Không hổ là cha của Vương Quý nhân!
Việc đề bạt quan  mới trong cung chắc chắn  đoán   suy nghĩ của Tiêu Diễn!
Vậy cô nên  gì đây? Nghe  cha của Cố Nghi ở Phủ Châu là quan chức địa phương, loại tiền triều đề bạt  thậm chí còn  thể chạm tới đầu đạn!
Không thể nhờ cậy  cha !
Đào Giáp ôm váy hoa nguyệt trở , đúng lúc chính điện Tú Di điện đang sôi nôti, cô  an ủi : “Mỹ nhân, chúng  đợi năm ngày nữa  tính tiếp!”
Cố Nghi  khổ, tự hỏi liệu   thể sống sót thêm năm ngày nữa  …
Nếu   thì Đào Giáp , chúng  hãy gặp    ngày 15 tháng 6 nhé!
Nhìn thấy nụ  gượng gạo  mặt cô, Đào Giáp ngoan ngoãn chuyển chủ đề, đưa chiếc váy hoa nguyệt trong tay cho Cố Nghi như bảo bối: “Mỹ nhân mặc thử chiếc váy  xem, nhất định sẽ  hợp với !”
Cố Nghi  kỹ thì thấy những nếp gấp váy dần đổi màu, đung đưa qua   hệt như ánh trăng đang chuyển động.
Cô cũng   gì để , nên mặc  thử.
Gương đồng tuy  chiếu sáng rõ ràng nhưng  thể phân biệt  chỗ sáng và chỗ tối của váy hoa nguyệt.
Cố Nghi  mấy bước, Đào Giáp liền kêu lên: “Mỹ nhân thật xinh !” Giá như bệ hạ  thể  thấy thì  quá!
Đào Giáp đảo mắt : “Lát nữa nô tì sẽ  thăm dò. Đợi bệ hạ đến, Mỹ nhân  đến  như trùng hợp gặp   ạ?”
Cố Nghi suy nghĩ  lắc đầu : “Trên  đều  trật tự cả, tùy tiện  như  thì Vương Quý nhân nhất định sẽ nghĩ cách trừng trị chúng . Chúng … đợi thêm năm ngày nữa .”
Cái nóng mùa hè  lên đến đỉnh điểm, tảng đá trong điện đưa tới mang theo một chút mát mẻ. Vương Quý nhân vui vẻ để cung nhân trang điểm  quần áo,  đó  yên trong điện.
Cô  vô cùng đắc ý, nghĩ  nghĩ  trong đầu những lời quan trọng mà lát nữa  .
Ngồi mãi đến giờ Tuất ba khắc, hoàng đế cuối cùng cũng đến.
“Hoàng thượng giá đáo.” Một giọng  lớn từ cửa sổ vang lên.
Cố Nghi  bên cửa sổ  thấy bóng lưng của Tiêu Diễn.
Cô đột nhiên bắt đầu đau đầu.
Nhìn sắc mặt Cố Nghi càng ngày càng tệ, Đào Giáp tưởng cô đang buồn,  lấy lòng cô nên đề nghị: “Mỹ nhân, nô tì cùng  chơi cờ đại phú hào! Hay là luyện chữ? Nô tì sẽ mài mực cho ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ai-khanh-nang-lua-tram-roi/chuong-31-ai-khanh-nang-lua-tram-roi.html.]
Cố Nghi ấn  huyệt thái dương đau nhức của , hít một .
“Ta   ghế dài một lúc! Ngươi pha cho  một bình  nóng.”
Cô   ghế, cơn đau dường như  nhẹ  và  còn nữa.
Cố Nghi  nhắm mắt , dư ảnh quen thuộc của ánh sáng trắng lóe lên, khiến cô sợ hãi mở trừng mắt.
Đào Giáp đỡ cổ cô dậy, đút cho cô một ngụm , thấy sắc mặt cô trở nên tái nhợt, lo lắng : “Mỹ nhân thấy chỗ nào  thoải mái  ạ? Nô tì  tìm thái y nhé?”
Cố Nghi lắc đầu: “Cứ để  nghỉ ngơi một lúc .” Nếu như thật sự cốt truyện  trở về con  0, dù  là Hoa Đà tái thế cũng đành bó tay!
Cố Nghi  ở  ghế dài, bắt đầu hít sâu một , thả lỏng.
Đào Giáp lo lắng   canh bên cạnh chiếc ghế dài.
*
Vương Quý nhân vốn  cởi y phục của hoàng đế, nhưng  thấy  khi  điện thì   tự cởi mũ đội đầu ,   án kỷ trong thư phòng  bản tấu chương.
Cô  chỉ  thể nhẹ giọng hỏi: “Bệ hạ  khát ? Trong điện của thần   món  lá trúc mới, bệ hạ   thử  ạ?”
Tiêu Diễn  lướt nhanh tấu chương, chỉ “Ừ” một tiếng.
Vương Quý nhân tự   pha   mang đến đặt bên cạnh tay .
“Bệ hạ mời dùng.”
Xuyên qua làn khói  mờ mịt, trong mắt Vương Quý nhân lộ  vẻ háo hức.
Tiêu Diễn hỏi: “Thiếu tử của bác phụ nàng hiện tại   quan  ?”
Vương Quý nhân  ngờ hoàng đế   thẳng  vấn đề như , vội vàng  nội dung bức thư của cha : “Đường  Tử Bá vẫn   quan. Mặc dù  vượt qua kỳ thi Lễ vi [2], nhưng vì tiên đế băng hà nên vẫn  tham gia kỳ thi Đình.”
Tiêu Diễn  hỏi: “Tại  Vương Tử Bá   tham gia kỳ thi hồi tháng ba năm nay?”
Vương Quý nhân  bao giờ gặp Vương Tử Bá, nhớ  nội dung trong thư mà trả lời: “Đường  Tử Bá cơ thể yếu ớt, mùa đông năm ngoái mắc bệnh nặng. Mất một thời gian dài để điều trị bệnh, vì   bỏ lỡ kỳ thi  tháng 3 năm nay…  đường  Tử Bá là  tài, nếu bệ hạ  thì  thể lệnh cho Tử Bá đến đây để hỏi trực tiếp, tiện thể  thể quan sát…” Vương Quý nhân  xong thì cảm thấy gì cần  cũng   hết , trong chốc lát như trút  gánh nặng.
Tiêu Diễn “Ừ” một tiếng, nhấp một ngụm , hiếm khi  : “Trà ngon.” Hắn   cuộn giấy trong tay.
Mê Truyện Dịch