Ác Nữ Xuyên Sách Giả Ngoan, Các Ngươi Đừng Có Yêu Ta Quá - Chương 148: ---

Cập nhật lúc: 2025-09-09 00:05:56
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chốc lát , một trận tiếng bước chân trầm từ xa đến gần.

Chỉ thấy một đàn ông dáng cao lớn bước qua ngưỡng cửa, chậm rãi trong phòng.

Khương Sơ Tĩnh ngẩng mắt lên, ánh rơi đàn ông mắt.

Hắn trông cao, cảm giác như cao chừng một mét chín. Thân hình gần như hảo, dáng vóc thẳng tắp, vai rộng eo hẹp. Bờ vai rộng lớn như dãy núi cao vút, eo hẹp là đôi chân thẳng tắp mạnh mẽ.

Ngay cả khi mặc y phục cũ kỹ thô sơ, vẫn thể thấy rõ đường cơ bắp săn chắc mượt mà. Chỉ đó thôi, tỏa cảm giác lực căng tràn nhưng ẩn nhẫn nội liễm.

Gương mặt đường nét rõ ràng, như đao gọt búa đục. Xương lông mày cứng cáp, sống mũi cao thẳng, đôi môi mỏng mím thành một đường thẳng, toát lên khí chất kiên nghị và ít .

Chỉ là đôi mắt như một vũng nước đọng, gợn sóng, lộ một sự c.h.ế.t chóc khó tả, thấy bất kỳ ánh sáng nào.

Khương Sơ Tĩnh khỏi nhướn mày, liếc Chu Bưu.

Chu Bưu tự tin là lý do.

Đây cũng là vì ở cổ đại, chuyện phú bà bao nuôi.

Nếu với hình và dung mạo của đàn ông mắt , bao nhiêu phú bà tranh giành , thể mua về từ tay nha nhân để hạ nhân cho nàng chứ?

Nàng cũng là gặp đúng thời điểm .

Chu Bưu mặt đầy ý , chủ động tiến lên giới thiệu: “Nhị tiểu thư, tên là A Lực. Hắn lâu gặp biến cố, song qua đời, vì để an táng tươm tất cho song nên tiền tích góp tiêu hết sạch, đang chuẩn tìm việc, liền chọn.”

Khương Sơ Tĩnh khẽ nghiêng đầu, đôi mắt trong veo đàn ông mắt, hỏi: “Trước khi đến đây, ngươi nghề gì?”

Ánh mắt đàn ông rơi thiếu nữ mắt.

Trước khi đến, vị quản gia , hầu hạ thiên kim tiểu thư của Tướng phủ.

Hắn giờ cần một chỗ dung , càng là nhà quyền quý, càng dễ che giấu phận. Những điều khác, cũng tính toán nhiều.

Lúc thực sự thấy đối tượng hầu hạ, mới cảm giác chân thật.

Thiếu nữ mắt, làn da ấm áp trắng nõn, mịn màng tì vết. Đôi mắt như hồ nước trong veo. Trong ánh lưu chuyển, linh động và thần, lộ vẻ thuần chân và vẻ kiều diễm độc đáo của thiếu nữ.

Mái tóc đen bóng mượt mà, như lụa đen mềm mại buông xuống, tùy ý búi lên một phần, phần tóc còn như thác nước đổ xuống vai, vài lọn tóc mai nhẹ nhàng rủ xuống hai bên má, càng tô điểm thêm vài phần lười biếng và quyến rũ cho dung mạo của nàng.

Mũi ngọc tú lệ, nhỏ nhắn tinh xảo, vặn gương mặt tuyệt . Khóe môi khẽ nhếch lên, như mang theo chút tò mò thấp thoáng, sự ngọt ngào của thiếu nữ, ẩn ẩn lộ một phong tình trời sinh.

Chỉ lười biếng đó thôi, như một đóa hoa kiều diễm thuần khiết lặng lẽ nở ánh trăng, đến động lòng .

Người đàn ông cả đời từng gặp nhiều nữ tử, cũng từng thấy thiếu nữ nào đến .

Toàn thiếu nữ tỏa khí tức ôn hòa, trông cũng như những tiểu thư thế gia kiêu căng, tùy hứng, khó hầu hạ như tưởng tượng.

Hắn khẽ mở miệng, giọng chút trầm thấp khô khốc, nhưng dễ : “…Làm phu gạch.”

Làm phu gạch?

Vậy chắc là những công việc nặng nhọc như giúp xây nhà.

