12.
Nửa tháng  kỳ nghỉ, giáo sư hướng dẫn thông báo sẽ đưa chúng   thực tập một tuần.
  hiểu   nhắn tin cho Viêm Tử An kể chuyện , tin nhắn  gửi  mới nhận    chuyện  với    gì?
Rõ ràng Viêm Tử An cũng nghĩ như , chờ   tiếp.
 đành   dối: [Chỉ là…  nhờ  giúp chăm sóc cây cà chua con của , khó khăn lắm mới cứu , sắp chín ,  sợ  xảy  chuyện gì đó.]
Viêm Tử An chỉ trả lời một chữ “ồ”.
Rõ ràng    để tâm,  cũng  mong tên sát thủ cây cối   thể chăm sóc, chỉ là tìm cớ thôi.
  ngờ  thực sự xảy  chuyện.
Tối ngày thứ ba rời trường, thành phố A đổ mưa lớn, dự báo đây  lẽ là đợt mưa lớn nhất trong quý , nhưng  đó mùa mưa  qua,  mới tháo tấm bạt nhựa che cà chua. Thế  thì   bây giờ?
 liên lạc với bạn cùng phòng, bọn họ cũng tuyệt vọng, than thở gió quá lớn, nhiều   che bạt nhựa đều  thổi bay mất .
 thở dài, cây cà chua con   thật khổ.
   giường khách sạn  ngủ , liền lướt điện thoại.
Trên trang thú tội, các sinh viên khoa Nông nghiệp than  khắp nơi, đau khổ vì bài tập của   mất.
Hahaha,   thì   đều như ,  cũng nhẹ nhõm .
Thậm chí   còn thảm hơn , bài tập  chín   mưa lớn cuốn trôi.
Đang lướt thì đột nhiên  một bài đăng đang tăng độ hot, là một bức ảnh, bóng lưng mờ ảo của một nam sinh, đang che bạt nhựa trong mưa gió.
Trạm Én Đêm
Kèm theo dòng chữ: [Mẹ kiếp, thằng  đỉnh vãi, nó  che trong mưa một tiếng đồng hồ, chỉ  nó che  thôi!]
Mặc dù trong ảnh chỉ là bóng lưng,  còn chụp trong mưa lớn, nhưng  liếc mắt một cái  nhận . Đây là Viêm Tử An.
Hắn  thật sự  giúp  chăm sóc cây cà chua con  .
 gọi điện cho Viêm Tử An, bên  nhanh chóng nhấc máy, giọng   chút lười biếng: “Alo?”
“Khụ, là .”
Bên   tiếng đóng cửa, ngay  đó  tiếng gió thổi đến, chắc là    ban công .
 : “Bên  mưa  vẻ lớn lắm nhỉ?”
Hắn  đắc ý: “Yên tâm , cà chua của cô   che cho .”
“Mưa lớn thế, khó che lắm  ?”
“Xì,  là ai? Năm phút là xong ngay.”
 nín : “Ồ.”
Đột nhiên  thấy tiếng bạn cùng phòng của Viêm Tử An: “Anh Viêm,   uống nước nóng ? Hôm nay  dầm mưa lâu như .”
Viêm Tử An liền : “Uống cái rắm,   dầm mưa !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ai-da-dong-vao-xuong-rong-cua-toi/chapter-5.html.]
: “…”
Haiz,  đàn ông Trung Quốc cả đời  mạnh mẽ.
13.
Mấy ngày thực hành còn , ngày nào  cũng nghĩ về việc  về trường, cũng   là nhớ cây cà chua con  là cái gì khác.
Trên đường về trường bằng tàu hỏa,  thấy bên đường   bán cây xanh, trong đó  một chậu xương rồng  .
  mua nó, Viêm Tử An giúp  chăm sóc cây cà chua con thì  cũng   chút quà đáp lễ chứ.
    keo kiệt đến .
 cây xương rồng trơ trụi trông  ,  định tìm cho nó một cái chậu, tiện thể tách đoàn với thầy cô ngay bên ngoài trường.
  ngờ  gặp Khâu Nguyên ở chỗ bán chậu.
Cái tên khốn nạn ! Không chỉ lừa dối bạn  của , bắt cá hai tay, mà còn mượn danh bạn   lừa   ít tiền, nếu   để mắng  , thì ngày đó  cũng  đến nỗi tức giận mà nhổ gai xương rồng của Viêm Tử An.
Nói tóm ,  kiếp,   chính là nguồn gốc của  tội !
Lúc     lưng  , trơ mắt    ôm cô bạn gái mới, kể lể một cách sinh động  bộ quá trình  bạn gái cũ, tức là bạn  , thao túng tâm lý.
Lại còn cố   vẻ rộng lượng : “Cả con bạn  của cô  nữa, học Nông nghiệp trồng trọt . Chậc,  trồng trọt mà nhân cách tệ hại ghê, mượn  bao nhiêu tiền  mua đồ hiệu, cuối cùng cũng  trả.”
Cô bạn gái mới  ghét bỏ: “Trời ơi    loại   chứ?”
Khâu Nguyên lắc đầu: “Thôi bỏ , coi như bố thí cho ăn mày…”
“Bố thí cái con  !”  từ phía  giáng cho   một cái tát, Khâu Nguyên kêu thảm một tiếng ôm mặt  vật  đất.
Xì, đúng là  giả bộ,   sức mạnh đến thế  chứ?
Những  xung quanh   với vẻ mặt kinh hãi.
 cúi đầu  xuống. Ơ? Cây xương rồng  tay   ?
Khi Viêm Tử An hỏi  đang ở ,   Khâu Nguyên đang nhổ gai, lặng lẽ : “Bệnh viện.”
Viêm Tử An nhanh chóng chạy đến,  thấy Khâu Nguyên liền xông tới túm cổ áo  : “Mày đánh cô  ?!”
Khâu Nguyên chỉ  khuôn mặt đang nhổ gai dở dang của : “Đại ca,   rõ , nạn nhân là !”
 tức điên   xông lên đánh  : “Anh còn dám !”
Viêm Tử An vì lo ngại xung quanh  quá nhiều ,  ngăn  : “Đánh  ở đây   .”
Đợi  bình tĩnh ,   mới buông tay, nhỏ giọng : “Dùng xương rồng đánh  ác quá đấy.”
 tủi    : “ mà… cây xương rồng  vốn là mua cho , giờ thì mất .”
Viêm Tử An sững  hai giây, xắn tay áo lao về phía Khâu Nguyên: “Mày cũng xứng đáng  xương rồng của tao đánh ?”
 ngăn   : “Đánh  ở đây   .”
Viêm Tử An: “…”