Trông cả  cô đấy, nữ chính!
Tiêu Diễn  thấy Cố Nghi chống gậy, mắt  rời khỏi Triệu Tài nhân, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
Hắn  khỏi bật , quên mất rằng cô là một kẻ tham tiền.  trong cung chẳng  lo ăn uống, cô cần nhiều bạc như thế để  gì…
Trên sân, Triệu Uyển nhanh chóng thắng liền sáu vòng,  cân bằng với thành tích của Đức phi.
Cô  đang chuẩn  đánh  vòng thứ bảy.
Các phi tần đều kinh ngạc!
Không ngờ Triệu Tài nhân  là một tay chơi giỏi đến !
Đức phi siết chặt khăn tay, cắn nhẹ răng. Cô   sang mỉm  nhạt với hoàng đế bên cạnh: “Triệu   quả thật khiến     bằng con mắt khác!”
Hoàng đế  , tán thưởng : “Thật sự  tệ.”
Trong lòng Đức phi càng thêm khó chịu.
Những  khác cũng  khỏi liếc  Triệu Tài nhân vài .
Bệ hạ chắc chắn  nhớ kỹ cô  !
Còn Thục phi  phía  hoàng đế, từ nãy  âm thầm quan sát . Cô   hầu hết thời gian, Tiêu Diễn chẳng hề để mắt đến Triệu Tài nhân, dù cho cô  đang thể hiện vô cùng xuất sắc  sân.
Ánh mắt , một cách vô tình  hữu ý, luôn dừng    Cố Tiệp dư.
 mấy ngày qua, rõ ràng Cố Tiệp dư  thương ở chân, ngoài hôm cô  tấn công , hoàng đế cũng chẳng đến Hà Lạc điện thăm cô  nào nữa.
Rốt cuộc  thật sự  quan tâm đến Cố Tiệp dư  vì quá quan tâm nên  cố tình giữ  cách với cô đây?
Nghĩ đến đây, việc Tiêu Luật sai  chọn Cố Tiệp dư  cung,  lẽ thực sự   là vô tình mà thật sự  mắt  …
Thục phi  kỹ  Cố Tiệp dư  nữa, thấy cô chỉ đang chăm chú theo dõi quả bóng mà  hề để ý đến ánh mắt của những  xung quanh.
Thật sự thú vị.
Thời gian một nén nhang trôi qua, cuối cùng Triệu Uyển cũng đánh trúng cả mười vòng, giành ngôi vị đầu bảng!
Cốt truyện quả nhiên  khiến  thất vọng!
Cố Nghi cố kìm nén nụ  rạng rỡ sắp trào , cảm thán: “A Uyển thật lợi hại! Chiến thắng thật !”
Giấc mộng một đêm trở nên giàu sang  thành hiện thực!
Triệu Uyển mặt  đỏ,  sang Tiêu Diễn, khẽ : “Thần  chẳng qua may mắn mà thôi. Không thể so với bệ hạ đánh  chắc đó.” Mấy vòng cuối cô  cũng ghi  đủ điểm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ai-khanh-nang-lua-tram-roi/chuong-90-ai-khanh-nang-lua-tram-roi.html.]
Tiêu Diễn nở một nụ  ôn hòa, đôi mày khẽ cong, cặp mắt hoa đào rạng rỡ: “Triệu Tài nhân  cần khiêm tốn. Nếu kỹ thuật  cao như , tất nhiên   thưởng.”
Mặt Triệu Uyển càng đỏ hơn, cúi đầu : “Tạ ơn bệ hạ.”
Cung nhân chậm rãi bưng khay bạc trắng tới, xếp thành từng chồng sáng lấp lánh. Tiêu Diễn  : “Đưa phân nửa tiền thưởng  tặng cho Hà Lạc điện.”
Khoảnh khắc , Cố Nghi và nữ chính rốt cuộc cũng “ phước cùng hưởng”, cô vội lấy khăn lụa che  nụ  quá lộ liễu của ,  đó nhanh chóng cúi đầu: “Tạ ơn bệ hạ.”
Tiêu Diễn im lặng một lát, chậm rãi : “Triệu Tài nhân của Hà Lạc điện tài sắc vẹn , thăng  Triệu Mỹ nhân.”
Triệu Uyển sững sờ trong chốc lát, tim đập thình thịch như trống trận. Cô  quỳ xuống, dài giọng : “Tạ ơn bệ hạ.”
Mê Truyện Dịch
Cố Nghi cũng bất ngờ  ngây tại chỗ.
Cốt truyện thật sự liền mạch… Triệu Uyển thật sự trở thành Mỹ nhân, đúng với cấp bậc trong sách ở trong trận đánh bóng .
Mọi   mặt tại đó đều  khỏi ngạc nhiên.
Triệu Tài nhân mới từ một cung nữ thăng lên Tài nhân  tháng , giờ   thăng lên Mỹ nhân.
Chẳng  quá nhanh  …  là ân sủng vô bờ…
Tiêu Diễn theo bản năng lén  biểu cảm của Cố Nghi, thấy cô chỉ ngơ ngác một lát   lộ vẻ  hiểu rõ  chuyện.
Trong lòng  đột nhiên thấy  khó chịu.
“Trò đánh bóng  chơi đủ , trẫm sẽ  nán  thêm nữa.” Hắn  với Cao Quý: “Xuất phát đến Thiên Lộc các.”
Cao Quý công công  khỏi thắc mắc,  mới phong Mỹ nhân xong mà     ?
Gần đây, tính tình Hoàng thượng càng ngày càng khó đoán, nhưng ông  vẫn tuân lệnh, hô lớn: “Khởi giá.”
Sau khi Tiêu Diễn rời , các phi tần bắt đầu giả vờ hoặc thực sự chúc mừng Triệu Uyển.
“Chúc mừng Triệu Mỹ nhân  thắng  ngôi vị đầu bảng,   Hoàng thượng yêu mến!”
“Thật là khiến  khác ghen tị, Triệu Mỹ nhân  chỉ  theo hoàng thượng đến Ô Sơn Sơn, trở về cung vẫn  sủng ái nữa,    thăng thêm phẩm vị.”
Nụ   mặt Đức phi vô cùng khó coi, suýt nữa thì  giữ  vẻ bình tĩnh: “Triệu   hôm nay quả thật khiến bổn cung bất ngờ,  ngờ  là cao thủ trong trò đánh bóng.”
Triệu Uyển cúi đầu: “Nương nương quá khen.”
Đôi bàn tay trong ống tay áo của Đức phi siết chặt. Chính là con hồ ly tinh ! Kể từ khi hoàng đế trở về từ Ô Sơn,  cũng chẳng buồn ghé  Lạc Anh cung!
“Triệu Mỹ nhân quá khiêm tốn , bệ hạ  tán thưởng   tài sắc vẹn ,     nhất định tiền đồ rộng mở.” Nói xong, cô  xoay : “Bổn cung cũng thấy mệt , hôm nay đến đây thôi.”