Lý Mông ngửa cổ uống một ngụm rượu,   im lặng. Chất lỏng màu đỏ sẫm, trông hệt như m.á.u đang tỏa hương thơm. 
 khẽ  nhạt: “Thôi bỏ . Cho dù thời gian   trở , chúng  cũng  thể đấu  đám   quyền  thế đó.” 
Sắc mặt Lý Mông đột nhiên  đổi khi  dứt lời: "Cũng khó  lắm."
Cô  thì thầm: "Tô Gia Nhuế lúc còn sống hình như vẫn luôn cố gắng tìm bằng chứng để báo cảnh sát,     c.h.ế.t ,  cũng quên mất chuyện .     t.a.i n.ạ.n xe quá đột ngột, giờ nghĩ , cứ như thể..."
Giống như  bịt miệng. Tim   bắt đầu đập dữ dội. Chẳng lẽ Tô Gia Nhuế khi đó    bằng chứng  ?  nó sẽ ở ? Hay là   hủy ?  ôm đầu, gần như phát điên mà hồi tưởng  từng lời , hành động của Tô Gia Nhuế. Nơi cất giấu bằng chứng… Trong đầu , một tia nắng mặt trời giữa trưa bỗng xuyên qua từng lớp sương mù dày đặc.
"Tần Hoan, lát nữa  về ký túc xá, lấy cái USB  đáy tủ quần áo của   nhé, luận văn của  ở trong đó,  giúp  xem format  đúng ."
 lúc đó,  gì  bài tập về luận văn nào  chứ?  bật dậy một cái, xách túi vội vàng chạy về. Lý Mông giật  vì , cố gắng kéo  .
"Lý Mông."   đầu : "Biết  chúng  vẫn còn hy vọng?"
16.
Tô Gia Nhuế và  là bạn  từ thời cấp hai. Di vật của   trong ký túc xá, phần lớn đều   đóng gói và cất kỹ ở nhà. Chiếc USB đó  một đống đồ lặt vặt bao bọc, đang lặng lẽ phát  ánh sáng lạnh lẽo.
Tay chân  run rẩy, bật mãi mới bật  máy tinh. Khoảnh khắc thư mục  mở ,    toát mồ hôi lạnh. Tô Gia Nhuế  phân loại  chi tiết.
1. Video giảng đường.
2. Nhật ký trò chuyện.
3. Đơn khám bệnh và báo cáo nạo phá thai của bệnh viện.
4. Ghi âm.
 cố gắng kiềm chế đôi tay,  lượt nhấp mở từng cái. Hiện thực kinh tởm cứ thế trần trụi phơi bày  mặt . Giống như một khối thịt cũ kỹ  thối rữa từ lâu,    giấu kín bao nhiêu năm, khi tái hiện  chỉ càng thêm hôi thối khó chịu. Những tên đó  xứng  gọi là .
 ngã quỵ xuống ghế, tiếng ù tai mãi  dứt. Tại   trực tiếp  cho   chứ? Tim  đau đớn khôn xiết, nước mắt từng giọt lăn dài theo khóe mắt. Dù nguy hiểm,  cũng nhất định sẽ dốc hết sức  mà...
Ngoài cửa sổ, hoàng hôn rực lửa, giống hệt ánh hoàng hôn chói chang của năm hai đại học.  đưa tay cầm lấy điện thoại, gọi cho Lý Mông.
"Nếu còn một cơ hội nữa..."  khó khăn mở lời: “Cậu sẽ chọn thế nào?" Đầu dây bên    gì. 
 lúc  nghĩ cô  sẽ  lên tiếng nữa, cô  đột nhiên khàn giọng  một câu: "Năm năm nay,   mơ cũng mong   một cơ hội như ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ac-mong-le-duong/chuong-7.html.]
17.
Năm đó chỉ  một  Mục Dương c.h.ế.t. Bố  , Giáo sư Mục, dù đau buồn tột độ, nhưng ít nhiều cũng  cho là  liên can và thoát  tội. Lũ bạn côn đồ của   tìm  cách bịt miệng Tô Gia Nhuế, càng ung dung tự tại.
  đời    chuyện  như  . Lưới trời lồng lộng, tuy thưa mà khó thoát.
Ngày hôm , một   bước  cổng cục cảnh sát. Nội dung trong USB  chấn động tất cả cảnh sát  mặt, cục cảnh sát lập tức thụ lý vụ án, ngay cả cục trưởng cũng  kinh động. 
Giáo sư Mục ngay trong ngày   đưa về cục cảnh sát, đối mặt với bằng chứng thép, ông   thú nhận  chút chối cãi.  chỉ lạnh lùng   đàn ông già nua tiều tụy ,    rời .
18.
 ông    là trọng tâm. Lũ bạn côn đồ của Mục Dương  một ai  bắt.  , bọn chúng  quyền  thế,   thể  yên chờ c.h.ế.t chứ? Bọn chúng chắc hẳn  hận .
  ngoài cục cảnh sát, lười biếng  mặt trời mà . Đương nhiên là  hận  , giống như năm xưa hận Tô Gia Nhuế .
Về đến khu dân cư,  mua bữa tối ở cửa hàng tiện lợi,  chậm rãi chuẩn   lên lầu, vài bóng đen lấp ló  lưng .      , móc chìa khóa  tra  ổ. Giây tiếp theo, một chiếc khăn ẩm ướt đột ngột bịt kín miệng mũi , mùi hương kích thích lập tức xộc thẳng  khoang mũi.
Bóng tối bao la  một  nữa bao trùm lấy ,  nữa tỉnh ,  thấy  đang ở trong một căn nhà kho đổ nát. Vài gã đàn ông lêu lổng vây quanh ,  mặt bọn chúng là vẻ vặn vẹo như đúc.
"Mày là Tần Hoan?"
 ho khan vài tiếng, khẽ gật đầu. 
Ngay  đó, một cái tát mạnh giáng xuống mặt !
"Mày cái con đàn bà c.h.ế.t tiệt! Rảnh rỗi   việc gì  hả, cứ thích xen  chuyện của  khác!"
Thằng đầu vàng nhổ một bãi nước bọt, hung tợn mò  một con d.a.o từ thắt lưng: "Tao cũng   đắc tội gì với mày  ? Đã hơn năm năm , giờ mới nhớ  giả vờ   hùng ?"
 nghiến chặt răng hàm, chốc lát  mà từ từ  lên: "Các  sợ  ."
Thằng đầu vàng lập tức tức giận đến mức mất trí,  một cái tát nữa giáng xuống.
"Bốp."
"Tao thấy mày chán sống !" Hắn  tức đến mức n.g.ự.c phập phồng, lập tức  c.h.é.m .
"Ấy  ." Một gã đàn ông bên cạnh đột nhiên ngăn   ,  vẻ dâm đãng : "Đại ca, hung dữ với    gì?"