Trong Thiên Lộc các,  gian vắng lặng như một ngôi mộ hoang.
Hai cung nhân  trong các đều cúi đầu   lời nào, gần như nín thở.
Cao công công bước  trong các, nhẹ nhàng đặt chén  lên chiếc bàn dài gỗ cẩm lai: “Bệ hạ uống chén   ạ.”
Việc dâng  rót nước thường do thái giám chuyên lo  nước đảm nhận, nhưng hôm qua, cung nhân lo việc  nước  ướt khay, liền  đuổi  khỏi Thiên Lộc các.
Ngày thường, hoàng đế  quá khắt khe với hạ nhân, khay   ướt chỉ là một  nhỏ,  lẽ  sẽ  để ý đến nhưng hôm qua   đuổi   ngoài.
Cao Quý công công chỉ cần suy nghĩ chút cũng  tâm trạng hoàng đế đang  .
Hắn càng im lặng thì tâm trạng  càng tồi tệ.
Chuyện triều đình gần đây   tiến triển, Cao Quý công công đoán rằng vấn đề  lẽ đến từ hậu cung.
Nhắc đến hậu cung,   thể khiến hoàng đế thêm phiền muộn  lúc  chắc chắn chỉ  Cố Quý nhân của Hà Lạc điện.
Cao Quý công công thầm giơ ngón cái với Cố Quý nhân trong lòng.
Bái phục!
Tiêu Diễn vẫn đang xem tấu chương, liếc  chén  nhưng  động đến.
Bên ngoài các  tiếng động,   khỏi nhíu mày.
Cao Quý công công lập tức : “Nô tài sẽ  xem  chuyện gì ngay!”
Cao Quý công công   khỏi cửa  thấy nha  Đông Thảo hầu hạ bên cạnh Đức Phi nương nương.
Đông Thảo khéo léo cúi  chào: “Cao công công, nương nương của chúng nô tì sai nô tì mang ít điểm tâm cho hoàng thượng. Đây là bánh mứt hồng mới nướng, phiền công công chuyển giúp.”
Cao Quý công công trong lòng  chút khó xử,  đến nữa !
Mấy ngày gần đây, hoàng thượng  trở về hoàng cung, các phi tần ngày nào cũng gửi đồ đến.
Không ai thấy rằng tâm trạng hoàng thượng đang   !
Trên mặt ông  vẫn giữ nụ : “Nương nương thật chu đáo, nô tài nhất định sẽ chuyển đến tay hoàng thượng.”
Cao Quý công công nhận lấy khay,  đó bước  trong các.
Vừa , ông  liền thấy hoàng đế ngẩng đầu  khay trong tay ,  mặt dường như  chút mong đợi.
Cao quý công công  âm thầm thở dài một tiếng, mỉm  : “Đức Phi nương nương gửi chút điểm tâm cho bệ hạ, là bánh mứt hồng mới nướng, ăn  thời tiết  ngọt lắm ạ.”
Hoàng đế quả nhiên cụp mắt xuống: “Để đó .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ai-khanh-nang-lua-tram-roi/chuong-79-ai-khanh-nang-lua-tram-roi.html.]
Cao Quý công công nhẹ nhàng đặt khay lên bàn bên cạnh.
Mấy ngày nay, khăn lụa mà Vương Tiệp dư gửi đến, điểm tâm mà Cung Tiệp dư gửi đến, bút mực mà Điền Quý nhân gửi đến và nghiên mực mà Châu Mỹ nhân gửi đến đều đang chất đống ở đây.
Cố Quý nhân rõ ràng  khiến hoàng thượng tức giận mà vẫn  đến hạ  xin .
Bái phục!
 ngày mai là ngày lật thẻ, Cao Quý công công âm thầm quyết tâm, dù Hà Lạc điện  gửi bạc đến thì ông  cũng  đặt thẻ của Cố Quý nhân ở vị trí nổi bật nhất.
Ai ngờ, hôm  thẻ ngọc của Cố Quý nhân ở Hà Lạc điện  Kính Sự phòng đưa đến,  đó  mà  treo thẻ đỏ.
Ông trời ơi!
Võ công công của Kính Sự phòng  biểu cảm của Cao Quý công công,  giả lả : “Cao Quý công công,  gì    ạ?”
Cao Quý công công giả vờ ho khẽ: “Không  gì, ngươi  . Bảo trọng!”
Võ công công  hiểu đầu cua tai nheo gì, nhưng vẫn chỉnh  y phục, cúi đầu bước : “Tham kiến bệ hạ.”
Tiêu Diễn bước nhanh xuống bậc thang dài, tốc độ nhanh đến mức khiến Võ công công sững sờ.
Chẳng lẽ bệ hạ  thông suốt  ?
Tiêu Diễn    thấy hai thẻ đỏ  khay. Thục phi ở Thái Vi điện luôn treo thẻ đỏ, nhưng thẻ còn   ở hàng thứ ba,  ngọc bài rõ ràng khắc tên Cố Quý nhân của Hà Lạc điện.
Võ công công cúi đầu, giơ cao khay lên đỉnh đầu, nhưng mãi  thấy hoàng đế  động thái gì. Ông  liều  ngước lên , chỉ thấy hoàng đế nghiêm mặt,  biểu lộ cảm xúc, chỉ  đôi lông mày kiếm căng như dây cung, đôi mắt tối , ánh lên vẻ sắc bén.
Ông   dám  thêm nữa, vội cúi đầu xuống,  bất ngờ cảm thấy khay trong tay nhẹ hẳn.
Hoàng đế vung tay lật ngược khay gỗ hoa lê mà Võ công công đang giơ cao  đỉnh đầu.
Khay rơi xuống đất tạo nên một loạt tiếng động lớn vang lên, mấy thẻ ngọc văng tung tóe khắp nơi.
Võ công công chân run, quỳ sụp xuống: “Nô tài hầu hạ  chu đáo, xin bệ hạ thứ tội, bệ hạ bớt giận!”
Cao Quý công công  ngoài các,  thấy tiếng động cũng hoảng sợ, lập tức  điện, cúi lạy : “Bệ hạ bớt giận!”
Trong Thiên Lộ các bỗng nhiên trở nên yên tĩnh.
Mê Truyện Dịch
Tiêu Diễn  hai  đang run rẩy cúi đầu quỳ  đất, bỗng nhiên  một tiếng: “Đứng lên hết …”
Võ công công  dám nhặt những thẻ ngọc văng khắp nơi, chỉ cúi đầu nắm chặt lấy mép khay, khom lưng  dậy: “Bệ hạ… nô tài… xin… xin cáo lui.”
Bên tai   giọng hoàng đế chậm rãi : “Truyền Triệu Tài nhân của Hà Lạc điện.”