nhận hết công lao, chuyện  do Tuệ Cung nhân khởi xướng, khi  sổ con tấu lên,  tất  cẩn trọng đề cập đến công đức của Tuệ Cung nhân.
 
“Ngoài ...” Trình Loan Loan tiếp tục : “Tai họa lũ lụt   khiến  nhiều cụ già ốm yếu, nữ nhân và nhi đồng mất  trụ cột trong gia đình, bọn họ chẳng thể tham gia công việc đào kênh, chỉ  thể nán  Nam Dương, chờ khi nước lũ   rút cạn mới trở về thôn trang, bắt đầu  cuộc sống từ đầu. Có điều bây giờ  là giữa cuối tháng năm,  khi nước lũ   rút cạn,  lẽ  sang tháng sáu. Tiết trời lúc   quá muộn để gieo cấy lúa  trồng bông, chỉ  thể trồng chút rau dưa tạm bợ, khó lòng duy trì kế sinh nhai cho cả một gia đình.”
 
Lữ đại nhân nuốt khan một tiếng: “Ý của Tuệ Cung nhân là gì?”
 
“Thời tiết  thích hợp trồng hoa.” Trình Loan Loan : “Cúc hoa, lan hoa đều  trồng  mùa hạ, chỉ hai ba tháng là  thể khoe sắc. Ta  để những vùng chịu ảnh hưởng nặng nề gieo trồng các loài hoa, sẽ dựa theo phẩm chất và độ tươi  của hoa mà phân cấp thu mua, tuyệt đối  để nạn dân  chịu thiệt thòi.”
 
Sản lượng của Cam Du Phường mãi vẫn  thể gia tăng , một là do  mở rộng đủ quy mô, hai là bởi thiếu thốn nguyên vật liệu.
 
Nguyên vật liệu hiện thời chủ yếu đều do Trình Viên Viên cung ứng. Vườn hoa thoạt  tuy rộng lớn, hoa nở cũng tươi  nhưng  khi thu hoạch, phơi khô  xay nghiền thành bột thì  lượng vốn chẳng  là bao. Đây cũng là một trong những lý do khiến mãi vẫn  thể khuếch trương thị trường cho các sản phẩm dưỡng da.
 
Đất đai khả dụng tại Đại Hà trấn  vô cùng eo hẹp, chẳng còn đất dư để trồng hoa, vốn nàng định sai Ngôn chưởng quỹ đến vài thôn lân cận xem xét, nhưng còn  kịp phân phó thì Nam Dương  xảy  biến cố.
 
Phạm Khắc Hiếu