Trong Thái Vi điện, Ngọc Hồ khó xử : “Hôm nay nương nương vẫn  treo thẻ đỏ ạ?”
Thục phi  gương kẻ chân mày: “Có treo   treo, đối với hoàng đế cũng   gì khác biệt.”
Ngọc Hồ cắn môi : “Dù  như , nhưng nương nương… Thừa tướng đại nhân   bào nương nương khuyên nhủ an ủi bệ hạ  …”
Thục phi thở dài: “Bổn cung khuyên ,     tai ? Nữ nhân của thế gia  ai mà   gánh vác vinh quang gia môn, danh dự cho gia tộc . Mưu tính những gì, bộ ngươi nghĩ   rõ ?” Thục phi  khinh thường vài tiếng, trong mắt ánh lên dòng nước: “ tại  đại bá   hiểu? Tiêu Hoành  c.h.ế.t … Người họ Tề  thể trở   nữa!”
Ngọc Hồ quỳ phịch xuống: “Nương nương bớt giận.”
Thục phi im lặng liếc  lông mày,  đó  khổ : “Bỏ , bảo bọn họ hôm nay bỏ thẻ đỏ  .”
Giờ Tỵ  mới trôi qua, Lục Triều  đuổi  ba nhóm .
Đào Giáp vội vàng  tới: “Lục ca ca đang bận ?”
Lục Triều  khổ: “Đào Giáp   cũng bận ?”
Đào Giáp   nhiều lời, nhét thỏi vàng  trong n.g.ự.c Lục Triều: “Lục ca ca  Mỹ nhân của bọn ,   bệ hạ  lật thẻ bài của Mỹ nhân bọn , hy vọng Lục ca ca  thể  đỡ giúp mấy câu!”
Lục Triều nghĩ thầm,   hoàng đế   quyết tâm tránh  hiềm nghi nên từ chối đến hậu cung trong thời gian đề bạt quan   , nếu thế thì   lời  ý  cũng   gì .
Võ công công lo đến mức miệng  lở luôn   kìa.
Đào Giáp  vẻ mặt của  ,   thêm gì nữa, thấp giọng : “Làm phiền Lục ca ca!”
Sau khi  khỏi ngự hoa viên, Đào Giáp  đến Ti chế ti, nơi Triệu Uyển đang  việc.
Đào Giáp mỉm  hỏi: “Chưởng chế, Mỹ nhân bọn  sai nô tì đến hỏi xem còn  váy hoa nguyệt  may xong   ?”
Sắc mặt Triệu Uyển cứng đờ. Chẳng lẽ vị Cố Mỹ nhân  cũng tới đây để sỉ nhục cô  ?
Cung Quý nhân   sủng ái mà  , váy hoa nguyệt cũng  đổ tội.
“Cố Mỹ nhân  chiếc váy hoa nguyệt  ư?”
Đào Giáp gật đầu: “Mỹ nhân  thích bộ váy ,  thích từ lâu ,  phiền chưởng chế may cho Mỹ nhân bọn  một bộ.”
Cố Mỹ nhân,   hoàng đế  lật thẻ bài của Cố Mỹ nhân.
Triệu Uyển   liếc  ghi chú của từng điện,  chọn cho một chiếc váy hoa nguyệt màu vàng sẫm  cùng: “Chiếc váy    đo  vặn.”
Đào Giáp cảm ơn xong liền nhấc váy rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ai-khanh-nang-lua-tram-roi/chuong-30-ai-khanh-nang-lua-tram-roi.html.]
Vừa qua giờ Ngọ, Đào công công – phó tổng giám của Kính sự phòng liền  đến ngự tiền  cái nắng như thiêu đốt.
Vì Võ công công đang  lở miệng, như  gặp hoàng thượng sẽ bất nhã nên ông   nhận  việc .
Cao Quý công công bước  khỏi điện, ông   kinh ngạc khi thấy tấm biển màu đỏ  ngọc bài của Thục phi  biến mất. Sau đó ông  vươn tay đặt thẻ bài của Vương Quý nhân ở Tú Di điện lên  cùng của hàng thứ hai, Cung Quý nhân của Trích Phương điện ở vị trí thứ hai của hàng thứ hai.
Vị trí đầu tiên ở hàng thứ ba là Châu Mỹ nhân đến từ Xuân Vũ các,  khi suy nghĩ một lúc, ông  vẫn xếp Cố Mỹ nhân của Tú Di điện –  chỉ đưa một thỏi vàng, ở vị trí thứ hai.
Thế là xong.
“Ngươi   .”
Tiêu Diễn  thấy tấm ngọc bài của Thục phi liền   tiếng.
Mê Truyện Dịch
Tề gia  thể  yên  nữa .
Ánh mắt của   hề dừng . Khi lướt đến hàng thứ hai, mấy Quý nhân đều là  tộc mới trong cung,  lâu   chen  hậu cung. Đây chính là thái độ của  đêm nay.
Hắn liếc  tấm ngọc bài của Cung Quý nhân xếp ở vị trí thứ hai.
Hắn khẽ cau mày, lật mặt  của tấm ngọc bài đầu tiên .
Đào công công trút  tảng đá trong lòng: “Tú Di điện…”
Cao Quý thầm  quả nhiên.
Đào công công liền tiếp lời: “Vương Quý nhân!”
Cao Quý: …
Thánh tâm khó đoán!
Chỉ trong chốc lát,   trong cung điện đều  chuyện. Hoàng đế  lâu  đặt chân  hậu cung, hôm nay  lật tấm ngọc bài của Vương Quý nhân ở Tú Di điện.
Cung Quý nhân ở Trích Phương điện  đợi nhiều ngày,  thấy  liền lập tức đập nát cây ngọc như ý [1] trong tay thành từng mảnh: “Tiện nhân!”
Xuân Nha liên tục khuyên nhủ: “Chủ tử bớt giận! Đừng  tổn hại đến sức khỏe!” Cô   khuyên: “Tiệc Trung thu  tháng tới mới thực sự quan trọng. Quý nhân    thể tăng địa vị   thì tới Trung thu sẽ  liền mà!”
Cung Quý nhân  khinh thường: “Ta xem cô   thể nhảy nhót  bao lâu!”
Bữa tiệc Trung thu , cô  mới là  chiến thắng!
Tú Di điện lúc  đột nhiên trở nên náo nhiệt, Cố Nghi   ngoài cửa sổ thì thấy cung nhân đông đúc, cô liền hiểu .