4.
Lần đầu tiên gặp riêng tiểu Hoàng đế là khi  triệu  thị tẩm.
Ta là một pho tượng Thạch sư,   thị tẩm ư?
“Nghe , nàng luôn canh giữ ở cửa cung đợi Trẫm.” Tiểu Hoàng đế   ánh nến đỏ, ánh nến lung lay phủ lên quanh   một tầng vầng sáng vàng óng.
Ta chỉ là quen  canh ngoài cửa, cung cấm nhỏ bé  thật sự  bằng trời cao mây xa, trăng sáng  thưa  thoải mái hơn nhiều.
Toàn bộ hoàng cung trông tráng lệ lộng lẫy, nhưng  thấy những  sống ở trong đó còn   tự tại bằng  trong Vương phủ.
“Thần  thích ngắm Thạch sư  cầu Như Nguyệt, trông vô cùng ngộ nghĩnh.” Ta thuận miệng bịa  một lý do.
“Nàng thích điêu khắc đá ?” Tiểu Hoàng đế  , đôi mắt đen trắng rõ ràng đặc biệt trong sáng.
“Thần  thích Sư tử.” Ta  thẳng.
Điêu khắc đá  gì thú vị chứ, chỉ là vì cùng là Thạch sư nên  mới  thêm vài phần hứng thú, dù  cũng  xem Sư tử nhà khác trông thế nào, là   .
“Không hổ là nữ nhi của Hoài vương.” Hắn nheo mắt   một câu qua kẽ răng,  chậm rãi bước đến  mặt , “Nếu nàng thích, Trẫm  thể sai  khắc một pho đặt trong tẩm cung Hạnh Hy của nàng.”
“Đa tạ Hoàng thượng.” Ta đáp lời.
Tiểu Hoàng đế nhướng mày, dường như  ngờ    từ chối, nhất thời ngẩn  tại chỗ  kịp  hồn, mãi một lúc  mới cất giọng trầm đục : “Thạch sư sát khí  nặng, nếu đặt ở Hạnh Hy Cung, e rằng  chút  .”
“Có gì  ? Thần   thấy Hoàng thượng nếu thất hứa thì   chút nào.”
Vầng trán vốn  chút do dự của tiểu Hoàng đế giãn ,   : “ là  ,  thì đặt một pho .”
“Đêm  khuya, Hoàng thượng nên nghỉ ngơi sớm .” Ta tiến  gần hai bước, thủ đoạn quyến rũ   thì  tuyệt nhiên  , nhưng sức tay thì  lớn.
Và tốc độ cực nhanh.
Chỉ  lúc  nghiêng  chờ  hầu hạ,  liền một chưởng bổ  gáy .
Đến ngày thứ hai, tiểu công công đến đánh thức,  mới mơ màng mở mắt, “Trẫm  ngủ suốt một đêm ?”
“Chứ  nữa?” Ta đẩy cây kim trâm cài bên thái dương  sâu hơn.
“Trẫm xưa nay ít ngủ,  bao giờ ngủ suốt một đêm.”
“Có lẽ ở chỗ thần , Hoàng thượng ngủ thấy thoải mái chăng.”
Tiểu Hoàng đế xoa xoa cổ,   tay tuy mạnh nhưng  để  dấu vết, chỉ là  đau một chút mà thôi, “Thật kỳ lạ.”
Sau khi tiểu Hoàng đế rời ,  mới phát hiện một vệt hắc khí từ giữa lông mày  tản , nhẹ nhàng bám  mặt gối nơi   an giấc đêm qua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ai-phi-cua-hoang-thuong-khong-phai-nguoi/chap-3.html.]
Vệt hắc khí đó như  sinh mệnh,  nhận  ánh mắt của  liền chui  trong ruột gối,  cũng lười để ý tới nó, những năm  trấn giữ ngoài Vương phủ,   gì mà  từng thấy qua.
Hoài vương xông pha chiến trường, dũng mãnh tiến lên, nhưng khi trở về Vương phủ, những oan hồn theo  lưng  chẳng  đều do  chặn  hết .
Giờ đây chẳng qua chỉ là một vệt hắc khí mà thôi, rời khỏi cơ thể  thì  thể  điều ác  nữa.
5.
Từ ngày đó,  thường phân tách linh thức để dò xét tiểu Hoàng đế.
Ta  xem thử, tiểu Hoàng đế  rốt cuộc  , theo lẽ thường, Sơn Thần tọa trấn, ba yêu cùng xuất hiện, đổi   khác  sớm mất mạng .
Xem mấy ngày, cuộc sống của tiểu Hoàng đế trôi qua còn vô vị hơn cả lũ kiến  cửa.
Ngoài việc lâm triều và phê duyệt tấu chương,  chỉ   sách và xử lý chính sự, khi đêm xuống cũng ít khi an giấc, nếu triệu phi tử lâm hạnh, cũng chỉ trong chốc lát liền rời , chỉ  ba con tiểu yêu  mới miễn cưỡng giữ   thêm  một canh giờ.
Nghĩ  cũng  ngoài việc chúng dùng một  phép thuật mê hoặc tiểu Hoàng đế để tiện hành sự.
Mỗi  tiểu Hoàng đế triệu hạnh ba  bọn chúng, hắc khí giữa lông mày   càng đậm thêm một phần.
 nếu  vài ngày  triệu hạnh,  liền thấy  bên cạnh Thái hậu mang theo canh sâm đến  vài đạo lý với tiểu Hoàng đế, cũng  ngoài chuyện hoàng tự là trọng.
Trạm Én Đêm
Thật sự là vô vị cực độ.
May mắn , chẳng mấy ngày ,  thấy một pho Thạch sư  vận chuyển đến, vuông vắn  chễm chệ  cổng son của Hạnh Hy Cung.
Pho  đưa đến  cũng giống , là Sư tử cái, dáng vẻ kiều diễm hơn ,  chân  một Sư tử con đang , tượng trưng cho sự cát tường con cháu nối đời.
Ta  vòng quanh pho Thạch sư mấy vòng,  cảm ứng  nửa phần linh thức nào, nếu vị tiểu Họa sư  ở đây, thêm một nét bút nữa, thì ngày tháng  sẽ thêm phần náo nhiệt .
Đêm đó, ngay khi pho Thạch sư  đặt xong, tiểu Hoàng đế  đến.
Hắn đến thật tình cờ,  đang cùng pho Thạch sư   xổm song song  cửa cung.
Hắn cúi đầu, khóe môi cong lên một độ cong nhạt.
Ta ngẩng đầu,  vặn đối diện với đôi mắt đen như mực của   ánh trăng.
“Nàng   khác biệt đến .” Hắn  khẽ thở dài, phất tay xua  đám  theo , học theo dáng vẻ của  cũng  xổm xuống một bên.
Đêm thanh mát,  thưa trăng sáng, đây là  đầu tiên  cùng một   xổm song song ngoài cửa.
Cảm giác đó,  một chút xa lạ.
Ta  đầu  : “Hoàng thượng?”
“Ta luôn cảm thấy, nàng  giống bọn họ.” Tay hoàng đế đặt lên phiến đá cẩm thạch trắng bên cạnh, giọng   thấp  nhẹ, “Không hiểu ,  nàng bên cạnh, Trẫm liền cảm thấy  an lòng. “Trẫm   lâu   ngủ một giấc ngon, chỉ ở chỗ nàng, Trẫm mới ngủ đặc biệt sâu.”