Cố Nghi gật đầu: “Làm phiền công công.”
Cung nhân liền mang đến một giỏ tre đựng đầy hạt dẻ.
Cố Nghi lấy một nắm, theo lời cung nhân mà rang hạt dẻ. Rang  rang  mấy , cuối cùng cũng tạm , cô khẽ xoay cánh tay  mỏi.
Cung nhân lập tức  : “Mỹ nhân mệt thì nghỉ một chút , thật   cần Mỹ nhân tự tay , nô tài  Mỹ nhân  cũng !”
Cố Nghi trong lòng vẫn nghĩ đến Lễ Vạn Thọ, năm nay cô   dâng “Sách Chân Ngôn” nữa, dù  cũng  tặng cho Tiêu Diễn thì coi như  tặng . Năm nay chỉ cần tặng một món hạt dẻ rang đường là đủ.
Cố Nghi cất lời: “Làm phiền công công dạy  một  nữa, … sẽ học thêm vài ngày,    thành thạo.”
Cung nhân lập tức đồng ý, liền bắt đầu  mẫu.
*
Trong tây điện của Tú Di điện, Triệu Uyển đang thêu một chiếc túi thơm. Cô  chọn họa tiết đôi bướm bay lượn. Tố Tuyết ngắm  một lúc,  khỏi khen ngợi: “Mỹ nhân thật khéo tay, nô tì  mà thấy đôi bướm  như đang bay thật !”
Triệu Uyển khẽ : “Lễ Vạn Thọ sắp đến,  định dâng túi thơm  lên bệ hạ.”
Tố Tuyết  : “Bệ hạ nhất định sẽ  thích, chắc chắn sẽ luôn mang theo bên . Trong cung ai ai cũng , bệ hạ thật sự để Mỹ nhân trong lòng, thường xuyên ban thưởng. Hôm  trong trò đánh bóng, bệ hạ càng  thể  Mỹ nhân chịu oan uổng… Ngay cả bên ngoài Lạc Anh cung, bệ hạ cũng thương xót Mỹ nhân…”
Triệu Uyển  đến đây, trong lòng  thất thần, trong lúc  để ý, cây kim bạc đ.â.m  ngón tay cô , một giọt m.á.u đỏ thẫm lập tức trào . Cô  vội vàng buông chiếc túi thơm xuống, sợ  dính vết máu.
Tố Tuyết hoảng hốt kêu lên, vội vàng đưa cho cô  một chiếc khăn lụa: “Mỹ nhân!”
Triệu Uyển khẽ : “Cần gì  kinh ngạc như thế.”
Chỉ là một vết thương nhỏ, chẳng mấy chốc m.á.u  ngừng chảy. Cô  cầm  chiếc túi thơm và tiếp tục thêu, nhưng trong lòng  càng thêm bất an.
Cô   tài nào hiểu thấu tâm tư của hoàng đế.
*
Đêm  Lễ Vạn Thọ, hoàng đế lấy lý do Lễ Vạn Thọ, đình chỉ triều chính năm ngày, lệnh cho Tề Hách đình chức, đóng cửa tự kiểm điểm để sửa đổi lòng  trung thành.
Sau khi bãi triều, Tiêu Diễn trở về Thiên Lộc các  triều phục. Cao Quý công công dâng lên cuộn giấy chứa danh sách lễ vật của yến tiệc đêm Vạn Thọ để hoàng đế xem xét.
Thấy Tiêu Diễn lướt qua nhanh  để sang một bên, Cao Quý công công  : “Các cung đều  dâng lên lễ vật, nhiều món quà   gửi đến đây, bệ hạ   xem qua  ?”
Tiêu Diễn  xong, nét mặt dịu , “Ừ” một tiếng: “Lễ vật gì thế? Mang lên đây.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ai-khanh-nang-lua-tram-roi/chuong-176-ai-khanh-nang-lua-tram-roi.html.]
Cao Quý công công vỗ tay vài tiếng, lập tức  cung nhân bưng khay .
Mê Truyện Dịch
Tiêu Diễn bước xuống bậc thang, xem qua từng món theo thứ tự trong danh sách.
Khăn lụa, sách, bút mực, nghiên đá, túi thơm, còn  một hộp thức ăn…
Thấy nét mặt hoàng đế  phần nghi hoặc, cung nhân bèn : “Đây là hạt dẻ rang đường do Cố Mỹ nhân ở Bình Thúy cung tự tay  hôm nay.”
Tiêu Diễn mở nắp hộp , quả nhiên là một đĩa hạt dẻ nhỏ, vẫn còn tỏa chút  nóng, vài giọt nước đọng   nắp hộp. Hắn liền cầm lấy hộp thức ăn, phất tay : “Lui  .”
*
Vào giờ Dậu, Cố Nghi khoác áo choàng bước  Bảo Hoa Điện, chỗ  của cô vẫn  sắp xếp ở một góc. Vừa  xuống, một bóng  dừng  mặt cô.
Cố Nghi đành  dậy, cúi  hành lễ: “Bái kiến Đoan phi nương nương.”
Đoan phi  nhẹ: “Cố   thăng  Mỹ nhân,  còn  kịp chúc mừng .”
Cố Nghi  cúi  cảm tạ: “Đa tạ đại ân của Đoan phi nương nương, thần   dám quên.”
“Muội quá lời ,  xứng đáng mà.”
Cố Nghi trong lòng cảm thấy kỳ lạ,  khỏi ngước mắt  Đoan phi một cái, thấy cô     thẳng lên vị trí phía .
Cố Nghi  một lúc   xuống, tự rót cho  một tách  nóng.
Vì đều cùng là Mỹ nhân,  khi Tề Mỹ nhân  điện, cô   ngay bên cạnh Cố Nghi.
Cố Nghi vui mừng : “Tề tỷ tỷ,  lâu  gặp.”
Tề Mỹ nhân cũng : “Ta cũng định tìm thời gian đến thăm  đây. Cuốn sách    tặng ,   nhờ  in  , sẽ bù bạc cho  .”
Cố Nghi  mà cảm động rơi lệ trong lòng:“Tề tỷ tỷ đại ân!”
Tề Mỹ nhân đưa tay bóc một quả quýt, mùi hương thơm phức tỏa  khắp nơi. Cô  hạ giọng : “Tuy nhiên, dạo  thư từ giữa nhà  và kinh thành  chút bất tiện. Nhà  dù   thiết với Hữu thị lang bộ Lại, nhưng dù  cũng cùng tộc. Nếu   bản thảo mới,  sẽ tìm cách…”
Fan yêu sách đang gặp khó khăn,  cô  thể  khó thêm nữa!
Cố Nghi gật đầu liên tục:“Tề tỷ tỷ đại ân! Khó khăn   hiểu rõ! Yên tâm, dạo   cũng   bản thảo mới…”