Khương Sơ Tĩnh mày nàng khẽ động, hỏi thêm, chỉ chút lười biếng : “Được, ngươi cứ ở bên cạnh . Ngày thường ngươi cũng cần gì đặc biệt, chỉ cần lời .”

Người đàn ông vẫn trầm mặc ít như , chỉ đáp ngắn gọn: “Vâng.”

“Tên A Lực , thực sự xứng với gương mặt ngươi, giúp ngươi lấy một cái tên mới nhé,” thiếu nữ chống cằm, mắt nàng đảo qua, tựa như đang nghiêm túc suy nghĩ, “để nghĩ xem…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ac-nu-xuyen-sach-gia-ngoan-cac-nguoi-dung-co-yeu-ta-qua/chuong-148.html.]

Chốc lát , nàng ngẩng mắt lên, như nghĩ điều gì đó mà mỉm : “Hay là, ngươi cứ gọi là Trầm Chu .”

“Thuyền chìm bên cạnh nghìn cánh buồm lướt qua, cây bệnh mắt vạn cành xuân tươi. Đã theo , cho dù ngươi sa sút như thuyền chìm cây bệnh, về cũng khởi đầu mới.”

Thuyền chìm bên cạnh nghìn cánh buồm lướt qua, cây bệnh mắt vạn cành xuân tươi.

Trầm Chu.

Người đàn ông thấy cái tên , dường như khẽ ngẩn một chút.

Tên vốn của , chỉ thể xem là một mật danh. Đây là đầu tiên một cái tên đúng nghĩa.

Không bất kỳ ý định nào đưa ý kiến của , chỉ rũ mi mắt thấp giọng đáp: “…Vâng.”

Người , quá thuận theo .

Tên đổi là đổi, còn chấp nhận nhanh chóng đến .

Dung mạo và khí chất tỏa từ đối phương, thực sự giống một lăn lộn nơi phố phường, đến cả một nghề kiếm tiền định cũng tìm , hạ nhân trong nhà quyền quý.

Khương Sơ Tĩnh thấy phản ứng của , thu ánh mắt, Chu Bưu: “Chu quản gia, ngươi chuyện .”

“Phục Linh, ngươi lấy ban thưởng nhận từ trong cung hôm nay , cho Chu quản gia chọn vài món.”

Chu Bưu , lập tức thành khẩn sợ sệt, liên tục : “Ban thưởng trong cung? Nhị tiểu thư, cái …”

Lời còn xong, Khương Sơ Tĩnh nhàn nhạt ngắt lời: “Không gì là . Giúp việc, đương nhiên thưởng. Bây giờ như , cũng như .”

Chu Bưu , hai mắt tức thì sáng bừng, vui mừng khôn xiết theo Phục Linh.

Trong chốc lát, trong phòng chỉ còn Khương Sơ Tĩnh và Trầm Chu, khí chìm khoảnh khắc tĩnh lặng.

Thiếu nữ đột nhiên mở miệng, ngữ khí nhẹ nhàng, nhưng mang theo ý vị cho phép nghi ngờ.

“Lại gần một chút, mặt .”

Trầm Chu rũ mi mắt, thần sắc bình tĩnh, sải bước dài tiến lên.

Đến khi đối mặt với thiếu nữ, thiếu nữ dặn dò: “Đưa tay .”

Trầm Chu cũng thiếu nữ rốt cuộc gì, nhưng vẫn vô thức tuân theo mệnh lệnh, chậm rãi đưa tay .

Giây tiếp theo, liền thấy thiếu nữ cũng đưa tay . Bàn tay nhỏ trắng nõn mịn màng như ngọc dương chi, nhẹ nhàng vuốt ve lòng bàn tay thô ráp rộng lớn của , cả trong chốc lát cứng đờ.

Cảm giác lạ lẫm khiến khỏi căng cứng.

"Ngón giữa tay của ngươi thật dài, là trời sinh ư?"

Khương Sơ Tĩnh thấy, ngón giữa tay xương khớp rõ ràng của nam nhân, hiển nhiên thon dài hơn hẳn những ngón khác. Móng tay cũng cắt tỉa sạch sẽ gọn gàng.

Trầm Chu đáp: "...Phải."

Khương Sơ Tĩnh rũ mi mắt, đầu ngón tay kế đó nhẹ nhàng vuốt ve những vết chai sạn dày lòng bàn tay nam nhân.

Thân phận thể ngụy tạo, nhưng những vết chai tay là do năm dài tháng rộng mà thành, thể lừa dối khác.

Những vết chai nơi lòng bàn tay nam nhân một chút cũng giống do khuân vác gạch đá mà thành.

Trái giống như... do cầm đao quanh năm mà ma sát nên.

---

Loading...