Ai Bảo Nữ Nhi Không Làm Nên Việc Lớn - Chương 157

Cập nhật lúc: 2024-07-12 08:44:19
Lượt xem: 294

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mạnh Hoài Cẩn nhất định cái gì, Trình Khanh thể chỉ trích Mạnh Hoài Cẩn, nàng cần lợi dụng sự áy náy của Mạnh Hoài Cẩn, hết những gì !

Biểu tình của Mạnh Hoài Cẩn nhiều biến ảo, còn chuyện, truyền đến tiếng đập cửa đốc đốc.

“Ngũ lão gia, tiểu nhân là Lục lão gia phái tới, hành trình của ngài nhanh như , tiểu nhân đến chậm!”

Trình Lục lão gia phái quản gia tới đón Ngũ lão gia và Trình Khanh.

Lời Mạnh Hoài Cẩn xong liền chắn ở trong họng.

Trình Khanh thật sâu liếc mắt Mạnh Hoài Cẩn một cái:

“Nếu sư thật cảm thấy thực xin Dung cô cô, liền đừng để Dung cô cô c.h.ế.t minh bạch.”

Ngũ lão gia xua xua tay, “Ngươi , lão phu và Khanh ca hiện tại kinh.”

Ngũ lão gia đều tuổi , phong trần mệt mỏi lên đường, dựa một chống.

Không thấy xác c.h.ế.t của Trình Dung, rõ ràng nguyên nhân cái c.h.ế.t của nàng, cục tức của Ngũ lão gia nuốt xuống .

chung quy cũng lớn tuổi, Ngũ lão gia thấy quản gia Thượng Thư phủ phái tới, khi xoay lên ngựa còn dẫm trượt chân, nếu Mạnh Hoài Cẩn nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy, Ngũ lão gia ngã.

Quản gia Thượng Thư phủ vẻ mặt đau khổ:

“Ngũ lão gia, xe , đường từ Thông Châu đến kinh thành bằng phẳng, xe ngựa cũng nhanh!”

Mạnh Hoài Cẩn đỡ Ngũ lão gia, cách áo bông đều thể sờ đến xương cốt cánh tay, cũng trầm trầm giọng: “Ngài nên bảo trọng chính , xe kinh , cùng ngài kinh. Ngài cần lo lắng, khác đều Mạnh từng Trình thị giúp đỡ, dù ngài thèm , quan hệ giữa chúng cũng dễ dàng phủi sạch như .”

“Thúc gia, vẫn nên xe , cháu cũng chút chịu đựng nổi.”

Trình Khanh cũng khuyên bảo, Ngũ lão gia ngay cả lên ngựa cũng khó khăn, chỉ đành lời lên xe.

Xe ngựa Thượng Thư phủ phái tới đón Ngũ lão gia và Trình Khanh lớn mềm mại, ba bên trong một chút đều chen chúc.

Huyện Nam Nghi ở phương nam, kinh thành ở phương bắc.

Tháng hai, huyện Nam Nghi nơi nơi là cảnh tượng mùa xuân, kinh thành vẫn lạnh.

Trình Khanh nhịn đánh giá Mạnh Hoài Cẩn.

Đáy mắt Mạnh Hoài Cẩn xanh tím, mấy ngày khẳng định cũng ngủ ngon.

Hắn vẫn luôn theo đến tận Thượng Thư phủ.

Xe ngựa dừng , quản gia tới đỡ Ngũ lão gia, Ngũ lão gia ném .

Trình Khanh và Mạnh Hoài Cẩn một trái một đỡ Ngũ lão gia, lúc Ngũ lão gia cự tuyệt.

Trình thượng thư nhận tin vội vàng từ nha môn Công Bộ trở về, Ngũ lão gia lạnh mặt: “Dung nương ?”

Đây là quan lớn nhị phẩm, Công Bộ Trình thượng thư.

Cũng là ruột của Ngũ lão gia.

Hai em kỳ thật vài phần giống , Trình thượng thư ách giọng: “Dung nương vẫn luôn trong quan tài ở nhà, ngũ ca sẽ đến kinh thành……”

Ngũ lão gia đợi đối phương xong, chen qua, trực tiếp cửa.

Mạnh Hoài Cẩn kêu một tiếng “Trình đại nhân”, Trình Khanh kêu “Lục thúc gia”, cũng theo .

Trình thượng thư quản gia, quản gia giật một cái, cúi đầu hồi bẩm:

“Từ Nam Nghi đến kinh thành, tiểu nhân cho rằng Ngũ lão gia như thế nào cũng tiêu tốn một tháng, nghĩ tới Ngũ lão gia bọn họ tới nhanh như , tiểu nhân đến trạm dịch Thông Châu, Mạnh Trạng Nguyên chờ ở nơi đó……”

Đây là chuyện nhà của Trình thị, Mạnh Trạng Nguyên theo tới cái gì?

Quản gia phát sầu, Trình thượng thư trầm mặc một lúc lâu, “Không , Mạnh Hoài Cẩn vốn là…….”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ai-bao-nu-nhi-khong-lam-nen-viec-lon/chuong-157.html.]

Ngũ phòng vẫn luôn gả Dung nương cho Mạnh Hoài Cẩn.

Trình thượng thư đối với việc tỏ ý kiến, Dung nương tư dung tú mỹ, là tiểu thư dòng chính Trình thị tỉ mỉ giáo dưỡng , Mạnh Hoài Cẩn cũng tiền đồ.

