Ba ngày  khi , Giang Yếm   lưng, khều khều  bằng cán bút.
 
Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!
  , lườm  :
 
“Đồ chó,  gì?!”
 
“Phương Miên,  định thi trường nào?”
 
 khựng  một giây, lắp bắp:
 
“…  thi trường nào mắc mớ gì đến ?! Dĩ nhiên là A Đại – trường  nhất ,  tưởng  như  chắc?!”
 
Nói xong   , âm thầm lau mồ hôi.
 
May mà  giờ diễn vai ác cũng trơn tru hơn xưa .
 
Tan học,  đang tính toán hành lý cần sắp xếp thì bất ngờ  bịt mắt, bắt lên xe.
 
Lúc mở mắt —  thấy  đang   một chiếc giường xa lạ trong một căn biệt thự lạ hoắc.
 
Bên giường, một bóng  quen thuộc mơ hồ hiện …
 
Là… Giang Yếm?!
 
Cả   cứng đờ, co rút về  theo phản xạ, nước mắt lập tức trào .
 
Chẳng lẽ cuối cùng vẫn rơi  kết cục như nguyên tác?
 
Vậy  nghĩa là… ba  … cũng sẽ…
 
Nỗi sợ khủng khiếp như bão cuốn lấy .
 
 run rẩy.
 
Lúc , hệ thống cất tiếng, bình tĩnh đến lạ:
 
【Ký chủ, đừng sợ. Chỉ cần thoát  thì vẫn còn cơ hội. Giang Yếm sẽ   tay quá sớm . Cô hãy tranh thủ kéo dài thời gian.】
 
Nghe giọng thống tử,  hít sâu, cố gắng trấn tĩnh, khẽ gật đầu.
 
Có vẻ như   tiếng nức nở của , Giang Yếm   ,  xuống bên mép giường.
 
Giờ  mới thấy rõ gương mặt  .
 
Trầm tĩnh, nhưng u ám.
 
 lập tức nhập vai “ác nữ”,    đá  :
 
“Giang Yếm! Cậu định  gì?!”
 
“ cấm  chạm  !”
 
Cậu    gì, chỉ đưa tay giữ lấy cổ chân , kéo   gần.
 
Cúi ,  thở nóng rực phả  tai :
 
“Hửm? Sao  gọi  là đồ chó nữa ?”
 
 khựng .
 
Hệ thống cũng  hình:
 
【Khoan … cái  là trọng điểm ? Tên  thần kinh thật !】
 
 ấp úng:
 
“Đ-đồ chó…”
 
Giang Yếm bật ,  kéo   lòng.
 
Đôi mắt sâu như đáy biển, nhưng trong đáy mắt  tia gì đó… điên cuồng.
 
“Thế mới ngoan.”
 
“ Miên Miên , tại  em   rời bỏ ?”
 
“  cho em cơ hội … nhưng em vẫn  trốn.”
 
“Giờ thì  thể nữa . Em  ở bên . Mãi mãi.”
 
Giọng   khàn khàn, gần như  kiềm chế  sự hưng phấn.
 
Tiếp theo, tay    từ cổ chân  đến cổ tay.
 
"Cạch" — một tiếng kim loại khẽ vang lên.
 
 giật  — là còng tay.
 
Một chiếc còng bạc khảm đá lấp lánh khóa chặt cổ tay .
 
Lúc , dù ngốc đến mấy  cũng cảm nhận :  gì đó sai sai…  sai.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ac-nu-nhut-nhat-vs-nam-chinh-benh-kieu/chuong-8.html.]
 rơm rớm nước mắt, ngước   :
 
“Rốt cuộc… vì    ?”
 
“Chỉ vì  từng bắt nạt  ?”
 
Giang Yếm  khẽ, từng chút từng chút hôn lên nước mắt , giọng dịu dàng:
 
“Đừng , nhóc con nhút nhát.”
 
“  trừng phạt  . Cậu  bắt nạt thế nào cũng ,  chứ?”
 
“    bỏ rơi   chạy trốn.”
 
“Không ai    cả.”
 
Nói xong,   cúi xuống, hôn  ngấu nghiến — thô bạo như một con sói phát cuồng.
 
Mặt  đỏ bừng như tôm luộc, tim đập loạn xạ.
 
Đầu óc  trắng xóa.
 
Hệ thống ngẩn ngơ, hồi lâu mới lên tiếng:
 
【Đã phát hiện: nam chính  tình cảm với ký chủ.】
 
Nó ngừng vài nhịp, … hét lên như phát điên:
 
【Gì  trời?! Rõ ràng là cô bắt nạt ! Sao  biến thành yêu đương ?! Logic ?!】
 
 cũng đơ , chỉ  chỉ  , ngơ ngác hỏi Giang Yếm:
 
“Cậu… thích ?”
 
Giang Yếm   chăm chú, khẽ gật đầu:
 
“Ừ,  thích em, Phương Miên.”
 
“Nên đời , em   rời khỏi .”
 
“ sẽ giữ em . Mãi mãi.”
 
“Nếu em  chạy…”
 
Cậu  khẽ mỉm , nhưng ánh mắt  lạnh đến rợn .
 
“… thì cứ thử xem.”
 
Hệ thống gào rú điên loạn:
 
【Hắn đúng là tên biến thái bệnh hoạn nhất lịch sử!】
19
 
Giang Yếm nhốt   thật .
 
  khóa chặt  chiếc giường trong căn biệt thự đó,   ngày đêm.
 
Tối hôm máy bay cất cánh, hệ thống lên tiếng hỏi :
 
【Cô còn  chạy ? Giờ ở  đây,  chắc cũng   gì cô .】
 
 gần như  suy nghĩ gì, buột miệng trả lời:
 
【  chạy.】
 
  rõ tình cảm  dành cho Giang Yếm là gì.
 
  ,   thể sống cả đời như con chim  nhốt.
 
   sống cuộc đời của chính , bên bố , ở thế giới .
 
 ngay  đó, một nỗi sợ ngập tràn trong lòng.
 
【Nếu…    hỏng hết thì ?】
 
Cơn mưa trong ký ức ùa về, khiến  chùn bước.
 
Hệ thống gào lên cổ vũ:
 
【Ký chủ, cô  thể  ! Nếu   thì còn   mà! Nhất định  phản kháng! Thực sự   thì cứ đ.ấ.m cho  vài cái cũng !】
 
 bỗng nhớ đến khuôn mặt mơ hồ trong trí nhớ — Nghiêm Tượng.
 
Anh từng : “Con   học cách phản kháng,  phản kháng mới  hy vọng.”
 
Lần ,   thử.
 
 sẽ phản kháng.
 
Đêm nay, Giang Yếm  về.
 
Là cơ hội  nhất để trốn .