Tiêu Diễn nhớ  lúc  Tô Tuyết chỉ điểm Cố Nghi,  vốn nên  vui, nhưng   như , trong lòng bỗng dâng lên một chút niềm vui kín đáo.
Nghĩ đến việc vì  mà Cố Nghi  thể bất chấp thủ đoạn  kể gì cả, vì thế nên  mới sinh  cảm giác vui mừng.
“Nếu thực là như thế thì trẫm cũng sẽ tìm cách che giấu cho nàng.”
Tim Cố Nghi đập nhanh hơn một nhịp, nâng chén  lên uống một ngụm, hỏi: “Bệ hạ    đoán  ai là    ?”
Tiêu Diễn thấy mặt cô ửng đỏ,  hỏi: “Nàng   nào mà  nghi ngờ ?”
Cố Nghi suy nghĩ một lúc, nhỏ giọng : “Thần  đoán là Đoan phi.”
Tiêu Diễn  nhướng mày: “Sao  nghĩ ?”
Cố Nghi mạnh dạn đáp: “Thần  nghĩ hương Trúc Khê e là  dễ  , các phi, tần và tiệp dư  lẽ còn  thể , nhưng việc sắp xếp cung nữ từ    tính toán kỹ lưỡng. Vương Tiệp dư và Cung Tiệp dư  lẽ  thể…” Cô tự bật : “Chỉ là thần  đoán bừa mà thôi.”
Tiêu Diễn  : “Trẫm cũng đoán là Đoan phi.”
Cố Nghi  chút kích động: “Sao bệ hạ  nghĩ ?”
Mê Truyện Dịch
“Năm xưa tiên đế còn tại vị, Cao Hoàng hậu thường tổ chức trận đấu đánh bóng trong cung đình mỗi năm. Khi Thái tử trưởng thành,  mở rộng  mời thêm các tiểu thư quý tộc kinh thành tham dự. Trẫm khi đó còn nhỏ, dù   xem nhưng vẫn nhớ mấy năm liền,  giành chức quán quân đều là họ Bạch. Đáng tiếc cuối cùng nhà họ Bạch vì gia thế mà  thể trở thành Thái tử phi. Thái tử năm đó cũng   ý định lập Thái tử phi  Trắc phi, cho nên việc  mới bỏ qua.”
Cố Nghi hít sâu một , Đoan phi mang họ Bạch! Trò chơi quyền lực chốn cung đình, hóa  cô vẫn  hiểu gì cả, sách cũng  !
Cô suy nghĩ    chợt bừng tỉnh: “Bệ hạ   năm ngoái ở trận đấu đánh bóng trong ngự hoa viên, Đoan phi cố ý giấu tài năng là  mượn tay Đức phi để trừ khử Triệu Uyển?”
Haiz,  cho cùng vẫn là cao thủ   chơi cùng bọn cô, hơn nữa Tiêu Diễn  nghi ngờ Đoan phi từ  lâu .
Quả nhiên so mưu lược thì cô  bằng , thất lễ  thất lễ .
Tiêu Diễn  với cô: “Trẫm cũng chỉ  bừa thôi. Đợi Cung Chính Ti xác thực,  việc sẽ  kết luận.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ai-khanh-nang-lua-tram-roi/chuong-246-ai-khanh-nang-lua-tram-roi.html.]
Cố Nghi: …
Mười ngày , Cung Chính Ti vẫn   kết luận, nhưng nguyên Tả Tự thừa của Đại Lý Tự là Bạch Thanh Đạo tự thú rằng khi xử lý vụ án Triệu Kiệt nhiều năm    nhiều sai sót,  Cao Hoàng hậu chỉ thị  thiêu hủy một phong thư. Theo như ông  nhớ , bức thư  do Triệu Kiệt phu tử gửi cho Thái tử Hoành, lời lẽ trong thư  chân thành, khuyên bảo rằng “Giữ đúng đạo quân thần, bền chặt tình phụ tử” khiến cả triều đình kinh ngạc.
Lòng  trung thành của Thái tử Hoành từ việc   thấy rõ,  còn gì  thể che giấu, nhưng Bạch Thanh Đạo   chứng cứ xác thực, khó lòng thuyết phục   . Tuy nhiên, cộng thêm lời khai của  hầu cũ trong nhà họ Triệu là Triệu Cửu  đó, vụ án của Triệu Kiệt từ chỗ là đột tử do bệnh  dần biến thành việc Thái tử Hoành  thể  nảy sinh ý định  phản, âm mưu ám hại trung thần.
  lúc , hậu duệ nhà họ Triệu là Triệu phi nương nương  quỳ dập đầu  Thiên Lộc các,  lóc tấu trình, cầu xin hoàng thượng minh oan cho cha , trả  sự công bằng cho Triệu Kiệt.
Hoàng đế  , nhớ đến phụ  và  trưởng, lòng đầy do dự, âm thầm rơi lệ.
Các sĩ tử trong triều cảm phục khí tiết của  tài đức, đồng loạt dâng tấu xin minh oan cho Triệu Kiệt.
Thậm chí  học sĩ còn suy đoán rằng nếu Thái tử Hoành   ý định  phản, g.i.ế.c hại Thiếu sư thì cũng  hẳn là  thể g.i.ế.c cả tiên đế.
Việc tha tội cho Ngụy Đế Thận Vương  thể hiện lòng nhân từ của hoàng đế. Chuyện g.i.ế.c cha chỉ là lời đồn  dựng lên để giữ gìn thể diện cho hoàng gia, khiến hoàng đế  chịu oan ức!
Những lời như  tuy  trở nên mạnh mẽ, nhưng vì nội dung quá mức gây chấn động nên   truyền tai rộng rãi trong dân gian.
Thái tử âm mưu tạo phản đoạt vị g.i.ế.c cha, nhất thời trở thành chủ đề bàn tán.
Hoàng đế  tin thì    thêm nữa, đau đớn đến tột cùng, bãi triều mười ngày.
Đoan phi vì cha là Bạch Thanh Đạo phạm sai lầm, tự thấy  còn mặt mũi nào để hầu hạ hoàng đế nữa nên tự xin rời cung.
*
Ngày hôm đó, trời quang mây tạnh,   gió  mưa.
Cố Nghi như thường lệ  cưỡi ngựa vài vòng ở trường đua trong ngự hoa viên,  khi  khỏi trường đua, cô liền thấy cuối con đường lát đá  một cỗ xe ngựa bọc vải xanh đang đỗ.
Tì nữ bên cạnh xe ngựa  thấy cô liền vội bước nhanh đến, cúi  hành lễ : “Đoan phi nương nương hôm nay sẽ rời cung, đúng lúc gặp Nhu tần nương nương,    thể trò chuyện thêm một  với nương nương   ạ?”