Ác Nữ Xuyên Sách Giả Ngoan, Các Ngươi Đừng Có Yêu Ta Quá - Chương 188: Đến đòi lợi tức rồi
Cập nhật lúc: 2025-09-10 02:46:55
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Sơ Tĩnh chợt ngừng thở.
Hiện tại vẫn còn ở ngoài tướng phủ.
Nàng khẽ cựa quậy vài cái, cố gắng thoát khỏi vòng tay Yến Khí, nhưng Yến Khí như sớm đoán , ngược càng siết chặt cánh tay, ôm nàng sát hơn.
Yến Khí khẽ cúi đầu, môi mỏng gần như dán vành tai nàng, nóng phả cổ nàng.
Giọng trầm thấp khàn khàn, mang theo chút ý mê hoặc, khẽ nhếch môi thì thầm: “Đừng cựa quậy, nếu còn động đậy nữa thì sẽ đơn giản là vuốt lông .”
Giây tiếp theo, cả Khương Sơ Tĩnh cứng đờ.
Bởi vì nàng cảm nhận , nàng phản ứng.
Dường như nàng càng giãy giụa, nam nhân càng hưng phấn.
Tên điên.
Khương Sơ Tĩnh chợt ngẩng mắt, đối diện với ánh mắt nam nhân, ngữ khí cảm xúc: “Nhiếp chính vương Điện hạ, là với ai cũng thể dễ dàng động tình như ?”
Yến Khí khẽ. Một tay khẽ vuốt ve mái tóc dài của nàng, một tay cực kỳ tự nhiên, thuận thế đặt một nụ hôn lên vành tai nhỏ nhắn của nàng.
Nụ đó mang theo vẻ lười biếng và phóng túng bẩm sinh. Ngón tay thon dài nghịch tóc nàng, quấn sợi tóc quanh đầu ngón tay.
Hắn lười biếng : “Làm thế , hưng phấn, là vì ngươi.”
“Lúc mới gặp mặt , ngươi.”
“Trong một màn đêm mờ mịt, khi thấy ngươi với vẻ mặt lạnh lùng, chút do dự cầm chiếc trâm đó đ.â.m c.h.ế.t .”
“Ta cũng , ngươi hạ độc , sẽ đòi lợi tức.”
Khương Sơ Tĩnh nâng mắt: “Điện hạ đòi lợi tức gì?”
Yến Khí hề che giấu dục vọng trong mắt .
Chỉ thấy ngón tay tựa như con rắn bơi lội linh động, buông lọn tóc , chuyển xuống , khẽ móc cổ áo y phục Khương Sơ Tĩnh .
Khẽ dùng sức, vạt áo kéo vài phần, làn da thiếu nữ trắng nõn như ngọc ẩn hiện trong khoang xe tối mờ.
Ngay đó, khẽ cúi , vùi đầu xuống, môi mỏng in lên xương quai xanh của nàng. Mang theo cảm giác xâm lược chiếm hữu đầy bá đạo, đầu tiên là khẽ ngậm lấy chỗ nhô tinh xảo , đó bắt đầu từ từ mút.
Chốc lát , mới ngẩng đầu lên, ánh mắt hài lòng vết hằn đỏ hiện lên xương quai xanh trắng muốt. Giọng khàn, nhưng vẻ mặt vô cùng thỏa mãn: “… Lợi tức như thế .”
Vẻ mặt Khương Sơ Tĩnh chút biến đổi.
Nàng ngẩng đầu lên, giọng điệu chút gợn sóng: “Nếu như , lợi tức đòi xong, và Điện hạ còn nợ nần gì nữa ?”
Khác với Tiêu Hành, Tiêu Càn và cả Bùi Vọng, trong nguyên cốt truyện nhắc nhiều về Yến Khí, nàng nhược điểm của .
Không nhược điểm và điểm yếu, khó để nắm bắt.
Đối phương trùng hợp là một kẻ tính cách nguy hiểm như kẻ điên.
Vậy nên dù Yến Khí địa vị cao quyền trọng, nàng cũng dây dưa quá nhiều với .
Nàng xưa nay những chuyện thể kiểm soát và nắm chắc.
Yến Khí ngờ nàng phản ứng bình thản đến , gần như thể thấy mà khẽ nhướng mày: “Ngươi thoát khỏi đến ?”
Khương Sơ Tĩnh đối diện với mắt : “Ta , việc gấp cần xử lý. Nếu Điện hạ thật sự dạo chơi kinh thành, xin hãy thả xuống xe.”
Yến Khí hỏi: “Việc gấp của ngươi là gì?”
Khương Sơ Tĩnh đáp: “Ta gặp một .”
“Nam nhân?”
Khương Sơ Tĩnh thấy, Yến Khí khẽ híp mắt.
Người rõ ràng dễ dàng để nàng rời .
Hơn nữa nếu nàng lầm, ngoài thị vệ canh gác bên ngoài xe ngựa, ngay cả gã phu xe cũng mang đao bên . Ám vệ ẩn trong bóng tối, càng bao nhiêu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ac-nu-xuyen-sach-gia-ngoan-cac-nguoi-dung-co-yeu-ta-qua/chuong-188-den-doi-loi-tuc-roi.html.]
Yến Khí nếu thả nàng , nàng khó thoát .
Giọng nàng ngừng một chút: “Ta gặp mẫu .”