Sau , hôn sự cũng thành.

Hiện giờ ngẫm , chi bằng gả Dung nương cho Mạnh Hoài Cẩn, Dung nương còn sống, Mạnh Hoài Cẩn cũng sẽ xa cách cùng Trình thị.

 

Trình thượng thư theo phủ, Lý thị bệnh hơn phân nửa tháng giãy giụa xuống giường, đang kéo tay áo Ngũ lão gia gào .

“…… Dung nương, Dung nương đáng thương của chúng .”

Hơn phân nửa tháng , Lý thị bao nhiêu , đại phu nếu Lý thị còn tiếp tục , đôi mắt sẽ giữ nổi.

Quan tài của Trình Dung đặt ở trong phòng.

Bốn phía treo vải trắng, châm hương nến, Thượng Thư phủ lo việc tang ma cho Trình Dung một chút đều keo kiệt.

Nga, đúng, hoàng đế cũng hạ chỉ hậu táng, chỉ sợ chờ quan tài Trình Dung về quê, đại quan quý nhân trong kinh cũng dọc theo đường đưa quan tài của ‘ Nhu Bình huyện chúa ’.

Nhu Bình.

Phong hào truy phong khi c.h.ế.t cũng tựa như thâm ý sâu sắc, là Trình Dung nhu thuận, Trình thị cũng nên bình tĩnh tiếp thu sự thật cái c.h.ế.t của Trình Dung, ngoan ngoãn, cần ồn ào cần gây chuyện?

Lý thị phát tiết bi thương, Trình Khanh cắm , Trình Dung là nữ nhi của Lý thị và Ngũ lão gia, ở đây ai bi thương hơn hai phu thê.

Trình Khanh thấy Mạnh Hoài Cẩn dâng hương cho Trình Dung, bàn tay nhẹ nhàng run rẩy.

“Sư .”

Trình Khanh nhẹ giọng hỏi, “Ngươi Dung cô cô vì mà c.h.ế.t ?”

Trình thượng thư lúc thấy, nhíu mày quát lớn Trình Khanh:

“Dung nương tiến cung yết kiến, vết thương cũ tái phát, thương nặng trị mà chết, đây là nguyên nhân cái c.h.ế.t của Dung nương!”

Trình Khanh nhẹ nhàng ‘a’ một tiếng, “Lục thúc gia , thì chính là .”

Thái độ lệ của nàng, Trình thượng thư cau mày.

Quả nhiên giống như trong thư , đứa nhỏ lá gan quá lớn, Dung nương c.h.ế.t ẩn tình khác, Trình thượng thư chẳng lẽ , nhưng thánh chỉ Dung nương là vết thương cũ tái phát mà chết, Trình gia liền thể nghi ngờ nguyên nhân cái c.h.ế.t của Dung nương——

“Trình Khanh, đây là thái độ cháu chuyện với trưởng bối ?”

Biểu tình của Trình thượng thư nghiêm túc, Lý thị thóa mạ thật mạnh.

Đôi mắt bà hãm sâu, mặt tất cả đều là châm chọc: “Ngươi sức lực , vì chủ cho Dung nương, chỉ thể ỷ là trưởng bối mắng Khanh ca ? Không cần mắng Khanh ca nhi, vì Dung nương ngàn dặm kinh…… Hài tử ngoan, đáng tiếc cơ hội ở chung nhiều cùng Dung cô cô của cháu.”

Lý thị khi so với thét càng dọa hơn.

Khóc lên là dùng bi thống tra tấn chính , dừng công kích phu thê Trình Lục lão gia, Trình Lục phu nhân Lý thị dọa cho sợ tới mức dám tới linh đường.

Ngũ lão gia nhẹ nhàng vỗ vỗ Lý thị, cũng đầu Trình thượng thư.

“Khanh ca nhi là tiểu bối thể hỏi, lão phu là trưởng ngươi, cũng là cha đẻ của Dung nương. Nghe bồi Dung nương tiến cung tạ ơn, Dung nương ở trong cung xảy chuyện gì, lão phu tổng thể hỏi !”

Trình Lục lão gia lấy phận trưởng bối răn dạy Trình Khanh, lập tức Ngũ lão gia giáo huấn một trận.

Đừng Công Bộ thượng thư, dù lên thủ phụ, Ngũ lão gia cũng vẫn là trưởng.

Không trưởng Ngũ lão gia dùng tài nguyên trong tộc duy trì, con đường quan của Trình Lục lão gia mấy năm nay cũng thông thuận như . Về tình về lý, Trình Lục lão gia đều cự tuyệt yêu cầu của Ngũ lão gia, Trình Dung là do Trình Lục phu nhân bồi tiến cung xảy chuyện, Trình Lục lão gia cần giao đãi với Ngũ lão gia và Lý thị.

Những lời kế tiếp, Mạnh Hoài Cẩn là ngoài thể , Trình Khanh là tiểu bối cũng tư cách , hai đều đuổi khỏi linh đường.

Trình Lục phu nhân tránh khỏi, từ trong viện chính vội vàng tới, bốn rõ ràng chuyện Trình Dung.

Trình Khanh và Mạnh Hoài Cẩn, bao gồm cả các hạ nhân, đều đuổi khỏi linh đường.

Loading...