“Mẫu ngươi?” Yến Khí khẽ nhướng mày, ánh mắt lướt qua thiếu nữ, chút mờ mịt khó hiểu.
Đêm qua cho tra xét thế và cuộc đời của thiếu nữ. Mẫu ruột của thiếu nữ phạm tội thông gian, mười năm tướng phủ đưa ngoài thành.
Khương Sơ Tĩnh định giấu giếm điều gì.
Với một như Yến Khí, nàng càng che giấu, ngược càng thể khơi dậy sự tò mò của . Biết nàng dù tìm cớ xuống xe, vẫn sẽ phái theo dõi nàng.
Chi bằng sự thật, để cảm thấy vô vị mà tự trở về hoàng cung.
Thế là nàng mở lời: “Mẫu đây khác vu oan, phụ sai giam cầm ngoài thành, nhưng nửa tháng , ngấm ngầm đón bà về, an trí trong một khách điếm.”
“Sáng nay, khi Điện hạ đến, mẫu sai đến truyền lời cho , rằng nếu rảnh, bà gặp . Ta lo bà xảy chuyện, nên xem .”
Ánh mắt Yến Khí khóa chặt Khương Sơ Tĩnh , bỏ qua bất kỳ biến đổi nhỏ nhặt nào khuôn mặt nàng.
Hắn khẽ nghiêng đầu, truy hỏi: “Khách điếm đó ở ?”
Khương Sơ Tĩnh Yến Khí hỏi điều gì. “Chắc cách tướng phủ một nén nhang xe.”
Yến Khí , dường như suy tư vài giây, nâng đôi mắt phượng lên, đột nhiên mở lời: “Ta cùng ngươi .”
Lời đến hề dấu hiệu báo , Khương Sơ Tĩnh theo bản năng nhíu mày.
Mặc dù đây Yến Khí giúp nàng, nhưng bọn họ cũng tính là quen . Nàng gặp mẫu , Yến Khí theo gì.
Yến Khí dường như thấu suy nghĩ của nàng, giây tiếp theo liền đến gần, cằm tựa vai nàng, giọng điệu lằng nhằng.
“Ta , tới tìm ngươi, là ngươi ở bên .”
“Hơn nữa, nếu mẫu ngươi thật sự chuyện gì, của thể giúp ngươi, .”
Hắn , nhẹ nhàng dùng cằm cọ vai thiếu nữ. Tựa hồ đang trưng cầu đồng ý, nhưng ngữ khí hề chút lo lắng từ chối.
Kẻ cứ như mắc chứng khát khao da thịt , lúc nào cũng dính lấy nàng. Khương Sơ Tĩnh liếc Yến Khí một cái: “Nếu Điện hạ theo cùng lên lầu, thì thôi.”
Yến Khí , khóe môi khẽ cong lên, mặt nổi lên một nụ tưởng chừng vô hại.
Hắn khẽ nghiêng về phía , động tác ưu nhã mang theo vài phần lười biếng, dùng giọng điệu gần như lơ đễnh : “Đương nhiên, chờ nàng bên ngoài.”
Khương Sơ Tĩnh thu ánh mắt.
Nếu vị Nhiếp Chính Vương cố chấp theo, còn thể cho của cho nàng dùng, nàng cũng lười thêm gì nữa.
Ngay khi Khương Sơ Tĩnh và Yến Khí trong xe ngựa đạt sự đồng thuận tạm thời, chuẩn khởi hành, xa bên ngoài xe ngựa, một thanh âm quen thuộc bỗng nhiên vang lên.
Khương Sơ Tĩnh lập tức , đây là giọng của Khương Bỉnh Vinh.
“Các ngươi xác định thấy, Nhị tiểu thư chiếc xe ngựa ?”
Trong giọng Khương Bỉnh Vinh mang theo vài phần nôn nóng và nghi ngờ, tựa hồ để ý đến tung tích của nữ nhi.
Chắc là hộ viện gật đầu xác nhận, giọng Khương Bỉnh Vinh chợt vang lên cao hơn, sự tức giận cũng theo đó mà ập đến.
“Nha đầu , hôm qua trong nhà xảy nhiều chuyện như , bà nội và di nương của đều bất tỉnh nhân sự, từ trong cung về cũng ghé xem.
Trong cung tối qua xảy chuyện ám sát lớn như , thiếu gia Chu gia giết, nàng cũng về với phụ . Giờ sáng sớm tinh mơ ngoài, cả ngày bận rộn cái gì.”
Khương Bỉnh Vinh càng càng giận, lồng n.g.ự.c kịch liệt phập phồng, sải bước lớn tiến về phía xe ngựa.
Chờ tới gần, mới chú ý tới, xung quanh xe ngựa còn mấy mặc y phục bó sát, qua là dáng vẻ hộ vệ.
Trong lòng Khương Bỉnh Vinh tức khắc tăng thêm vài phần cảnh giác.
Ánh mắt trở nên sắc bén, thẳng về phía xe ngựa, nhưng còn đến gần một hộ vệ cản , trông mặt mày lạnh lùng gần .
Lập tức ngữ khí thiện, đè nén cơn giận: “Các ngươi là ai? Vừa Nhị tiểu thư phủ Thừa tướng lên chiếc xe ngựa , bảo nàng xuống đây.”